Đại sảnh.
Lúc Sư Thanh Dương cùng Sư Thanh Uyển tới, Sư Thanh Y đã lãnh tĩnh lại, đang ngồi uống trà, cúi đầu suy ngẫm gì đó......
Sư Thanh Dương đi tới nhìn, ngây ra một cái, đây chính là Sư Cửu nói ---- đại phát lôi đình?
"Đại tỷ, có tin tức chưa?" Sư Thanh Dương hỏi.
"Tiểu Tứ, sao ngươi lại tới đây?" Sư Thanh Y nghe được thanh âm mới phát hiện Sư Thanh Dương các nàng đã tới. Tiếp đến phản ứng lại vấn đề của nàng, đáp: "Vẫn chưa có tin tức." Nói xong còn thở dài một hơi.
Nhìn thấy Sư Thanh U thở dài, Sư Thanh Dương theo bản năng cảm thấy Đại tỷ là biết nguyên nhân, mà còn là đang ảo não. Chậc, Đại tỷ đầu gỗ của mình rốt cuộc cũng thông suốt rồi, Nhị tỷ nhiều năm như vậy cũng thực không dễ dàng......
"Nhị tỷ sẽ không có chuyện gì." Tuy không biết hiện tại Sư Thanh Mị ở đâu, Sư Thanh Dượng vẫn là quyết định trước tiên an ủi Đại tỷ biểu hiện bình tĩnh của mình.
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì......" Sư Thanh Y lầu bầu, không biết là nói với người khác, hay là đang thuyết phục chính mình.
Sư Thanh Dương nhìn bộ dạng như vậy của Sư Thanh Y, không nói gì nữa, lôi kéo Sư Thanh Uyển cùng đến bên cạnh ngồi, chờ đợi tin tức.
"Đại chủ tử, có tin tức." Sư tổng quản một đường chạy chậm tới, tại trời đông lạnh này lại là một thân mồ hôi. Vừa nói vừa dùng tay lau mồ hôi.
"Mị nhi, ở nơi nào?" Sư Thanh Y thanh âm bình ổn lãnh tĩnh, cũng chỉ có bản thân nàng biết phí rất nhiều khí lực mới ức chế được tâm tình kích động của mình, sợ thanh âm truyền ra tâm tình của mình.
"Không phải Nhị chủ tử, là Tam chủ tử, trước đã tra được là Tư Không Ngọc mang Tam chủ tử đi, vừa nãy hạ nhân của Nhϊếp Chính vương phủ đưa tới thư tín tự tay Tam chủ tử viết." Nói xong vội vàng lấy ra một phong tín từ trong l*иg ngực.
Khi nghe được Sư tổng quản nói không phải tin tức của Sư Thanh Mị, tay cầm bôi tử của Sư Thanh Y bất giác run lên một cái, rất nhanh lại bình ổn xuống. Những người khác không thấy, nhưng Sư Thanh Dương luôn nhìn Đại tỷ mình thấy rất rõ.
Thấy Đại tỷ mình cư nhiên phát ngốc với tín đưa tới trước mặt, Sư Thanh Dương có chút bất đắc dĩ. Sớm biết như vậy, sao lúc trước còn như thế chứ? Mặc dù mình cũng không rõ giữa các nàng xảy ra chuyện gì, nhưng Nhị tỷ tự nhiên lại ra ngoài, đó cũng là sinh khí thật rồi. Mà có thể khiến Nhị tỷ sinh khí như vậy sợ cũng chỉ có thể là Đại tỷ thôi......
Thấy một hồi lâu Sư Thanh Y cũng không có ý tiếp nhận tín, Sư Thanh Dương mở miệng nói: "Đưa qua đây."
Sư tổng quản cũng cảm thấy có chút kỳ quái, sao Đại chủ tử lại phát ngốc với tín chứ? Vội vàng đưa tín cho Sư Thanh Dương.
Sư Thanh Dương lấy được tín kêu hắn tiếp tục tra hành tung của Nhị tỷ mình, tiếp đến mở tín ra, trong tín Sư Thanh Nhu cũng không có nói rõ sao lại ở chỗ Tư Không Ngọc, chỉ là đơn giản nói mình vẫn khỏe, muốn Đại tỷ Nhị tỷ còn có mình không cần lo lắng, đợi chuyện của nàng giải quyết xong sẽ mau chóng trở về.
Coi tín xong, Sư Thanh Dương yên tâm. Còn có thể truyền tín về báo bình an, hơn nữa tả tín này còn như nổi lên kim quang, trong đó dĩ nhiên hàm kim ti
(sợi vàng), xem ra an toàn là hoàn toàn không có vấn đề rồi. Vậy là Tam tỷ không có chuyện gì, vậy còn Nhị tỷ, Nhị tỷ rốt cuộc đi đâu rồi?
"Đại tỷ, trong tín Tam tỷ nói vẫn mạnh khỏe." Sư Thanh Dương nói tới đây dừng lại, nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, đã sắp giờ Sửu
(1-3h sáng) rồi, nghĩ nghĩ, cũng không thể cứ ngồi vậy chờ, đó cũng không phải là cách, liền nói với Sư Thanh Y: "Đại tỷ, trước tiên ngươi về nghĩ ngơi chút đi, hiện tại không có biện pháp, sáng sớm mai ta liền đi ra ngoài tìm."
"Ngươi cùng Uyển Uyển về trước đi, ta ngồi đây một lúc." Sư Thanh Y cũng không ngẩng đầu, tùy ý phất phất tay, nói.
Thấy Đại tỷ của mình như vậy, Sư Thanh Dương cũng có chút khó chịu, nhưng lại không thể giúp được gì, thở dài, lôi kéo Sư Thanh Uyển đi ra ngoài.