Edit: Dĩm Dĩm
◇♥◇
Cả gia đình cùng ngồi ăn cơm, mà mọi người cũng không nói chuyện, đùa sao, Dung lão gia tử ngồi ở chỗ kia, ai dám tùy tiện nói chuyện.
Nhấm nuốt n lần, Dung An phát hiện thịt dị thú ở Đế Tinh đặc biệt cứng, cắn thế nào cũng không đứt. Nhìn về đại đường ca ít khi nói cười ngồi nghiêng đối diện ăn hết một khối lại một khối, Dung An đành phải đem khối thịt nhỏ xíu trong miệng nuốt vào, sau đó uống ngụm nước.
Nima, đây là chênh lệch thực lực sao, Dung An nghĩ cánh tay của mình so với đại đường ca cũng đâu có thua kém gì nhiều vậy thì vì sao mình cắn không đứt a.
“Không thích?” Dung lão phu nhân nhìn về phía Dung An, ông vẫn rất thích cháu trai nhỏ xinh đẹp này, “Đây là thịt dị thú cấp ba, hôm nào gọi người làm chuẩn bị thịt cấp năm cho con nếm thử.”
“Tốt…… Thích.” Thích đến độ muốn khóc, cấp ba đã cứng như vậy thì cấp năm chắc phải tạm biệt hàm răng của mình, Dung An kẹp khối thịt nhỏ trên bàn cắn xuống rồi trực tiếp nuốt luôn.
“Mỗ phụ, nó cứ như vậy.” Dung nhị phu nhân cười giải thích, “Từ nhỏ đã không thích ăn thịt, phải bắt nó ăn.”
“Cái bộ dáng yếu xìu như vậy còn đánh nhau với người khác!” Dung nhị thiếu gắp một khối thịt to bỏ vào trong chén của con trai, thân là thú nhân phụ thân nên quan tâm đến tiểu thú nhân.
Dung An nhìn khối thịt dị thú to thật to trong chén, ha hả, buổi tối tuyệt đối không cần ngủ, đây là tiết tấu muốn ăn hư bụng.
“Dạ dày không tốt.” Dung An làm ra vẻ tươi cười, “Chờ một lát uống dinh dưỡng tề thì tốt rồi.”
“Lãng phí!” Dung lão gia tử luôn luôn tôn trọng tiết kiệm, lúc còn trẻ đi đến tinh cầu hoang vắng xa xôi đóng quân, bởi vậy rất chú trọng việc bồi dưỡng thú nhân, thú nhân hài tử nên thô dưỡng.
Đây là các người bức tôi, Dung An từ nút không gian lấy ra một cái dao nhỏ sắc bén, có cây dao này mình cũng không cần lo lắng phải nuốt vào khối thịt lớn như vậy.
Một nhà Dung nhị thiếu đối với hành vi này của Dung An đã thấy nhiều nên không thèm trách, nhưng những người khác ở Dung gia lại sợ ngây người, bọn họ chưa bao giờ thấy thú nhân làm như vậy, vì hàm răng của thú nhân rất sắc bén.
“Có thể là vì khi mang thai nó không cẩn thận té ngã.” Dung nhị phu nhân xấu hổ mà giải thích, “Có chút khuyết tật nhỏ.”
“Không có việc gì.” Dung lão phu nhân thấy vậy vội nói, còn không phải là dùng một dao nhỏ thôi sao cũng không phải vấn đề gì lớn, Dung gia đã có thú nhân cường đại chống đỡ, làm một người yếu ớt cũng không có quan hệ gì.
Mà đại đường ca Dung Khải một thân quân trang của Dung An lại nhìn Dung An nhiều hơn một cái, mỗ phụ của Dung Khải là thầy thuốc chuyên môn nghiên cứu Kỳ Lân, bởi vậy, hắn liền nghĩ đến Kỳ Lân nhu nhược, Kỳ Lân tuy rằng có được giá trị dựng dục rất cao, nhưng họ lại rất chú ý về vấn đề thức ăn, đồng thời hàm răng cũng không sắc bén như thú nhân, thậm chí Kỳ Lân vị thành niên so với giống cái bình thường càng yếu hơn, càng khó nuôi sống.
Gian nan mà ăn xong một bữa cơm, Dung An trở lại phòng trực tiếp ngã vào giường, không lâu nữa cậu sẽ bị bọn họ gϊếŧ chết, không được, tuyệt đối không muốn mỗi ngày đều phải đối mặt với thịt dị thú trung cấp cao cấp nghe nói giá trị dinh dưỡng rất cao.
Dung An bỗng nhiên hy vọng Dung gia không có nhiều tiền như vậy, cũng không phải là gia tộc quyền thế, như vậy họ cũng sẽ không thường xuyên ăn thịt dị thú cấp bậc cao, như vậy hàm răng của cậu cũng có thể bảo trụ, dạ dày cũng sẽ không khó chịu như vậy.
Nằm trên giường không đến mười phút, Dung An chạy vào không gian, cậu thật sự chịu không nổi. Chạy vào ngâm suối nước nóng, đợi khi dạ dày không còn khó chịu như lúc nãy mới đứng lên đi lại một cây ăn quả hái hai trái đã thành thục, xoa xoa rồi từng ngụm từng ngụm ăn sạch.
Mà mỗ phụ Dung Khải Dung đại phu nhân lại nhận được thông tri, hoàng thất tìm kiếm một con thánh Bạch Kỳ Lân, nhưng mà viện nghiên cứu Kỳ Lân của bọn họ lại không có tài liệu về phương diện này. Nếu nói Kỳ Lân cực kỳ khó dưỡng thì điều kiện chữa bệnh hiện giờ lại rất tiến bộ, nhưng vẫn xuất hiện tình huống dưỡng chết Kỳ Lân, bọn họ rất khó tin tưởng kia chỉ Kỳ Lân là hoang dại, thánh Bạch Kỳ Lân là Kỳ Lân đứng đầu nên sức tồn tại lại càng thấp.
Dung đại phu nhân buổi tối không trở về ăn cơm bởi vì bị kêu đi dự hội nghị khẩn cấp. Thánh Bạch Kỳ Lân xuất hiện giống như một trái bom muốn đem bọn họ tạc cho hôn mê, khác với việc thú nhân tranh đoạt Kỳ Lân, giống cái lại phá lệ trìu mến Kỳ Lân, Dung đại phu nhân không tự giác xem thánh Bạch Kỳ Lân thành con trai của mình quyết định đến sớm một chút điều tra.
Trên một cái giường lớn, có một con tiểu bạch đang cuốn tròn lại, ăn no lại ngủ Dung An không biết bên ngoài bao nhiêu người bởi vì cậu mà bận rộn, trong lúc ngủ mơ còn liếʍ liếʍ môi.
Sáng sớm hôm sau, Mặc Sĩ Phong nhận được tư liệu bộ ban suốt đêm sửa sang lại, hắn phát hiện về phương diện này không có ghi lại tin tức liên quan đến vương hậu của mình.
Các trưởng lão ở viện Trưởng lão biết được Mặc Sĩ Phong rốt cuộc tìm thấy bạn lữ mệnh định, vội vàng lại đây.
Đại trưởng lão tóc trắng xoá vốn tưởng rằng sẽ gặp được tiểu vương hậu, lại không nghĩ rằng chỉ thấy một chồng tư liệu thật dày, mà tư liệu này còn không phải về tiểu vương hậu tương lai sao. Phải biết rằng loài rắn có tính da^ʍ, nhưng mà tộc Phệ Thiên Mãng lại nổi danh chuyên tình, còn đam mê giữ mình trong sạch, còn có một kỹ năng đặc thù, có thể ở mơ thấy bạn lữ tương lai, nhưng mà lại không thấy rõ mặt bạn lữ.
Đã từng có một Phệ Thiên Mãng thường xuyên mơ thấy bạn lữ mệnh định, nhưng mà có một ngày không hề mơ thấy, nên Phệ Thiên Mãng cô đơn cả đời bởi vì bạn lữ mệnh định bị người hại chết, hắn không còn bạn lữ mệnh định nhưng tuyệt đối không tìm bạn lữ khác.
Các trưởng lão ở viện Trưởng lão vẫn luôn lo lắng Mặc Sĩ Phong cũng xuất hiện tình huống như vậy, nếu như vậy tinh hệ của họ chắc chắn xong đời rồi, cũng đã nghĩ đến việc thụ tinh bồi dưỡng một Phệ Thiên Mãng khác, nhưng việc này lại không có khả năng, bởi vì tộc Phệ Thiên Mãng này xác xuất thụ tinh thành công khi ở bên ngoài cơ thể tuyệt đối bằng không, bọn họ cũng chỉ nhận định bạn lữ mệnh định của họ.
“Vương, lập tức hạ lệnh cho người tiêu diệt tổ chức tà ác kia.” Đại trưởng lão lòng đầy căm phẫn, bọn họ đây là muốn hủy diệt tinh hệ a, không có Phệ Thiên Mãng lãnh đạo Già Mã Tinh hệ, một giây sau sẽ bị người ngoại tinh đến tiêu diệt đó có biết hay không.
“Cần thiết tiêu diệt, nhất định phải tiêu diệt.” Các trưởng lão khác phụ họa.
Dung nhị thiếu đang bồi lão bà hắt xì một cái, nghĩ thầm ở tinh cầu xa xôi ngây người nhiều năm như vậy, trở lại Đế Tinh khó tránh khỏi không thích ứng.
Mấy vị trưởng lão kia tuyệt không sẽ nghĩ đến căn bản không phải tổ chức tà ác làm, rõ ràng là Dung nhị thiếu cùng Dung nhị phu nhân không đáng tin cậy lại phân không rõ Kỳ Lân với cẩu mà chỉnh thành như vậy, phu phu hai người đến bây giờ vẫn tin tưởng con trai của bọn họ sinh ra đã là thú nhân khuyết tật, cũng bởi vì bọn họ sinh hạ con trai nhỏ như vậy mới ở lại tinh cầu xa xôi ngốc ngốc nhiều năm, chỉ mong muốn con trai có một tuổi thơ vui sướиɠ mà không phải trở lại Đế Tinh bị người cười nhạo.
Mặc Sĩ Phong nhìn thấy phản ứng của các trưởng lão gật gật đầu, sắc mặt càng thêm lạnh băng, “Có lẽ em ấy đói bụng.”
Nghĩ đến thầy thuốc nói dạ dày tiểu Kỳ Lân không tốt lại có chút tổn thương, Mặc Sĩ Phong vạn phần đau lòng, không chừng tiểu vương hậu của hắn bây giờ đang bị người ngược đãi.
“Tiểu vương hậu chắc đang ở trường nào đó ở Đế Tinh học tập.” Vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng Ngũ trưởng lão bỗng dưng nói, ông đã lăn qua lộn lại đọc vài lần phần tư liệu kia, tuy rằng tố chất thân thể tiểu Kỳ Lân không được tốt lắm dinh dưỡng còn bị thiếu hụt nhưng cũng không giống phải chịu ngược đãi, “Tra xem những người gần nhất tiến vào Đế Tinh, có lẽ sẽ có thu hoạch.”
Ngũ trưởng lão không xúc động như những trưởng lão khác, nếu muốn tiêu diệt tổ chức tà ác, cũng không phải ở thời điểm này, trước mắt quan trọng nhất vẫn là tìm được thánh Bạch Kỳ Lân.
“Vương, ngài nhặt được vương hậu ở chỗ nào?” Đại trưởng lão nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, vương chính là vương, vừa ra cửa là có thể nhặt được một vương hậu.
“Học viện Kha Đức Nhĩ.” Mặc Sĩ Phong nhíu mày, đây chính là trường học tốt nhất ở Già Mã Tinh hệ, người bình thường rất khó thi đậu trường này, ở đây còn có chứa đặc tính quý tộc.
Mặc Sĩ Phong không cho rằng quý tộc sẽ ngược đãi Kỳ Lân, nhưng mặc kệ cái phương hướng này chính xác hay không, vẫn là kiểm tra rồi tính.
“Tra xem hai ngày này có phải có thú nhân đánh nhau hay không.” Mặc Sĩ Phong có điểm lo lắng, thú nhân trẻ tuổi đều thích đánh nhau, mỗi ngày luôn có thú nhân đánh nhau, cái manh mối này khá rộng, “Trong đó có một là thú nhân hệ băng.”
Vương của đế quốc Áo Nhĩ Đặc cùng các trưởng lão tiến hành một trình tự nói chuyện, sôi nổi cho rằng mặc kệ là ai ngược đãi Kỳ Lân, một khi tìm được Kỳ Lân, lập tức đem Kỳ Lân đưa đến hoàng cung bảo vệ, tuyệt không để vương hậu lại chịu thương tổn.
Đi ở đường nhỏ học viện, Dung An nghĩ tới trường học hiện tại không có ký túc xá phòng đơn, mà ký túc xá biệt thự đẳng cấp cao không phải dựa vào tích phân ở trường đổi lấy, mà là cho giống cái và Kỳ Lân ở.
Răng lại đau, tưởng tượng đến lúc về Dung gia phải đối mặt với thịt dị thú cắn không đứt, Dung An lại muốn đập đầu vào tường. Đến việc cùng với thú nhân ở chung một gian ký túc xá, Dung An cũng không nghĩ tới, luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng, theo bản năng cự tuyệt, Dung An chỉ cho rằng mình không muốn để người khác nhìn thấy khuyết tật trên người.
Không thể ở ký túc xá trường học, vậy thuê nhà ở bên ngoài? Dung An tự hỏi khả năng dọn ra Dung gia, nhưng thấy điểm thông dụng của mình thiếu đến đáng thương, cái khả năng này lại bằng không. Tuy trong không gian có hoa quả có thể ăn, nhưng mỗi tháng vẫn cần mua một chút thịt có thể nấu ăn, nhưng mấy miếng thịt đó còn đặc biệt quý.
Nhìn quang não, Dung An đau đầu, lại không muốn hỏi xin phụ thân điểm thông dụng, sức lực bản thân nhỏ như vậy, dị năng cũng không được việc, con đường đi dã ngoại đánh dị thú cầm thịt đi bán cũng không thông, nếu không bán hoa quả trong không gian? Nhưng mình đột nhiên lấy hoa quả có chứa lực lượng giúp thú nhân tinh luyện đi ra ngoài bán, mình có thể bị cục an toàn quốc gia bắt đi hay không a, rốt cuộc chỉ có thể bán một chút, bán nhiều sẽ bị nghi.
Trong đầu Dung An hiện lên khuôn mặt đại đường ca, tuy rằng đại đường ca nhìn qua rất nghiêm túc, hai người cũng chưa từng ở chung, nhưng cậu cho rằng vẫn nên tìm người cùng thế hệ vay tiền thì đơn giản hơn.
Vì thế tới lúc chạng vạng, nhìn thấy Dung Khải trở lại, Dung An vội đi thư phòng tìm Dung Khải.
“Đại ca, em muốn dọn ra ngoài ở.” Dung An gãi gãi đầu, “Em đã lớn như vậy, hẳn là nên rèn luyện nhiều, độc lập tự chủ. Nhưng lại thiếu chút điểm thông dụng, anh có thể cho em mượn không?”
“Trường học.” Dung Khải như cũ một khuôn mặt lạnh.
“Lớn rồi không thích cùng người khác ở chung.” Dung An thật muốn lay lay cánh tay Dung Khải, nếu không nữa thì ôm đùi đối phương, ca, mấy thứ thịt dị thú cứng bang bang đó thật sự không phải là dành cho người địa cầu ăn, “Hơn nữa ở chung với người khác sẽ không tự giác mà muốn để người khác hỗ trợ.”
Dung Khải liếc mắt nhìn Dung An một cái, “Tiền tiêu vặt của em không ít.”
“Đều mua đều…… Mua linh quả.” Vì cơ trí của bản thân cho 32 ngón tay cái, mắt nhìn Dung Khải, “Lâu lắm là chờ khi em tốt nghiệp đại học sẽ trả lại cho anh, nga, không, tháng sau phát tiền tiêu vặt, sẽ trả lại cho anh.”
Dung An cam đoan, sợ Dung Khải không cho mình mượn điểm thông dụng.