Edit: Dĩm Dĩm
◇♥◇
Sáng sớm, khi Dung An tỉnh lại phát hiện mình cũng không có ngủ trên giường. Hai mắt nhìn trái phải, sau đó bình tĩnh chuẩn bị nhảy ra kho giả thuyết. Nhưng mà vươn móng vuốt vài lần đều không bò ra ngoài được, Dung An chớp chớp mắt, trấn định biến trở về hình người, tuyệt đối không thể tiếp tục ngu xuẩn như vậy, lại không phải người tàn tật.
Sau khi ăn cơm bữa sáng, Dung An lại bị Mặc Sĩ Phong đưa đến trường học, lúc này Mặc Sĩ Phong không bị Dung Khải thần sắc đứng đắn nghiêm túc lừa dối, tức phụ vẫn là mình đưa đến trường an toàn hơn.
Học sinh ở trường đã vài lần nhìn thấy Mặc Sĩ Phong đưa Dung An đi học, một đám trong lòng đều suy nghĩ người này nhất định là vương hậu tương lai, nhất định.
Đợi sau khi Mặc Sĩ Phong rời đi, Lâm Hoa Nam mới tiến đến trước mặt Dung An, “Vị hôn phu của cậu?”
“Cậu!” Dung An co rút khóe miệng, gia hỏa này con mắt nào nhìn thấy Mặc Sĩ Phong là vị hôn phu của mình.
“Không thừa nhận cũng không quan hệ, tất cả mọi người đều hiểu được.” Lâm Hoa Nam hướng Dung An chớp chớp mắt, “Người toàn tinh hệ đều sẽ chúc phúc các cậu.”
Không phản thèm ứng lại Lâm Hoa Nam, trong đầu Dung An lại hiện lên: Này hết thảy đều là vì tinh hệ.
Lý do đường hoàng như vậy rốt cuộc là làm thế nào để lừa dối được toàn tinh hệ, tuy rằng cũng có chút khả năng, nhưng có bay lên đến nông nỗi như vậy sao, rõ ràng là vấn đề từ mấy cái Phệ Thiên Mãng kia mà. Dung An rốt cuộc cũng không có phản bác quá mức lời Lâm Hoa Nam nói, ở trong mắt người khác, không chừng cậu chính là được tiện nghi còn khoe mã.
Ngốc ở hệ cơ giáp mấy ngày, Dung An phát hiện tuy những giống cái ở đây tuy thô lỗ, nhưng vẫn có người viết thư tình cho bọn y, nhưng mà không có người viết thư tình cho mình. Không phải nói Kỳ Lân so với giống cái bình thường còn tốt hơn sao, đều là gạt người.
“Bọn họ không dám có tâm tư khác với vương hậu tương lai.” Lâm Hoa Nam phảng phất nhìn ra nội tâm Dung An, phất phất mấy phong thư tình trong tay nói với Dung An.
Dung An hắc tuyến, lại cùng vương hậu móc nối, xem ra mục đích Mặc Sĩ Phong đưa mình đến trường học đã đạt được, tuy rằng bọn họ còn chưa đính hôn, nhưng giống đực thú nhân toàn trường cũng không dám có tâm tư khác thường với mình.
Giữa trưa lúc cơm, Dung An nghĩ lại thấy Mặc Sĩ Phong đến, kết quả Mặc Sĩ Phong không xuất hiện, chỉ có Dung Duệ tới.
“Sẽ không thất vọng đi?” Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Dung An, Dung Duệ nói giỡn, “Đại đế còn ở hoàng cung.”
Mặc Sĩ Phong xác thật còn ngốc ở hoàng cung, hắn chính diện đối mặt với vài vị trưởng lão ở hội Trưởng lão, vài vị trưởng lão này hy vọng hắn nhanh chóng tìm được bạn lữ mệnh định, sau đó sớm một chút kết hôn sinh hạ tiểu Phệ Thiên Mãng, lại sau đó hắn cái đại đế này lăn đi nơi nào đều OK.
“Em ấy còn chưa có thành niên.” Đây là một việc làm Mặc Sĩ Phong đau đầu, “Nhưng có thể đính hôn trước.”
Làm đại đế, Mặc Sĩ Phong không phải là một người thích uyển chuyển, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng không cần thiết uyển chuyển, mấy vị trưởng lão hiểu được ý của mình mình tự nhiên sẽ chiếu theo mà làm.
“Dung gia này mấy thế hệ rồi mới ra một cái Kỳ Lân như vậy.” Đại trưởng lão đối với việc này tỏ vẻ không lạc quan, người Dung gia mong chờ giống cái như vậy sao có thể đem tiểu Kỳ Lân đưa đến trước mặt đại đế.
“Một thế hệ này của tinh hệ cũng chỉ còn có đại đế là Phệ Thiên Mãng tọa trấn!” Tam trưởng lão cho rằng này cũng không có gì, bảo bối Kỳ Lân của Dung gia cũng phải giao ra đây, huống chi Kỳ Lân cũng sẽ không bởi vậy liền không còn là người Dung gia, “Nói rõ ràng với bọn họ là được.”
“Không tồi, hiện tại cũng chỉ được đính hôn trước.” Nhị trưởng lão cho rằng việc xác định danh phận trước này rất cần thiết, đỡ phải bất an lo lắng người có tâm động vào tiểu vương hậu.
“Đính hôn đi.” Đại trưởng lão trầm tư, “Việc này giao cho chúng ta.”
Đại đế không cần nói lý do gì, mọi việc đã có trưởng lão vì đại đế nghĩ cái lý do phi thường thích hợp, này hết thảy đều là vì tinh hệ, Dung gia cần phải đáp ứng.
Trưa hôm đó, đại trưởng lão liền mang theo quà tặng đến dung gia gặp Dung lão gia tử.
Dung gia lão tử nhìn đến quà tặng trên bàn, tuy rằng trên danh nghĩa là đại trưởng lão tới xem ông cái lão nhân này, nhưng đối phương còn không phải nghĩ đến cháu trai bé bỏng của mình sao.
“Dung lão nhân, Dung An là bạn lữ mệnh định của đại đế, thế nào? Sớm một chút an bài bọn họ đính hôn đi.” Đại trưởng lão một chút cũng không sợ một giây sau bị người đuổi ra cửa, da mặt không dày, sao có thể làm được trưởng lão của hội Trưởng lão, “Sau khi đính hôn, Dung An vẫn ở tại Dung gia, chờ sau khi kết hôn lại đến hoàng cung.”
“Ha hả, hôm nay đại trưởng lão ông cùng ta nói để cho bọn họ đính hôn, ngày mai nhị trưởng lão nói để cho bọn họ ở chung bồi dưỡng cảm tình, như vậy ngày hôm sau nữa tam trưởng lão có phải hay không sẽ đến nói dứt khoát để cho bọn họ kết hôn, dù sao sớm hay muộn đều là kết.” Dung lão gia tử thời trẻ đã nhận thức đại trưởng lão, ông còn không biết tác phong của những người ở hội Trưởng lão này sao, “Tiểu An còn nhỏ, chuyện đính hôn còn sớm.”
“Sớm cái gì mà sớm, không phải còn có thú nhân với giống cái từ nhỏ đã bồi dưỡng cảm tình sao.” Đại trưởng lão cho rằng thời điểm này cũng không còn sớm, rốt cuộc đại đế cũng sắp một trăm tuổi, hiện tại vừa lúc bồi dưỡng cảm tình, chờ tiểu vương hậu trưởng thành, thì có thể trực tiếp bắt đầu sinh tiểu Phệ Thiên Mãng, “Lúc trước ông cùng vị kia nhà ông không phải rất sớm đã đính hôn sao, còn nói cái gì nếu nhìn trúng, vậy nên sớm bắt vào trong tay. Cũng đừng nói ông khi đó tuổi trẻ, muốn nghe vị kia nhà ông một chút hay không?”
Chuyện đó đều đã bao nhiêu năm trước, đại trưởng lão vì đại đế độc thân cũng muốn liều mạng, Dung lão gia tử thở dài, “Hiện tại người trẻ tuổi tự mình có ý nghĩ, chúng ta đám lão nhân này vẫn không cần cưỡng chế bọn họ làm chuyện không thích.”
Đại trưởng lão híp mắt lại, Dung lão nhân đây là đang nói Dung An không thích đại đế sao? “Cái gì gọi là cưỡng chế, chính là trước đính hôn bồi dưỡng bồi dưỡng cảm tình, nếu không thích hợp, lại giải trừ hôn ước.”
Cùng đại đế giải trừ hôn ước, kia cũng phải nhìn về sau có người muốn hay không a. Dung lão gia tử khóe miệng co giật, hơn nữa sau khi cùng đại đế đính hôn, hôn ước này vô pháp giải trừ, “Dung gia vẫn luôn phi thường nhiệt tình yêu thương tinh hệ này, nhưng Tiểu An bây giờ còn nhỏ, nếu chúng ta để nó cùng đại đế đính hôn, chỉ sợ sẽ làm nó sinh ra cảm xúc chống cự.”
“Được, ta sẽ hỏi Dung An.” Vấn đề này còn không giải quyết tốt sao, đại trưởng lão đứng dậy, Dung lão nhân không muốn nói, vậy không nói chuyện nữa.
Khi đi ra Dung gia, đại trưởng lão gặp được Dung nhị thiếu nghênh diện đi tới, liếc liếc mắt nhìn Dung nhị thiếu một cái, lắc đầu.
Dung nhị thiếu ngốc lăng, người này thế nào tùy ý lắc đầu a, đây là có ý kiến với mình đi, chắc chắn là có ý kiến. Sau đó liền nghĩ đến chuyện của con trai, sẽ không lại là một người khinh bỉ mình phạm phải sai lầm cấp thấp đi.
Chạng vạng, Dung An thấy đại đế không có tới đón mình, thập phần vui sướиɠ mà tự mình ngồi xe về nhà, làm cho Dung Khải tới chậm mười phút ở ngoài cửa trường học đứng đợi hai mươi phút. Đợi không được người nên Dung Khải đành phải liên hệ Dung An, biết được đối phương đã tự mình ngồi xe trở về, đành phải lái xe về, bằng không có thể thế nào, cũng không thể mắng Dung An.
Sau khi ăn qua cơm chiều, Dung An trực tiếp bỏ qua đám người Dung lão phu nhân muốn ôm Kỳ Lân, chê cười, cậu sao có thể mỗi ngày đều biến thành Kỳ Kân cho bọn họ ôm đâu. Cứ trực tiếp trở lại trong phòng, sau đó lập tức lên mạng, đi làm tiểu học đồ của cậu.
“Còn không tới!” Vị lão nhân ngày hôm qua thấy Dung An thượng tuyến, trực tiếp đem người túm đến trước mặt, “Làm chút chuyện còn hấp tấp bộp chộp như vậy.”
Dung An nhìn nhìn tay mình, cậu còn chưa có đυ.ng chạm những cái linh quả đó.
Buổi tối linh quả ở cửa hàng giả thuyết đều phải thông qua dụng cụ đặc thù mới để được vào buổi tối, bình thường dưới tình huống, nhiều cửa hàng giả thiết đυ.ng chạm số liệu linh quả cũng không ảnh hưởng đến linh quả trong hiện thực. Đây là Dung An hiện tại mới nghĩ đến, ngày hôm qua thời điểm bị lão nhân nói, cậu còn không có phát hiện, thậm chí cảm thấy đối phương nói rất đúng.
Bởi vậy có thể thấy được, lão nhân này đối đãi linh quả trong thế giới giả thuyết so với hiện thực là như nhau, người này phi thường nghiêm túc. Dung an biết đây đúng là sư phụ lâm thời mà cậu cần tìm, cứ việc không biết đối phương đối với linh quả, linh thực hiểu biết nhiều hay ít, nhưng hướng về phía một phần nghiêm túc này, Dung An cho rằng thứ đối phương biết nhất định so với mình nhiều hơn rất nhiều.
“Cần tôi làm cái gì?” Dung An tận lực làm biểu tình của mình khiêm tốn hơn.
“Đổi một mặt hệ thống, mất công ta còn nhận được cậu.” Lão nhân cảm khái, “Trên mấy linh quả này giá cũng đã phân rõ cấp bậc, cậu cho rằng có cái gì cần cậu tên ngốc này làm.”
Lại một lần bị khinh bỉ Dung An trầm mặc, phản bác đối phương chính là ngốc tử.
“Ta họ Bạch.” Lão nhân cầm lấy một viên linh quả, “Linh quả bất đồng ở trên mạng trị số thể hiện cũng không giống nhau.”
“Dạ.” Dung An gật đầu, điểm này cần ghi lại trên quang não.
“Nhưng trên mạng cơ bản chỉ là bày biện mấy cái ví dụ.” Lão nhân đem linh quả đặt vào hộp, “Cậu hiện tại cần làm chính là bán linh quả, nhìn yết giá với cấp bậc trên hộp mà bán!”
Nói là học tập tốt tri thức về linh quả, thế nào lại bắt đầu cho mình đi bán linh quả, Dung An nghi hoặc.
“Không bán linh quả, cậu muốn làm cái gì, uống gió Tây Bắc a.” Bạch lão đầu trừng mắt nhìn Dung An, “Phương thức học tập có rất nhiều loại, hiện tại cậu là học tập loại phương pháp thứ nhất, Mặt Hệ Thống.”
Mặt Hệ Thống…… Này thật là một cái tên phi thường không dễ nghe, Dung An giật giật khóe miệng, nhỏ giọng nói, “Còn không bằng kêu Tiểu Bạch.”
“Nghĩ muốn cùng họ với ta?” Bạch lão đầu nhướng mày, “Không có cửa đâu! Nói cậu kêu Mặt Hệ Thống, vậy kêu Mặt Hệ Thống.”
Người trẻ tuổi mang một mặt hệ thống đi trong tiệm làm học trò, một chút thành ý cũng không có, Bạch Lão Đầu cũng không cho rằng vị trước mắt này có bao nhiêu thiên phú, không trực tiếp kêu đối phương ngu ngốc, kêu Mặt Hệ Thống, đã rất khách khí đối với đối phương rồi.
Làm một người mới nhậm chức khách phục kiêm hướng dẫn mua, Dung An không biết làm thế nào giới thiệu những linh quả kia với khách nhân, chính cậu cũng không biết, chỉ có thể dựa theo khẩu hiệu trên hộp mà nói.
Linh quả là đồ vật không thể thiếu cho thú nhân đề cao thực lực, nhưng mà cũng không phải mỗi thú nhân đều rất hào phóng vung tay lên liền mua linh quả, bọn họ còn sẽ cùng anh cò kè mặc cả.
“Này giá đã rất thấp.” Dung An chỉ có thể nói như vậy, chưa bán qua đồ vật cậu căn bản không biết ứng đối những người này như thế nào.
“Cách vách còn có giảm giá.” Một vị thú nhân cầm một viên linh quả không chịu buông tay.
Dung An đều phải hoài nghi nếu hiện tại ở ngoài hiện thực, tên thú nhân này có thể trực tiếp một ngụm đem viên linh quả này nuốt vào hay không, “Cách vách với cửa hàng chúng tôi không phải một nhà.”
Cách vách giảm giá, kia chạy tới đây làm cái gì, hàng hoá so ba nhà* sao? Dung an không đi cách vách, nhưng nghĩ đến giảm giá này nhất định cũng không tiện nghi được bao nhiêu, bằng không thú nhân này sẽ không cầm linh quả không chịu buông tay.
(*) Nguyên văn 货比三家: hoá so tam gia = Một thành ngữ thường được sử dụng cho người mua, có nghĩa là người mua nên tham quan nhiều của hàng và so sánh chất lượng giá cả từ nhiều nguồn khác nhau để mua được hàng giá tốt chất lượng cũng tốt, tạm dịch là “hàng hoá so ba nhà”.