Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Về Những Năm Tháng Tôi Còn Là Kẻ Cặn Bã

Chương 79

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương Vũ Miên đáp: “Ừm, hình như là vậy."

Trịnh Duyệt cảm thấy mấy năm nay Trình Diệu sống cũng khá vất vả, một công tử nhà giàu rơi xuống trần gian.

Họ hẹn nhau mười giờ sáng mai đến nhà Trình Diệu làm bài tập.

Sáng hôm sau, Chương Vũ Miên chạy bộ về tắm rửa xong, liền gọi Chương Thanh Phong dậy ngay. Ban đầu hôm qua đã nói có Trình Diệu ở đó có thể giúp họ giải đáp nên không cần đi, còn phải ở nhà trông em trai Chương Thanh Phong.

Không ngờ Trình Diệu nói có thể dẫn em trai đi cùng.

Chương Quốc Hoa và vợ nói chiều nay mới bắt đầu nghỉ. Vì vậy buổi sáng đã đến cửa hàng, ăn sáng cũng ở cửa hàng luôn.

Nghĩ rằng họ có thể chưa ăn sáng, nên đã mang theo một ít đồ ăn sáng từ cửa hàng.

Theo địa chỉ đến nhà Trình Diệu, Trương Vấn Thiên và Trịnh Duyệt vẫn chưa đến, ông nội Trình đã ra ngoài tìm bạn đánh cờ, Chương Vũ Miên đưa đồ ăn sáng qua nói: “Đây là mới lấy từ cửa hàng nhà tớ, nếu cậu chưa ăn thì có thể ăn một chút, hương vị cũng được đấy."

Chương Thanh Phong nói: “Anh Trình Diệu, chào buổi sáng."

Trình Diệu nhận lấy đồ ăn sáng: “Chào buổi sáng, cảm ơn, hai người vào nhà ngồi tự nhiên nhé."

Nghe thấy tiếng gõ cửa liền quay người đi mở cửa.

Chương Thanh Phong nhỏ giọng hỏi: “Chị, xem ra nhà anh Trình Diệu khá giả, trước đây tại sao anh ấy lại phải đi làm ở công trường?"

Chương Vũ Miên nói: “Trước đây không tốt, bây giờ mới khá hơn, về nhà chị sẽ kể cho em nghe, ngoan ngoãn làm bài tập đi."

Nghe thấy giọng nói là của Trương Vấn Thiên và Trịnh Duyệt, Chương Vũ Miên đứng dậy đi ra cửa hỏi: “Hai người đến cùng nhau à?"

Trương Vấn Thiên cười nói: “Không phải, gặp nhau ở dưới nhà, có người hình như bị lạc đường."

Trịnh Duyệt không chịu thua đáp trả: “Tớ bị lạc đường sao? Tớ đang thưởng thức cảnh quan của khu chung cư đấy."

Tên Trương Vấn Thiên này ngày nào cũng chỉ biết đối đầu với cô, thật phiền chết đi được.

Trình Diệu đi tới nói: "Đổi giày rồi vào đi, Chương Vũ Miên mang bữa sáng đến, hai người có muốn ăn không?"

Trịnh Duyệt và Trương Vấn Thiên dậy muộn, thật sự chưa ăn gì, hai người đi thẳng đến bàn ăn.

Nhìn cách bài trí và trang hoàng của căn nhà, Trịnh Duyệt không khỏi cảm thán bố của Trình Diệu đúng là giàu có.

Đồ nội thất và thiết bị điện tử đều là mẫu mới nhất.

Trương Vấn Thiên nghĩ đến cậu bạn cùng bàn của mình, bỗng chốc từ một "kẻ nghèo kiết xác" như trong tuồng chèo đã biến thành một công tử con nhà giàu.

Đợi mọi người ăn sáng xong, Trình Diệu dọn dẹp bàn ăn, rồi bắt đầu làm bài tập.

Chương Thanh Phong thấy vậy cũng chỉ có thể lấy bài tập ra làm. Chị gái cậu đúng là một ác quỷ, không lúc nào là bỏ qua cho cậu.

Nếu Trương Vấn Thiên với Trịnh Duyệt có chỗ không hiểu thì Chương Vũ Miên và Trình Diệu sẽ thay phiên giải thích cho họ.

Hai người cũng sẽ cùng nhau thảo luận về những đề khó.

Chương Vũ Miên còn phải kiểm tra lại bài tập về nhà của Chương Thanh Phong. Nói chung đây là một buổi sáng đầy hiệu suất.

Trình Diệu đi vệ sinh rồi quay lại nhìn đồng hồ trên tường đã hơn mười một giờ, liền hỏi: “Trưa nay mọi người muốn ăn gì?”

Bọn họ không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy, Chương Vũ Miên có chút ngại nói: “Vậy thì phiền cậu lắm, tụi này vẫn là về nhà ăn thì hơn."

Họ là khách đã đến nhà người ta làm bài tập, giờ còn phiền chủ nhà nấu ăn cho, nghĩ thế nào cũng cảm thấy ngại.

Phiền người ta quá rồi.

Trình Diệu đáp: "Phiền cái gì chứ, tớ cũng phải ăn mà, giờ mọi người đi về rồi chiều lại đến mới phiền đấy."

Bình thường cũng chỉ có cậu ấy với ông nội cùng nhau ăn cơm, có chút cô đơn, thêm người thêm náo nhiệt.

Chưa kể lúc trước cô đã mời cậu ấy nhiều bữa như vậy, theo lý thì cậu ấy cũng nên mời lại.

Trịnh Duyệt nghĩ cũng phải: “Vậy lát nữa tớ gọi cho mẹ nói một tiếng.”

Trình Diệu trở về phòng lấy điện thoại đưa cho bọn họ, cũng gọi điện cho ông nội hỏi xem khi nào ông về.

Ông nội Trình nói ông vẫn đang chơi cờ cùng mấy ông bạn, trưa cũng ăn ở nhà ông bạn nên không về, tối ông mới về.

Trình Diệu mở tủ lạnh ra xem rồi hỏi: "Mọi người đã nghĩ muốn ăn gì chưa? Trưa nay, ông nội tớ không về, chỉ có chúng ta thôi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »