Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Về Những Năm Tháng Tôi Còn Là Kẻ Cặn Bã

Chương 74

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trình Diệu lấy sách tiếng anh ra, đáp: “Không có gì, hôm nay chúng ta học bài nào vậy?” Sau đó ngước mắt nhìn Chương Vũ Miên.

Chương Vũ Miên hơi sửng sốt một lúc rồi chợt tỉnh, nói: “Hôm nay?” Cô nhìn về phía góc bên phải của quyển sách của mình: “Trang ba mươi bảy.”

Tiết học bù vào buổi sáng nay đã diễn ra được một thời gian, bây giờ Trương Vấn Thiên và Trịnh Duyệt đã nắm được căn bản, tất nhiên tốc độ học sẽ được đẩy nhanh.

Đợi sau khi tiết học kết thúc, Trịnh Duyệt và Chương Vũ Miên một lần nữa cảm ơn Trình Diệu, cầm lấy hộp bánh rồi rời đi.

Nhìn các bạn học lần lượt tiến vào lớp. Bởi vì học kì sau sẽ kiểm tra môn sinh học và môn địa lý nên tiết tự học buổi sáng sẽ được diễn ra đều đặn, tiết này để ghi nhớ kiến thức môn sinh học và địa lý.

Trương Vấn Thiên nhích ghế của mình gần đến giữa bàn, cơ thể cũng nghiêng về phía Trình Diệu, bắt đầu nhiều chuyện: “Trình Diệu, lúc trước tớ không nghe cậu nói là cậu đi thành phố Kinh Nam chơi, cậu đi một mình hả? Cậu đi đến chỗ nào ở đó để chơi vậy?”

Trình Diệu nhìn vào sách trên bàn không trả lời lại. Sau khi đợi một lúc lâu sau, Trương Vấn Thiên nghĩ cậu ấy không muốn trả lời nên lặng lẽ nhích ghế về chỗ cũ.

Không ngờ Trình Diệu lại mở miệng nói: “Tớ đi cùng với ông nội tìm bố của tớ.”

Nghĩ một chút, Trình Diệu cảm thấy chuyện đó cũng chẳng phải là bí mật gì không thể nói ra, dù sao không sớm thì muộn mọi người cũng sẽ biết.

Câu nói này làm Trương Vấn Thiên bối rối, cậu ấy cùng ông nội đi tìm bố? Bố cậu ấy không phải đang ở đây sao?

Tuy rằng rất thắc mắc nhưng lần này Trương Vấn Thiên lại cố gắng nhịn không hỏi.

Lúc trước Trương Vấn Thiên chỉ cảm thấy bố mẹ cậu ấy đối xử với cậu ấy như là bố mẹ nuôi, không ngờ lại là sự thật.

Rất lâu về sau Chương Vũ Miên mới biết đến chuyện này. Cô nghe được chuyện này từ một người bạn, nếu không thì cô cũng không biết.

Thoáng chốc đã sắp đến kiểm tra giữa kì, lúc họp lớp thầy Dương bảo: “Chỉ còn hai tuần nữa thôi là đến kiểm tra rồi, khi kết quả thành tích kì này có, lớp chúng ta sẽ họp phụ huynh. Nếu trong hai tuần này có gì các em không biết, không hiểu nhanh chóng đi hỏi bạn bè hoặc thầy cô, nhớ được kiến thức nào thì phải nhớ kĩ, đừng đợi đến lúc kiểm tra thì nạp cho tôi tờ giấy trắng, câu trắc nghiệm thì nhắm mắt chọn bừa.”

Thầy Dương nói xong thì đi ra khỏi lớp. Khi ông vừa đi, đám học sinh liền bắt đầu kích động.

Ai cũng trách tại sao lại ở trên đời lại có chuyện họp phụ huynh chứ.

Trương Vấn Thiên hăng hái nói: “Trong hai tuần tiếp theo tớ sẽ cố gắng ôn tập, cách điện thoại thật xa.”

Trịnh Duyệt quay đầu nói: “Cậu cũng tự tin vào bản thân mình thật đấy.”

Trương Vấn Thiên trả lời: “Tớ tin vào Trình Diệu và Chương Vũ Miên.”

Trịnh Duyệt quay người ôm lấy cánh tay của Chương Vũ Miên nói: “Tớ rất tin vào Miên Miên đó nha. Tớ thấy là lần này mình có thể thi thật tốt.”

Chương Vũ Miên duỗi tay ra, nhẹ nhàng gõ vào đầu Trịnh Duyệt: “Tự tin là chuyện tốt nhưng còn phải xem hành động của cậu nữa.”

Tinh thần Trịnh Duyệt lập tức phấn chấn. Trong thời gian này, Chương Vũ Miên đã phụ đạo cho cô tiếng anh và toán học nên những kiến thức căn bản cô đã nắm vững. Căn cứ vào trình độ này chỉ cần tập trung học trọng điểm là ổn, cô sẽ tiết kiệm thời gian để ôn tập các môn học khác.

Trịnh Duyệt hưng phấn đến mức muốn hôn Chương Vũ Miên, may mắn thay Chương Vũ Miên đã kịp thời giữ cô ấy lại.

Trịnh Duyệt lập tức quay sang khoe khoang với Trương Vấn Thiên, Trương Vấn Thiên không vui nói: “Chương Vũ Miên, cậu không thể có mới nới cũ như vậy chứ.”

Nghe xong câu này, Trình Diệu ngẩng đầu nhìn bọn họ.

Chương Vũ Miên cầm giấy, quay đầu nhìn Trương Vấn Thiên nói: “Chú ý đến lời nói của cậu đi, đừng nói như thể tớ là người phụ tình cậu vậy. Đây, ôn tập thật kĩ nhé.”
« Chương TrướcChương Tiếp »