Thầy ấy quay người và đi đến văn phòng để đón người. Đứa nhỏ này đúng là giỏi làm ông lo lắng, viết kiểm điểm thì chỉ viết những điều nên viết thôi sao lại đi viết ra cả những đề nghị thẳng thắn như vậy.
Thật sự là không biết lời nào nên nói và lời nào nên giữ trong lòng.
Mặt trời lúc giữa ngày lên cao, ánh nắng rọi xuống như muốn thiêu đốt con người ta làm cho mắt khó mà mở được.
Chương Vũ Miên chậm rãi di chuyển vào một góc khuất để có thể tránh được những tia nắng đang chiếu xuống.
Tuy nhiên, chưa kịp thoải mái được một phút thầy hiệu trưởng đứng nghiêm mặt ở cửa nói: "Em thật là biết tìm chỗ đứng còn tôi thì đứng dưới nắng, em xem vậy mà thấy được sao?”.
Không còn cách nào khác “sư mệnh vi thần mệnh” cô chỉ đành phải làm theo.
*Sư mệnh vi thần mệnh: lời dạy của thầy là mệnh lệnh thiêng liêng như mệnh lệnh từ thần linh
Sau khoảng bảy tám phút, lão Dương đến.
Ông giơ tay chỉ vào cô nghiến răng nói : "Em đấy, em đấy...!"
Kết quả lại không nói được gì ông đúng thật là cạn lời với đứa nhỏ này rồi sải bước vào văn phòng.
Ban đầu cô muốn nghe lén xem thầy ấy nói gì nhưng kết quả lão Dương vừa bước vào thì lập tức đóng cửa.
Sau khoảng mười phút, ông ấy bước ra và nói với Chương Vũ Miên : "Nhanh lên, về và kiểm điểm lại cho tôi."
Cuối cùng cô bị lão Dương dẫn về lớp còn vụ việc gian lận này có thể coi như là đã được kết thúc.
Sau khi kết thúc kỳ thi hai ngày, kỳ nghỉ sắp đến.
Thứ hai trở lại trường lấy bảng điểm và nhận bài tập hè, vì vậy hai ngày này khá nhàn rỗi.
Thời tiết quá nóng, Chương Vũ Miên cũng không muốn ra ngoài, chỉ ở nhà bật quạt. Cô dọn dẹp phòng một chút và bỏ đi bớt đồ đạc.
Sau khi vứt đi hai túi rác lớn, toàn bộ căn phòng lập tức trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều, buổi chiều cô đến tiệm sách.
Cô mua một quyển sách tiếng Anh và Ngữ văn, cùng với một quyển từ vựng tiếng Anh dành cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Vốn dĩ cô muốn mua quyển sách ngoài chương trình học Ngữ văn nhưng vì quá đắt, không đủ tiền nên cô từ bỏ, đợi đến lúc có tiền sẽ mua sau.
Cô nhớ năm ngoái đứa trẻ lầu dưới nhà mình đã thi vào cấp 3, trên đường quay về mua một nải chuối, dự định đến nhà cô bé đó mượn sách.
Chủ yếu là tập trung vào ba môn: Toán, Ngữ văn và Vật lý.
Mặc dù học sinh lớp 8 cấp 2 phải thi Lịch sử và Địa lý, nhưng đến lúc đó học theo tốc độ dạy của thầy cô thì sẽ không có vấn đề gì.
Có vẻ như đến năm sau, Bộ Giáo dục sẽ bất ngờ thông báo đưa môn Thể dục và kỳ thi tuyển sinh và trung học.
Hơn nữa, môn Thể dục này chiếm ba mươi điểm, chủ yếu là nhảy dây, chạy tám trăm mét và gập bụng.
Bây giờ gần như mỗi buổi tối cô đều tập luyện nhảy dây, gập bụng tại phòng, còn mỗi buổi sáng trong kì nghỉ thì đều kiên trì luyện chạy tám trăm mét.
Sau khi khai giảng mỗi tối cô cũng sẽ cố hết sức dành nửa tiếng để luyện chạy bộ.
Về đến nhà, cô thuận lợi mượn sách từ nhà hàng xóm. Dì ấy rất tốt, còn nói nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi con trai của dì. Con trai dì học lớp trọng điểm của trường Trung học cơ sở số 1. Vì hiện tại cô không còn lựa chọn khác nên suốt ngày phải dùng Baidu nên nếu có người giải đáp thắc mắc cho cô thì đúng là không có gì tuyệt vời hơn.
Chương Vũ Miên chuẩn bị lập một kế hoạch học tập cho kỳ nghỉ hè của mình, mỗi sáng thức sớm chạy bộ và nấu bữa ăn sáng.
Ghi nhớ từ vựng bằng cách áp dụng phương pháp đường cong quên lãng Ebbinghaus*, tiếp tục nghe băng tiếng anh, không dễ gì mới luyện nói được tiếng Anh, cô không thể lãng phí nó.
*Đường cong lãng quên Ebbinghaus: mô tả sự suy giảm khả năng lưu giữ trí nhớ của não bộ theo thời gian. Vấn đề được đưa ra bởi Hermann Ebbinghaus vào năm 1885, đó là lý do tại sao nó được gọi là đường cong lãng quên Ebbinghaus.