Chương 104

Chương Vũ Miên cảm thấy sắc mặt có chút nóng bừng, cô đã gần ba mươi tuổi, lời nói của cậu trai trẻ khiến cô đỏ mặt, tim đập nhanh.

Chương Vũ Miên nhanh chóng quay lại và tiếp tục nhìn chằm chằm vào sách giáo khoa. Cô thậm chí còn không biết đó là sách môn nào.

Cô chỉ liên tục tự nhủ phải nhanh chóng bình tĩnh lại, mong rằng vết đỏ trên mặt sẽ sớm biến mất.

May mắn thay, tối hôm qua Trịnh Duyệt quên làm bài tập Vật Lý, hiện tại đang mải mê làm bài tập không để ý đến cô bên này, nếu không cô thật sự phải tìm cái hố dưới đất mà bò vào.

Trình Diệu không hề bỏ sót vẻ mặt chạy trốn của cô, cậu ấy không ngờ rằng cô cũng có một mặt xấu hổ.

Một lúc sau, thầy Dương bước vào và nói: “Ôi, Chương Vũ Miên đã cắt tóc, trông rất năng động.”

Ngay lập tức, hàng chục cặp mắt trong lớp đổ dồn về phía cô, cô chỉ có thể cười ngượng ngùng.

Thầy Dương cầm đồ lau bảng gõ hai cái lên bục rồi nói: “Chú ý một chút, thầy có chuyện muốn nói với các em. Nhà trường quyết định tổ chức văn nghệ vào ngày đầu năm mới. Mỗi lớp đều phải có một tiết mục, chúng ta hãy nghĩ xem sẽ biểu diễn tiết mục gì.”

“Hãy suy nghĩ kỹ, lớp trưởng trước giờ học đưa cho thầy danh sách, mọi người bày tỏ ý kiến. Ở buổi họp lớp chúng ta sẽ thảo luận và quyết định, vì vậy trước tiên ghi lại suy nghĩ của từng bạn trước.”

Bây giờ không có bài tập trong giờ ra chơi, cho nên lớp trưởng yêu cầu mọi người suy nghĩ trước và viết lại cho cậu ấy trong giờ ra chơi, ai cũng phải viết.

Trương Vấn Thiên: “Tớ không có tài năng gì, phải viết thế nào đây? Anh Trình, còn anh, anh định viết cái gì?”

Trình Diệu lạnh lùng nói: “Ngoại trừ chơi bóng rổ và cầu lông tớ không biết cái gì khác.”

Trương Vấn Thiên lấy tờ giấy ra nói: “Được rồi, vậy tớ sẽ viết một tiết mục hợp xướng, nếu được chọn chúng ta có thể làm cho đủ số lượng thôi.”

Trịnh Duyệt có chút bối rối nói: “Miên Miên, tớ muốn viết về tiết mục nhảy.”

Chương Vũ Miên đương nhiên đồng ý: “Có thể nha, cậu nhảy rất đẹp và rất chuyên nghiệp.”

Nghe được Chương Vũ Miên nói xong, Trịnh Duyệt tiếp tục nói: “Tớ nhảy một mình nhàm chán lắm, Miên Miên chúng ta nhảy cùng nhau.”

Chương Vũ Miên lắc đầu, tay chân già nua của cô thực sự không tốt lắm nên cô từ chối.

Mặc dù cô ấy đã tập thể dục và giãn cơ mỗi ngày kể từ khi tái sinh, gần đây cô cũng tập yoga.

Nhưng cô chưa từng học nhảy nên vẫn cảm thấy mình không giỏi, không có năng lực, thậm chí có thể gây trở ngại cho Trịnh Duyệt.

Thấy Trịnh Duyệt có chút nao núng, Chương Vũ Miên đề nghị: “Duyệt Duyệt, cậu có thể tìm các bạn khác trong lớp, chắc chắn trong lớp sẽ có người thích nhảy giống cậu. Cậu có thể hỏi những người học nhảy giống cậu.”

Nói đến đây, Trịnh Duyệt nhớ ra trước đây cậu ấy đã từng gặp Lý Khả khi cậu ấy đi thi nhảy.

Vì vậy cậu ấy nhanh chóng đi tìm đồng minh. Sau sự cố gắng của Trịnh Duyệt, cuối cùng Lý Khả cũng đồng ý.

May mắn thay, cậu ấy tấn công đủ nhanh. Ngay sau khi Lý Khả đồng ý với cậu ấy, Phùng Hiểu Mẫn cũng đến gặp Lý Khả để hỏi về việc khiêu vũ.

Lý Khả lại đến tìm người bạn chơi rất thân là Lưu Kỳ Kỳ, mặc dù Lưu Kỳ Kỳ chưa bao giờ học nhảy nhưng lại rất thích nhảy.

Vậy là đã có ba người rồi, vẫn còn thiếu một người.

Cuối cùng, Trịnh Duyệt chuyển sự chú ý của mình sang Chương Vũ Miên.

Dưới sự tấn công của ba người, Chương Vũ Miên chỉ có thể nhượng bộ.

Dù sao thì cô cũng không biết chọn làm cái gì. Nếu đã quyết định chọn nhảy, cô sẽ về nhà và luyện tập nhiều hơn.

Danh sách tiết mục cuối cùng có thể được nói là đa dạng, phong phú.

Có tiểu phẩm, khiêu vũ, hợp xướng, hát nhảy,...

Trong buổi họp lớp vào buổi chiều, cuộc bỏ phiếu đã được tiến hành.

Cuối cùng, phần được bình chọn cao nhất là khiêu vũ. Hầu hết các chàng trai vì trốn luyện tập nên mới chọn môn này.