VĂN ÁN Thanh niên Tào Thư Kiệt thường xuyên thức đêm làm việc đột nhiên đột tử rồi trọng sinh về lại năm 2011, chán ghét thành thị ồn ào náo động nên dẫn vợ và con cái trở lại nông thôn, dựa vào các h …
VĂN ÁN
Thanh niên Tào Thư Kiệt thường xuyên thức đêm làm việc đột nhiên đột tử rồi trọng sinh về lại năm 2011, chán ghét thành thị ồn ào náo động nên dẫn vợ và con cái trở lại nông thôn, dựa vào các hoá chất dinh dưỡng tự mình nghiên cứu được trồng cây ăn quả, chăn nuôi, xây biệt thự, tiện thể dẫn dắt các hương thân cùng nhau làm giàu.
Rảnh rỗi không có việc gì làm lại dẫn con gái đi câu cá, cùng vợ dắt chó đi dạo, chăm sóc cha mẹ lớn tuổi, trải qua cuộc sống nhàn nhã ở nông thôn người người hâm mộ.
_______
Tào Thư Kiệt nhìn thấy vợ mình xoay người, hai tay chống bàn máy tính lộ ra bờ mông tròn trịa, hắn theo thói quen thuận tay vỗ một phát.
Một tiếng “ba” vang lên.
Không nghĩ Trình Hiểu Lâm không giận mà con gái lại tình cờ chạy tới thấy cảnh này liền oa oa khóc lớn.
“Baba sao lại đánh mông của mama.”
“…….”
Trình Hiểu Lâm cười đến đau bụng nhìn thấy chồng mình còn đang đứng đó, nhấc chân đạp hắn một phát: “Tay anh lại hư rồi hả, lần sau coi chừng em chặt nó luôn đấy.”
Cô vừa nói xong liền thấy Manh Manh quay người chạy vào một căn phòng.
Trình Hiểu Lâm và Tào Thư Kiệt biết đó là căn phòng chứa đồ chơi của con gái nhưng không rõ là con gái mình có ý gì.
Chỉ chốc lát sau liền thấy Manh Manh từ trong phòng cầm ra một cây đao nhựa màu đỏ, trên thân đao còn đính mấy hạt kim cương cầu vồng bằng nhựa, cô bé lạch cạch chạy tới đưa nó cho mẹ: “Đây nè mama!”
…….
“Baba mua đồ chơi cho con.”
“Con bé này, tại sao baba phải mua cho con?” Tào Thư Kiệt đầu không nhấc một cái hỏi ngược lại.
“Con mặc kệ, mama nói baba phải mua đồ chơi cho con.” Manh Manh rất cường thế nói: “Nếu không mua con sẽ kể ra việc baba đánh mama cho xem!”
Tào Thư Kiệt: “…”
Trình Hiểu Lâm: “…”