- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất
- Chương 16
Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất
Chương 16
Khấu Thu: … |Là người chim trong truyền thuyết.|
|Hệ thống: Đừng làm nhục người chim. Người chim chỉ có hai cánh, ngươi có tới sáu cánh.|
Khấu Thu: … |Chẳng lẽ dung hợp máu của hắn, ta có thể thoái hóa thành nhân loại?|
|Hệ thống: Trong máu của hắn đã bị ô nhiễm tội ác. Một khi dung hợp, có thể pha loãng độ tinh khiết trong máu của ngươi, hay còn gọi là đọa thiên.|
Cơ Chi nhìn Khấu Thu vẫn không nhúc nhích, có chút lo lắng dùng tay chọt hắn: “Cậu không sao chứ?”
Khấu Thu: “Không khỏe, cả người đều không khỏe.”
Cơ Chi cười nói: “Vừa rồi có lẽ là do tôi hoa mắt. Hiện tại tuy nhìn cậu vẫn có cảm giác thánh khiết, nhưng tuyệt đối không có cánh cùng vòng sáng như lúc nãy nữa.”
Khấu Thu liếc mắt nhìn hắn, không nói cho hắn biết đó là do ánh nắng bị tầng mây chặn đi.
Thủy Sam giảng bài rất có tính trật tự, âm thanh nói chuyện vô cùng dễ nghe. Nghe hắn giảng bài giống như đang thưởng thức một buổi biểu diễn nghệ thuật. Mỗi một giây, một phút đều là những nốt nhạc nhảy nhót cùng bản nhạc hoa lệ.
Toàn bộ phòng học có lẽ chỉ có mỗi một mình Khấu Thu là hoàn toàn không nghe lọt. Trong đầu hắn tràn đầy là:
Làm sao mới có được máu đối phương vào tay?
Làm sao mới có được máu đối phương vào tay?
Làm sao mới có được máu đối phương vào tay?
Những lời này cứ lặp đi lặp lại trong đầu óc hắn, thế nên ánh mắt hắn đều trống rỗng.
Thủy Sam nghiêm túc giới thiệu thiên nhiên cùng sinh vật có liên hệ ảo diệu thế nào với nhau. Khóe mắt vẫn luôn luôn chú ý đến Khấu Thu.
Đúng, chính là loại ánh mắt này. Ánh mắt không bị hắn ô nhiễm. Hắn thậm chí còn không liếc mình một cái. Hắn giống như thần thánh, mà mình chính là đứa trẻ bị thần bỏ rơi. Đáy mắt Thủy Sam chậm rãi nảy lên một tầng sát ý. Thật muốn, thật muốn khiến ánh mắt này chỉ nhìn một mình hắn. Thật muốn khiến cho chủ nhân ánh mắt này thành tiêu bản cất giấu thưởng thức.
Lúc hết tiết, bên ngoài phòng học đều vây đầy người. Nghe thấy Thủy Sam nói một câu ‘tan học’, biển người giống như sóng biển dũng mãnh ùa vào. Khấu Thu tinh mắt nhìn thấy mấy nữ sinh ban khác tự mình làm bánh cookie, bánh socola tặng cho Thủy Sam.
Hắn nghe thấy nữ sinh đứng trước hắn oán giận: “Có lầm hay không, rõ ràng thầy giáo ban chúng ta. Phía trước đều là người, quà của mình khẳng định không đưa được.”
Quà? Trong đầu Khấu Thu linh quang chợt lóe, đột nhiên đứng dậy đi ra cửa. Lúc gần ra cửa vô ý nhìn Thủy Sam bị đám người vây quanh, hệ thống có nói mình có khả năng hấp dẫn rất lớn đối với biếи ŧɦái, chỉ mong nó không có nói sai.
Thủy Sam nhìn thấy Khấu Thu đi ra ngoài, nói với những nữ sinh chung quanh: “Xin lỗi, thầy còn phải về soạn bài.” Giọng điệu hắn rất ôn nhu, nhưng lại làm cho người khác không dám làm càn, chủ động vì hắn mà nhường ra một con đường.
Thủy Sam bước ra, bước chân không nhanh không chậm, chậm rãi đi theo Khấu Thu. Thấy hắn luôn trốn tránh ánh nắng, đi dưới bóng mát, đáy mắt càng dâng lên nồng đậm hứng thú.
Cho đến khi đến vườn hoa hồng, Khấu Thu mới dừng lại. Như cảm giác đến tầm mắt phía sau, hắn nghiêng đầu liền nhìn thấy Thủy Sam hàm tiếu đứng sau hắn.
“Thầy?” Giọng hắn hơi chút kinh ngạc, thực sự đi theo sao?
Đệch! Quả nhiên là biếи ŧɦái!
Thủy Sam cười rất ôn nhu, mang theo một ít bất đắc dĩ, giọng điệu hài hước: “Nếu thầy không ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị mấy món quà bao phủ.”
Khấu Thu cúi đầu: “Chẳng lẽ thầy không thích nhận quà?”
Thủy Sam lắc đầu: “Thầy đã qua cái tuổi nhận đồ ngọt cùng thư tình rồi.”
“Thế tôi tặng cho thầy một món quà thì sao?” Âm thanh Khấu Thu khe khẽ, mang theo vô vàn hấp dẫn.
Đáy mắt Thủy Sam hiện lên tia kinh ngạc, sau lại cười nói: “Em đưa, tất nhiên phải nhận.”
Câu này mang theo khıêυ khí©h cùng hưng trí cũng không có làm Khấu Thu phản ứng gì nhiều. Hắn xoay người, đến bên một bụi hoa sum xuê nhất. Ở đây có nở một đóa hồng đỏ kiều diễm ướŧ áŧ, toàn bộ đóa hồng giống như có thể bốc cháy lên.
Từ góc độ Thủy Sam, chỉ thấy được toàn bộ thân thể thiếu niên chìm trong bụi hoa. Các đóa hoa diễm lệ rực rỡ mê người, nhưng hắn không có bị những đóa hoa này làm mê mẫn. Hắn vươn cánh tay nhỏ bé, yếu ớt, trắng nõn. Tay trái nắm chặt lấy đóa hồng đỏ nhất, mảnh gai bén nhọn nháy mắt xâm nhập thật sâu vào trong da thịt hắn. Hắn lại không thèm để ý chút nào, không chút do dự bẻ nó xuống.
Thiếu niên vì hoa mà đến, vẻ mặt thánh khiết không thể xâm phạm.
Khấu Thu đi đến trước mặt hắn, máu tươi theo bàn tay nhỏ lên mặt đất. Âm thanh tí tách dễ nghe đến chói mắt. Xung quanh hắn, khắp vườn trăm hoa đua nở, những cánh hoa bay lượn, như một hồi nhảy múa của những đóa hoa: “Đây chính là quà của tôi. Nhưng thầy à, thầy dám nhận sao?”
Xinh đẹp đến cực điểm cầm lấy đóa hoa mỹ lệ, lại giống như cầm trên tay một cây quyền trượng hoa hồng. Nơi da thịt tiếp xúc, so với cánh hoa hồng còn nồng đậm máu tươi hơn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất
- Chương 16