Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khấu Thu luôn có một loại dự cảm không hay. Với tướng mạo Cẩu Chỉ Xảo mà nói, không biết chừng cô ta chỉ còn sống được có vài ngày. Mất tích, tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt.

Thầy dạy thể dục là một nam nhân tầm 30 tuổi. Hắn kêu cả lớp làm vài động tác khởi động giãn cơ rồi cho hoạt động tự do, điển hình là giáo dục nuôi thả. Khấu Thu nhìn thấy vài bạn cùng lớp thậm chí trở về phòng học. Cơ Chi lúc này cũng mở miệng nói: “Bên ngoài rất nóng, chúng ta cũng về ban thôi.”

“Có thể trực tiếp đi?”

Cơ Chi nghĩ hắn mới đến, giải thích: “Trước khi hết tiết, đến đây tập hợp là được.”

Ánh nắng hôm nay công nhận quá gắt, Khấu Thu không chút do dự lựa chọn cùng Cơ Chi về lớp.

Lúc bọn họ về, trong lớp có vài người đứng trên bục giảng tạo thành một đám đông, không biết đang nhìn cái gì. Khi Khấu Thu đi ngang qua, nhìn lướt qua nhưng không thấy rõ cái gì, chỉ thấy một cái gì đó màu xanh mượt.

“…”

Thình lình vang lên một âm thanh, dọa đám người chung quanh bục giảng la hét inh ỏi. Trong đó có một người trực tiếp ngã xuống sàn.

Khấu Thu lúc này mới thấy rõ trên bàn giáo viên có một thứ. Không biết từ lúc nào đã có một con búp bê ma quái ở trên bàn. Làm rất giống thật, tóc xanh, làn da trắng bệch, miệng đỏ chót, mặc quần áo màu tím. Trước đó không biết có ai chạm phải cúc áo trước ngực, làm nó đột nhiên phát ra tiếng.

“…” Búp bê lập lại một lần, âm thanh nó cổ quái mà lại nhanh nhẹn: “Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi.”

Những đứa trẻ nhà giàu này cái gì mà chưa thấy qua. Thích nhất là những thứ mới mẻ, kí©h thí©ɧ. Trong đó có một người còn hỏi: “Chơi cái gì?”

“Tìm kiếm kho báu. Bản đồ kho báu ngay trong túi áo.”

Người vừa rồi lên tiếng liền cười khúc khích, mắt nhìn chung quanh: “Nói đi, là ai trong mấy bạn làm trò này. Con búp bê này làm cũng không tệ lắm, mua ở đâu vậy.”

Bên cạnh có một người khác gõ đầu hắn: “Nói bậy bạ gì đó, đừng quên mọi người đều cùng nhau vào phòng học.”

Người nọ ngẫm lại thấy cũng đúng. Hắn duỗi tay móc móc túi áo búp bê, thế nhưng thật sự lại móc ra được một tờ giấy.

“Có thật nè.” Hắn giật mình nói, đem mở ra, bên trong vẽ rất nhiều con đường.

Người vừa té cũng đứng lên, đề nghị: “Còn lâu mới hết tiết, không bằng bây giờ chúng ta đi đi. Chứ giờ ở trong phòng nói chuyện khơi khơi cũng chán.”

Những người khác cũng cảm thấy hứng thú. Chỉ trong chốc lát, trong phòng học chỉ còn lại có Khấu Thu cùng Cơ Chi.

Hôm nay, học viện Egger đã xảy ra hai chuyện oanh động khắp trường. Đầu tiên là có mấy học sinh ban A đi tìm kiếm bảo vật, cuối cùng ở rừng cây trong trường phát hiện ra một khúc xương người còn dính máu. Tiếp theo, trong trường mới chuyển đến một giáo viên mới, nghe nói đẹp đến nổi kinh thiên động địa.

Đến giờ nghỉ trưa, vài học sinh bị cảnh sát cùng hiệu trưởng kêu đi hỏi chuyện. Lúc về, đám học sinh đó trên mặt đều mang theo một phần sợ hãi mà chín phần còn lại là hưng phấn. Đến lớp học, bị chúng bạn vây quanh, yêu cầu kể lại chuyện lúc sáng, ngay đến khi chuông reo vào lớp cũng không tan đi.

Một nam nhân bước lên bục giảng.

“Vì cô Triệu xin nghỉ sanh nên từ hôm nay trở đi, thầy chính là người dạy thay các em.”

Âm thanh dễ nghe như tiếng đàn tranh, mềm nhẹ phất qua lòng mỗi người ở đây.

Khấu Thu đang cúi đầu xem tạp chí, nghe đến âm thanh này cũng không khỏi ngẩng đầu lên nhìn. Trên bục giảng có một nam nhân xinh đẹp tuyệt trần đang đứng, không ngờ lại là con lai. Một đầu tóc vàng dài đến mông, đôi mắt màu lục so với phỉ thúy còn muốn diễm lệ hơn. Đôi mắt đó giống thanh trúc sau mưa, thanh lệ thoát tục, như một tinh linh từ trong tranh bước ra.

Đời trước, Khấu Thu đã gặp qua rất nhiều người, nhưng cũng không khỏi thất thần một chút, chớ nói chi đến các bạn học cùng ban. Trừ Cơ Chi có chút giật mình, những người khác đều há to mồm, ánh mắt mất đi tiêu cự.

“Đầu tiên, mời các em trở lại chỗ ngồi của mình.”

Theo lời hắn nói ra, mọi người im lặng trở lại chỗ ngồi của mình.

“Thầy tên Thủy Sam” Nam nhân khẽ cười một chút, mang theo xinh đẹp kinh động đến nhật nguyệt: “Mong chỉ giáo nhiều hơn.”

|Hệ thống: Cảnh cáo cấp A, cảnh cáo cấp A! Hệ thống đo lường sinh vật phía trước giá trị xinh đẹp đã đạt tới 99. 999%. Phàm là sinh vật đạt đến giá trị này, không phải yêu nghiệt thì chính là biếи ŧɦái. Vì bảo vệ kí chủ an toàn, hình thức phòng ngự cuối cùng ‘thần yêu thế nhân’ chính thức khởi động.|

Cơ Chi nhìn mỹ nam như linh tinh trên bục giảng, chậc chậc một tiếng, quay đầu cảm khái với Khấu Thu: “Nam nhân này lớn lên không khỏi có chút rất…”

Nhìn đến người ngồi cùng bàn mình, ánh mắt Cơ Chi nháy mắt tròn xoe, so với khi nhìn thấy Thủy Sam còn muốn kinh ngạc hơn. Ơ đệch, này là cái quỷ gì?!
« Chương TrướcChương Tiếp »