Chương 58: Đứa Bé

Nhìn lấy hình ảnh đơn độc một mình mang theo từng xác người đồng đội, tự như cô lang hằng đêm tự mình liếʍ láp lấy miệng vết thương.

“ Hắn ta là một người ninja vừa đáng thương lại vừa đáng kính.” Hatsu nói.

“ Niềm tin của hắn vì cứu sống lấy con gái mình, nhưng cách thực hiện lại sai.”

“ Tại sao hắn ta lại phải làm như vậy.” Haru không hiểu hỏi.

“ Bởi vì hắn có người mình cần bảo vệ chăm sóc, có đôi khi con người có những hành động ngu ngốc thiếu suy nghĩ bởi vì họ bế tắc.” Hatsu cũng không biết quá nhiều để giải thích.

“ Không biết nếu như ta gặp phải trường hợp như vậy, ta sẽ làm như thế nào!” Haru tự đặt mình vào hoàn cảnh đó rồi suy nghĩ.

“ Ta cũng không biết, chỉ có thể đến lúc đó chúng ta mới biết phải làm thế nào!” Hatsu cũng không rõ.

“ Vậy cong ngươi Orochimaru, ngươi sẽ làm như thế nào.?” Haru đối với Orochimaru hỏi.

“ Ta ư, ta cũng không biết.” Orochimaru ngẫm nghĩ, lấy bản thân hắn khi rơi vào hoàn cảnh như vậy, hắn chắc chắn sẽ không làm ra hành động này, có lẽ sẽ đi cướp tài sản của quý tộc cũng nên.

Đương nhiên đó chỉ là trong hoàn cảnh này, nếu như trường hợp khác thì hắn không biết, hắn chỉ biết Orochimaru hắn sẽ không để ai tổn thương người mà hắn yêu quý.

Hatsu nhìn đến Orochimaru suy ngẫm rồi nắm chặt tay, nhưng nàng không nói gì, bởi vì đây là quyết định của riêng từng người.

“ Đi thôi chúng ta đi hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này thôi!” Đội trưởng Hatsu động viên cả đội.

Mang theo hàng hóa cùng với thương nhân Đại Lãng du nhập vào biên cảnh Lôi quốc, tìm kiếm lấy một địa điểm Hắc thị, bọn hắn tiến tới đạt thành giao dịch với một trong các vị quý tộc của đất nước này.

Lấy được tiền sau bon họ ngựa không dừng vó rời khỏi biên cảnh Lôi quốc, khi đã đến địa phận Hỏa quốc viên treo trên cao tâm mới tạm bình ổn xuống.

“ Đây là chút lòng thành xin mọi người nhận lấy.” Đại Lãng cung kính đưa lên một sô tiền.

“ Ngươi hãy cầm về đi, tiền thù lao của chúng ta ngươi đã quyết toán qua nhiệm vụ rồi.” Hatsu từ chối.

“ Nhưng mà...” Đại Lãng còn muốn nói cái gì thì Hatsu đã cắt ngang.

“ Số tiền này dân làng các ngươi cần hơn chúng ta.”

Sau đó, nhóm Orochimaru giúp cho Đại Lãng mua lấy một nhóm vật tư, tận tình tận nghĩa áp tải về đến làng của hắn.

Đến nơi thấy được hoàn cảnh tan hoang, người dân mặc lấy quần áo vá rác nát đang vác quốc đi cày.

“ Đại Lãng, Đại Lãng về rồi bà con ơi.” Một người vẻ mặt hốc hác, không có sinh khi khi thấy Đại Lãng quay về vẻ mặt vui mừng reo hô, rồi sau đó hắn chạy đến.

“ Đại Lãng ngươi thật sự trở về, đây chính là.” Hắn ta mừng rỡ nồng nhiệt trào đón Đại Lãng, sau đó nhìn đến đằng sau chất đầy vật tư cái xe, ngơ ngác mà khóc.

“ Cuối cùng thì làng của chúng ta cũng thoát khỏi đói nghèo.”

“ Đại Lãng trở về rồi, đâu hắn đâu.”

“ Thật là Đại Lãng, hắn thật trở về.”

“ Ơn trời, ngôi làng của chúng ta được cứu rồi.”

“ Mỗi người sống trên đời này đều có được mục tiêu theo đuổi, Đại Lãng hắn đã tìm thấy mục tiêu của chính mình,” Nhìn lấy cảnh dân làng reo vui hạnh phúc Hatsu mỉm cười nói.

“ Mục đích sống.” Haru hỏi.

“ Đúng vậy, trên đời này ai cũng có mục tiêu của mình, như Đại Lãng hắn muốn dân làng ấm no hạnh phúc, hay như tên Ninja đội trưởng kia hắn chỉ muốn con Gái mình được sống sót.”

“ Hay như ngươi Haru mong muốn được làm Hỏa Ảnh, như ta chỉ muốn có được cuộc sống hạnh phúc bên gia đình.” Hatsu ôn nhu giảng giải.

“ Vậy còn ngươi Orochimaru, mục tiêu sống của ngươi là gì.” Haru bỗng nhiên đối với Orochimaru hỏi.

“ Đúng vậy Orochimaru, ngươi đã có mục tiêu gì?” Hatsu tỏ vẻ tò mò cũng hỏi.

“ Ta ư, có lẽ là bảo vệ người mà mình yêu quý thôi.” Orochimaru không quá nhiều suy nghĩ trả lời.

“ Được rồi chúng ta lên đường thôi, nhiệm vụ lần này coi như đã hoàn thành.”

“ Vâng!”

Ba người đều sử dụng Ninja thuẫn thân biến mất tại vị trí, bỏ lại đang trong hạnh phúc Đại Lãng.

“ Đại Lãng ngươi nhìn gì vậy!” một thôn dân thấy đại lãng quay đầu nghi hoặc hỏi.

“ Nhưng người Ninja kia họ đã đi mất, ta chưa kịp nói lời tạ ơn.”

“ Họ biết rằng bị chúng ta lừa nhưng vẫn giúp đỡ.”

“ Thật ư họ thật là người tốt, nếu lần sau gặp mặt phải cảnh ơn họ mới được.”

“ Ư chỉ đành vậy, hy vọng là có lần sau.!”

“ Đi thôi mọi người, chúng ta cùng kiến tạo ngôi làng của mình thôi.”

“ OHH” tiếng gieo vui của mọi người, hòa trong hứng khởi nhiệt tình về một tương lai đây hy vọng vang vọng khắp khu rừng.

....

Trên đường về làng, Orochimaru luôn suy ngẫm lấy tình huống ngày hôm nay.

“ Orochimaru, sau lần nhiệm vụ này, ngươi có muốn huấn luyện cùng với chúng ta không.” Haru nhảy từ cành cây này sang cành cây nọ đối với hắn nói.

Phải công nhận ở Hỏa ảnh thế giới cây cối phát triển rất nhanh, rất nhiều cây cổ thụ mọc lên san sát, tiện nghi dễ dàng cho ninja hoạt động.

Nhưng mà nó lại gây cản trở đối với lưu thông kinh tế, có lẽ đây cũng là một phần nguyên nhân gây nên kinh tế thế giới này lạc hậu.

“ Vây sao, để ta xem xét đã.” Orochimaru từ chối khéo.

“ Vậy sau lần làm nhiệm vụ này chúng ta có thể liên hoan một bữa để giải tỏa căng thẳng.” Haru hơi thất vọng, nhưng rất nhanh nàng nghĩ đến chuyện khác.

“ Được thôi, ta cũng rất muốn được liên hoan.” Orochimaru nghĩ nghĩ sau đó đồng ý.

“ Vậy tốt quá, ta thích nhất ăn thịt nướng.” Haru vui mừng đạo.

Đang nghe hai người nói chuyện đội trưởng Hatsu bỗng nhiên vẻ mặt nghiêm túc, tăng nhanh tốc độ.

Orochimaru cũng cảm nhận được gì đó đi theo tăng tốc, Haru nhìn thấy hai người đi nhanh không còn cách nào khác là đuổi theo.

Đi lên phía trước bọn họ thấy được khói lửa bốc lên khỏi tán rừng, mùi huyết tinh thoang thoảng trong gió.

Đến gần đập vào mắt mọi người là cảnh tan hoang của một ngôi làng, lửa cháy nghi ngút, khói đen bốc lên nghi ngút.

Mọi người cảnh giác đến nơi thăm dò, vào đến ngôi làng, đập vào mắt họ là những xác chết nằm ở khắp mọi nơi, mùi máu tanh nồng nặc đập vào mũi.

“ Nhìn xem ở đây hoàn cảnh thì thấy được có một cuộc chiến diễn ra không lâu, đại khái thời gian không quá một ngày.” Hatsu bắt đầu dự trên thảm cảnh phân tích.

“ Chân tay những người ở đây đang trong trạng thái co cứng cực đại chứng tỏ họ đã bị sát hại cách đây hơn 12 giờ.”

“ Mọi người cẩn thận có thể hung thủ vẫn còn quanh quản ở đây.”

“ Những xác chết này có cả bình dân lẫn ninja cho nên hung thủ chắc chắn thực lực không yếu.”

“ Nhưng mà chúng ta vẫn cần phải ở lại đây điều tra, vụ việc này xảy ra ở vào lãnh thổ của Hỏa quốc, cho nên đây có thể là một tình báo rất có giá trị đối với làng chúng ta.”

“ Cho nên mọi người cẩn thận phân tán điều tra, nếu có manh mối báo lại ngay.”

Hatsu nói lên mục đích của mình sau đó nàng tách ra, đi đến một phương điều tra.

Orochimaru cũng vậy hắn tiến đến điều tra tại một phương, Haru thì có vẻ hưng phấn khi nghe đến đây có thể là một tình báo quan trọng, rất đỗi nhiệt tình tham gia vào cuộc điều tra.

Một hồi lâu sau Hatsu và Haru hai người gặp nhau.

“ Haru ngươi có phát hiện gì không?” Hatsu đối với Haru hỏi.

“ Đội trưởng ta thấy được những người kỳ lạ, có mang theo huy hiệu ninja, ngài xem.” Haru đưa ra băng huy nói.

“ Đây là biểu tượng của Oa quốc, quốc gia bọn họ vừa mới bị diệt không lâu.” Hatsu nhân ra rải băng huy hiệu.

“ Oa quốc ninja?” Haru nghi hoặc.

“ Bọn họ chính là đồng minh của chúng ta từ khi mới thành lập làng, trên lưng của ngươi ninja phục có in ký hiệu của bọn họ, đây được coi như biểu tượng của tình anh em giữa hai bên.” Hatsu đối với Haru giải thích.

“ Vậy tại sao họ lại bị diệt quốc, chẳng lẽ làng chúng ta không giúp đỡ.” Đây chính là điều Haru nghi hoặc.

“ Chúng ta có phái theo viện quân, đi giải cứu, nhưng khi ninja đội đến nơi đã quá muộn, mọi thứ họ thấy chỉ là cảnh tan hoang đổ nát.”

“ Có lẽ vẫn còn một số ninja Oa quốc trốn thoát chở thành ninja lưu vong, trường hợp này rất có thể là một lần truy sát nhằm vào Oa quốc ninja.” Hatsu hơi hơi suy đoán.

“ Họ thật đáng thương!”

“ Đây cũng là một phần của chiến tranh, để tránh hậu họa sau này các làng có tham gia đối địch sẽ treo giải thưởng truy lùng còn sót lại Oa quốc ninja.” Hatsu thở dài nói.

“ Ế Orochimaru ngươi trên tay là gì vậy.” Haru bỗng nhiên thấy được ở đằng xa Orochimaru.

“ Một đứa bé gái, ta tìm thấy nó được ẩn núp rất kĩ, nếu như không phải có tiếng khóc thì có lẽ ta đã không tìm được.” Orochimaru đi đến cho mọi người xem đứa bé trên tay mình.