Chương 240: Giấc mộng làm thẹn thùng (3)

ĐÚng là biết An Liệt Dặc quá khủng bố nguy hiểm cùng bối cảnh của anh ta có bao nhiêu cường đại, Cố Kinh thế mới nói Thiên Lạc gan lớn.

Vừa mới thành lập binh đoàn đã dám ra tay với An Liệt Dặc, can đảm này có thể nói là điên cuồng.

Nhưng mà, Cố Kinh Thế lại thưởng thức sự to gan lớn mật của Thiên Lạc.

Cô tiếp nhận nhiệm vụ sát thủ K không thể nghi ngờ là đi bước cờ hiểm.

Đó cũng là vì để binh đoàn Thú Nha có cơ sở vững chắc, không bị người ta coi khinh.

Sự thật chứng minh cô đã quyết định đúng.

Binh đoàn Thú Nha bắt sát thủ K thành công, chuyện này ở giới lính đánh thuê không ai không biết không ai không hiểu.

“Tôi có một nhiệm vụ không biết cậu có hứng thú nhận hay không?” Cố Kinh Thế bỗng nhiên nói.

“Nói xem xem.” Thiên Lạc lập tức hứng thú, giống như nhiệm vụ lần trước cô cũng thấy không tồi.

Không chỉ thù lao cao mà còn có cơ hội rèn luyện cho cô không ít kiến thức.

“Vài ngày sau, tôi muốn đi nước Y mọt chuyến là đi giao dịch súng ống đạn được. Cậu đi làm bảo vệ cho tôi.” Cố Kinh Thế nói, “Nhiệm vụ lần này nguy hiểm rất cao, nước Ý gần đây lại đang bạo loạn, cậu có thể suy nghĩ một chút.”

“Giao dịch súng ống đạn được?” Thiên Lạc hips híp mắt.

Theo như cô biết, cả thế giới đều muốn vũ khí ở nước Ý.

Chỉ với nguyên nhân này cô đã muốn nhận nhiệm vụ này.

“Đúng vậy, không phải trước đây cậu nói muốn vũ khí sao? Lần này có thể đi cùng tôi, tôi giới thiêu cho cậu mấy súng ống đạn cho cậu biết.” Cố Kinh Thế nhìn Thiên Lạc giọng điệu dẫn dắt từng bước.

“Tôi nhận nhiệm vụ này.” Thiên Lạc không hề do dự gật đầu.

Người mà Cố Kinh Thế giới thiệu cô có thể tin tưởng.

“Vậy dược rồi, vài ngàysau chúng ta đi nước Ý.” Trong mắt Cố Kinh Thế hiện lên ánh sáng vừa thực hiện được kế oahcj.

“Một lời đã định.” Thiên Lạc không có chú ý đến cảm xức vừa rồi trong mắt CỐ Kinh Thế, đã mong chờ chuyến đi lần này.

Sau đó hai người ăn bữa sang xong Cố Kinh Thế liền đi ra ngoài.

Anh chân trước vừa rời đi, Thiên Lạc liền nhận được điện thoại.

Là Thiên Dư Phong gọi đến nói nếu cô không có chuyện gì thì về nhà một chuyến.

Nghe giọng điệu của Thiên Dư Phong, cô cũng không dám chậm trễ về Thiên gia.

Trong biệt thự Thiên gia không khí đông lạnh.

Thiên Dung Thiên mặt không vui ngồi trên sô pha đối diện chính là Thiên Dư Phong.

Cung Lâm ngồi bên cạnh Thiên Dung Thiên, mắt rũ xuống vừa lúc che khuất sự vui vẻ khi người khác gặp họa.

“Đợi lát nữa Tiểu Lạc về, tôi không cho phép ông mắng nó! NHớ kỹ cho tôi!” Thiên Dư Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thiên Dung Thiên, giọng điệu lãnh ngạo nói.

Nghỉ hè mà bảo bối của ông không về nhà ông thấy đều là vì Thiên Dung Thiên khắt khe!

Nếu Thiên Dung Thiên đối với bảo bối của ông ôn nhu một chút, Tiểu Lạc sao có thể không về nhà?

ĐỐi với chuyện này Thiên Dư Phong đã bất mãn, bây giờ Thiên Dung Thiên lại vì chuyện thành lập binh đoàn đánh thuê mà muốn trách mắng Thiên Lạc, lại càng khiên cho ông thấy bất mãn.