- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trọng Sinh Trở Lại Khi Mới Nhậm Chức
- Chương 63
Trọng Sinh Trở Lại Khi Mới Nhậm Chức
Chương 63
“Bỏ chúng vào đi.” Nói xong Lô Vãn lấy ống tre, cùng Lê Nô bỏ các loại cổ trùng khác nhau vào trong ống tre, sau đó dùng một loại đất đỏ nhạt bịt kín miệng ống tre, những con cổ trùng vốn đang xao động dần trở nên yên tĩnh lại.
“Mang những thứ này cho Cô gia sao ạ?” Lê Nô duỗi tay lấy ra một con rắn nhỏ màu đỏ: “Con rắn này là chủ tử dùng máu để nuôi dưỡng, mà Cô gia lại gần gũi với người, cho nên nó sẽ không cắn ngược lại Cô gia.”
Lô Vãn lấy con rắn nhỏ, con rắn này nhìn thì nhỏ nhưng lại rất độc, hơn nữa cũng dễ giấu, cầm phòng thân rất hợp lý.
“Bắt vào ống tre trước đi, lát nữa ta sẽ đưa cho chàng.” Lô Vãn bỏ nó vào trong ống tre xong thì lại tiếp tục thu dọn với Lê Nô.
Sinh vật duy nhất còn sống trong bình được bắt đi, để lại một đống trùng thi. Lê Nô đổ trùng thi vào cối đá nghiền thành bột phấn.
Lô Vãn ở bên cạnh cũng giúp đổ trùng, quét bụi, cẩn thận chế tạo độc dược dành riêng cho Lý Cảnh Hoà.
Mãi cho đến khi gần đến bữa tối, nàng mới gần như làm xong mọi chuyện.
Mười mấy hũ đất được giấu dưới gầm bàn thờ, chờ đợt cổ trùng tiếp theo vào ở.
Nguyên Bảo chờ ở bên ngoài thấy bọn họ đi ra thì vội vàng truyền lệnh vào phòng bếp, sau đó đi đánh nước cho Lô Vãn và Lê Nô rửa tay, Nguyên Bảo bê ra một đĩa điểm tâm như dâng vật quý.
Ðiểm tâm được tạo thành hình con thỏ, không phải kiểu dáng tiêu chuẩn trong cung.
“Ðốc chủ sai người mang điểm tâm đến cho nương nương, đây là điểm tâm của một tiệm ăn vặt nổi tiếng nhất bên ngoài, Ðốc chủ mang đến cho nương nương giải sầu.” Nguyên Bảo đặt đĩa lên bàn: “Ðốc chủ còn sai người mang tới ít vải dệt trang sức, nương nương dùng bữa xong thì đi chọn lựa đi ạ.”
Lô Vãn ngoài miệng cười, mặc dù không thích đồ ngọt nhưng nàng vẫn gắp một miếng bánh thỏ, bánh mềm ngọt, bên trong có mứt hoa quế, ăn rất ngon.
Trong lúc dùng bữa Lô Vãn ăn thêm hai miếng điểm tâm, phần còn lại thì đưa cho mấy người Lê Nô ăn.
Thịnh Tuyết Tản gửi mấy cuộn vải tơ lụa sa tanh, cùng với mấy bộ trang sức đội đầu, tất cả đều là kiểu dáng đang lưu hành bên ngoài, bởi vì Thịnh Tuyết Tản không chắc chắn về sở thích ăn vận của Lô Vãn, cho nên hắn mua mỗi loại một cuộn, tóm lại hắn thấy nàng mặc cái gì cũng đẹp hết. “Chàng có nói hôm nay sẽ đến không?” Lô Vãn cầm lấy một cây trâm ngọc thạch ngắm nghía, thản nhiên hỏi.
“Muộn một chút Ðốc chủ sẽ tới ạ.” Nguyên Bảo trả lời.
Nhận được câu trả lời thỏa đáng, ý cười trên mặt Lô Vãn càng sâu hơn, nàng cài chiếc trâm lên tóc rồi ngắm trước gương đồng.
Khi Thịnh Tuyết Tản đến thì cửa cung đã khóa từ lâu.
Hắn đi từ đường nhỏ tới, lúc vào điện Lô Vãn vẫn đang đọc sách chờ hắn.
“Ðốc chủ đến muộn quá đó. Ta chờ chàng đến mệt luôn rồi.” Lô Vãn khép sách lại, cười mỉm nhìn Thịnh Tuyết Tản.
“Ðáng ra ta nên dặn Nguyên Bảo bảo nàng nghỉ ngơi trước.” Nhìn khuôn mặt hơi buồn ngủ của Lô Vãn, Thịnh Tuyết Tản có chút đau lòng: “Ðó là bởi vì ta tốn chút thời gian, tiến cung muộn, cho nên ta phải đi đường vòng mới vào được.” “Chàng có thể đến đã là tốt lắm rồi. Chàng không bị thương đấy chứ?” Lô Vãn ôm eo hắn, trên người hắn có thể ngửi thấy mùi khi mới tắm xong, nhưng vẫn không giấu được mùi máu quanh quẩn trên người hắn.
Nhận được câu trả lời phủ định, Lô Vãn thở phào nhẹ nhõm.
“Có nhiều việc lắm sao?” Nàng ngẩng đầu nhìn Thịnh Tuyết Tản, trên khuôn mặt anh tuấn trắng nõn của hắn lúc này có chút màu xanh đen trước mắt: “Mấy ngày nay chàng không được nghỉ ngơi tốt, chàng mau nghỉ ngơi sớm đi.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trọng Sinh Trở Lại Khi Mới Nhậm Chức
- Chương 63