Chương 64: Đoàn tụ



Editor: Dalia

Người bình thường nhìn thấy đoạn video này đại khái sẽ cảm thấy cơ giáp màu lam bạc rất lợi hại, nhưng hắn xem video chiến đấu của cùng một người mấy năm, sao có thể không nhìn ra được cơ giáp màu xanh bạc kia là ai được chứ? phương thức tấn công rõ ràng là... phương thức tấn công của Hình Ý Lục Hợp.

Hình Ý Lục Hợp, Vũ Tinh Hàn là một trong số ít người có thể phát âm tên đầy đủ của vị đại thần đang rất hot trên đấu trường cấp cao, vì tên của đối phương quá khó phát âm và khó nhớ nên hầu như tất cả mọi người gọi anh ta - Đại Thần Tuỳ Hứng.

Cảm xúc của Vũ Tinh Hàn dành cho đối phương rất phức tạp, hắn ngưỡng mộ thực lực của đối phương, nhưng cũng tiếc nuối vì không có cơ hội tiếp xúc với đối phương, ngay cả sự tiếc nuối mờ nhạt này cũng dần biến thành một loại ám ảnh nào đó theo thời gian. Nhưng nếu bạn bỏ cuộc thì bạn sẽ thật sự bỏ lỡ nó, khi hắn ở đấu trường trung cấp, hắn không thể nói chuyện với anh ta trừ khi tư cách của hắn lớn hơn đối thủ, bây giờ mức độ nổi tiếng của đối thủ trong đấu trường cao hơn nhiều so với bản thân mình. Làm thế nào hắn có thể tìm kiếm đối phương để bấu víu xin kết giao? Nhưng hắn không bao giờ tưởng tượng được rằng bây giờ hắn gần như đã từ bỏ thế mà may mắn thay hắn thực sự nhìn thấy dấu vết của người kia trên hành tinh nơi hắn đến dạy.

Có khi nào Hình Ý Lục Hợp đến từ hành tinh Ferro? Người đó chưa bao giờ tiết lộ bất kỳ thông tin nào về anh ấy trên mạng tinh tế, vì vậy điều này không phải là không thể. Hắn nghĩ rằng mặc dù hắn không có cơ hội biết anh ấy trên mạng tinh tế có thể có chút ngoài ý muốn nhưng nếu quen biết nhau ngoài đời thực......, Vũ Tinh Hàn không khỏi tim đập nhanh, hắn nghe được chính mình không biết lúc nào giọng nói trở nên khàn khàn: "Anh ấy cũng là thành viên của câu lạc bộ sao?"

Một số ít người muốn tiếp cận đại thần nên thường xuyên chia sẻ tin tức, thậm chí còn lấy clip ra, chỉ là bị ánh mắt của đại thần làm cho giật mình, hiện tại thấy đại thần rốt cuộc chịu mở miệng, bọn họ lập tức trả lời: "Vâng, người này còn là khách hàng thẻ đen, nhưng anh ấy dường như không đến đây thường xuyên, tôi đã đi tìm hiểu và anh ấy chỉ xuất hiện trong câu lạc bộ của chúng tôi thôi."

Vũ Tinh Hàn nghe xong, tiếp tục hỏi: "Lần trước anh ấy đến câu lạc bộ là khi nào?"

"Cách đây không lâu, khoảng nửa tháng trước." Một người trong đó nhớ lại và trả lời.

Sau khi nghe lời này, Vũ Tinh Hàn trầm ngâm một lát, sau đó lại mở miệng nói, nhưng lần này, hắn có thể nghe được trong thanh âm của hắn hiển nhiên có chút do dự: "Vậy các người nhìn xem bộ dáng của anh ấy trông như thế nào?"

Lần này, Vũ Tinh Hàn thất vọng, ba người đều lắc đầu: "Tôi không thấy được bề ngoài của anh ấy, anh ấy rất ít xuất hiện, hơn nữa mỗi lần anh ấy đều điều khiển cơ giáp, tôi không nhìn ra bộ dạng trông như thế nào."

"Đúng vậy, trong câu lạc bộ của chúng ta không có ai nhìn thấy dung mạo của anh ấy trông như thế nào, không chỉ là dung mạo ra sao, ngay cả nam hay nữ cũng không biết."

Vũ Tinh Hàn không thể nhịn cười khi nghe điều này, Hình Ý Lục Hợp tất nhiên cũng là đàn ông, trên đấu trường, mặc dù người ta có thể thay đổi giọng nói và ngoại hình, nhưng không thể thay đổi giới tính của mình.

Nghĩ đến chính sự, Vũ Tinh Hàn không khỏi khắc chế nụ cười trên mặt, trịnh trọng nhìn thành viên câu lạc bộ trước mắt: "Ngày thường các người ở câu lạc bộ có hay ở đây lắm sao?"

"Lâu nha, ngày nào tôi cũng ở đây."

"Tôi cũng vậy, và tôi không có nơi nào tốt hơn chỗ này để đi. Bất cứ khi nào tôi có thời gian, tôi sẽ ở lại câu lạc bộ."

Sau khi nghe câu trả lời của họ, Vũ Tinh Hàn chân thành nhìn vài người trước mặt: "Vậy tôi có thể nhờ các anh một việc được không? Tôi hiện đang giảng dạy tại Đại học Ska, ngoại trừ cuối tuần và ngày lễ, tôi có thể ghé qua những lúc rảnh rỗi nhưng không nhiều. Tôi thực sự muốn thi đấu với vị cao thủ trong clip này. Nếu các anh thấy anh ấy xuất hiện trong câu lạc bộ có thể cho tôi biết. Đây là số máy của tôi. Các anh có thể sử dụng số máy này nếu thấy anh ấy."

Sau khi nghe Vũ Tinh Hàn nói xong, ánh mắt những người này sáng lên, lập tức gật đầu như giã tỏi, không có người nào là không cam lòng, đây là phương thức liên lạc của Đại Thần, bọn họ sắp liên lạc với Đại thần dễ dàng như vậy, thật giống như nằm mơ.\٩(๑˃̵ᴗ˂̵)و/ /

Sau khi Vũ Tinh Hàn trao đổi thông tin liên lạc với những người này, hắn vẫn cảm thấy hơi lo lắng, vì vậy không quên nhắc nhở lần nữa: "Nếu thấy anh ấy, xin vui lòng cho tôi biết."

"Yên tâm đi, tôi nhất định phải nhanh chóng thông báo cho anh mà, đại thần."

"Đúng vậy, chúng ta làm việc, Đại thần không cần lo lắng."

"Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." ( ̄^ ̄)ゞ

Vũ Tinh Hàn cũng lộ ra nụ cười khi nhìn ba người đã lập lời thề như vậy, tuy rằng cộng ba người này lại với nhau có thể không gặp được đối phương đúng lúc nhưng thêm một người chính là thêm sức mạnh, hắn tin tưởng chỉ cần kiên trì sẽ có một ngày có thể nhìn thấy nhau, Vũ Tinh Hàn đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói: "Nhân tiện còn có một việc, anh có thể gửi cho tôi clip chiến đấu, tôi muốn quay về xem lại."

Đại thần nói, chuyện vặt vãnh này đương nhiên không đáng nhắc tới, thành viên quay clip lập tức chia sẻ với Vũ Tinh Hàn, thậm chí còn mang theo hai người bạn của hắn, một người trong số họ dọa lấy bản sao.

Sau khi lấy được clip, Vũ Tinh Hàn quay trở lại. Đêm đó, hắn liên tục phát clip trên thiết bị quang não, trong khi cửa sổ bên cạnh hắn phát video chiến đấu của Hình Ý Lục Hợp trên đấu trường, hắn càng xem càng chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm. Người xuất hiện trong câu lạc bộ chắc chắn là đại thần Hình Ý Lục Hợp trong đấu trường.

Nghĩ đến một ngày nào đó trong tương lai có thể gặp được Idol ngoài đời thực, trên mặt hắn không khỏi nở một nụ cười, số lần hắn cười hôm nay nhất định nhiều bằng cả tháng nay, những học sinh trong Đại học Ska chắc chắn sẽ nghĩ rằng người cố vấn băng giá lạnh lùng của họ đã bị tráo đổi.

Mạc Lý thậm chí còn không biết rằng chiếc áo của mình sắp bị ai đó nhặt chỉ* vì một đoạn video dài hai phút, sau khi trải qua một ngày cuối tuần vui vẻ, cậu ấy đã quay trở lại đại học một lần nữa.

Và sau khi cậu quay lại, Alfie, người đã trung thực được một thời gian đã tự tìm đường chết.

Hóa ra Alfie đã không thể chịu đựng được nữa sau một thời gian dài. Kể từ khi bắt đầu đi học, hắn chưa bao giờ lơ là trong việc theo đuổi Mạc Lý. Trong một thời gian dài không được ăn mặn, đối với hắn chính là kỳ tích. Nhưng cho dù hắn đã làm như vậy rồi, hắn thậm chí còn không có cơ hội nói chuyện với Mạc Lý vài lần, Alfie cảm thấy rằng mình không thể tiếp tục như thế này nữa, hắn phải tìm cơ hội để bày tỏ tấm lòng của mình với Mạc Lý. Một đêm nọ, lợi dụng lúc Anya không chú ý, Alfie đã lao đến chỗ Mạc Lý để thổ lộ tình cảm và bị cậu ấy từ chối không chút do dự.

(Dalia: *nôm na là bị người khác biết được bí mật của mình.)

Mạc Lý đã từng tập trung vào trò chơi vì món quà Star Wars từ anh trai mình, sau đó cậu bị đánh gục bởi cơ giáp do anh trai gửi đến, cậu hoàn toàn quên giải thích vấn đề này với Alfie, và bây giờ Alfie đã đến cửa một mình. Thôi nào, cậu chỉ bịa ra lời từ chối thôi.

Có thể nói, những năm này Mạc Lý thành thạo nhất chính là từ chối người khác tỏ tình, bất kể đối phương dùng phương thức tỏ tình nào, tràn ngập tình cảm ấm áp như thế nào, cậu đều có thể dùng từ ngữ ngắn gọn sạch sẽ để từ chối không để lại cho đối phương ảo tưởng, dù sao cậu từ nhỏ đã từ chối tỏ tình nhiều năm như vậy, mỗi ngày trung bình số lần từ chối tỏ tình đều có thể tăng lên hai ba, cho dù cậu không thành thạo làm việc này thì làm mãi cũng thành quen.

Và đây cũng là lý do tại sao Anya nhiều năm như vậy chưa bao giờ dám tỏ tình với Mạc Lý, những năm qua, hắn đã nhìn thấy quá nhiều người tỏ tình bị Mạc Lý từ chối trong đó có rất nhiều người xuất sắc, hắn sợ, hắn thực sự sợ một ngày nào đó mình sẽ trở thành một trong số họ, cho nên thay vì trực tiếp bị Mạc Lý từ chối, hắn thà cẩn thận che giấu cảm xúc của mình như bây giờ, tiếp tục ở lại nơi gần Mạc Lý nhất.

Alfie tuy không chắc màn tỏ tình của mình có thành công hay không, nhưng có lẽ hắn cũng không ngờ rằng mình lại bị từ chối sạch sẽ, gọn gàng đến mức người ta còn không đủ can đảm để tiếp tục quấy rầy cậu ấy. Hắn giả vờ như không quan tâm lắm và quay trở lại phòng ngủ. ( ꒪⌓꒪)

Mặc dù Alfie đã cố gắng hết sức để tỏ ra rằng hắn không quan tâm chút nào, nhưng ai cũng có thể thấy rằng cảm xúc của hắn trong hai ngày đó có điều gì không ổn. Ngay khi Anya đã âm thầm cảnh giác, đề phòng khả năng bên kia làm điều gì đó phi lý, Alfie đã tìm được bạn trai mới bề ngoài bình thường sau đó lại tiếp tục phong cách trước đây, bắt đầu cuộc sống đổi bạn tình trong nửa tháng, hắn cũng rất muốn đưa bạn trai và bạn gái mới của mình đến gặp Mạc Lý. Hắn lướt đi trước như thể nói với Mạc Lý rằng không có cậu thì cuộc sống của ông đây vẫn sẽ thú vị.

Mạc Lý......

Mặc dù cậu cảm thấy hành vi của Alfie quá ngây thơ, nhưng việc Alfie có thể tự tìm niềm vui cho mình chắc chắn là điều tốt cho cậu, Mạc Lý nhanh chóng đặt vấn đề về Alfie sau lưng.

Hôm nay, Mạc Lý vừa xuất hiện ở đấu trường, Kỳ Tích Chi Mộ giống như chó pug ngửi được mùi thịt chạy tới: "Đại ca, anh tới rồi."

"Ừm." Mạc Lý nhìn thoáng qua Kỳ Tích Chi Mộ gật đầu, đi phía trước hai bước cảm thấy có điểm không đúng xoay người lại: "cậu hôm nay sao vậy? Sao bỗng nhiên nhiệt tình như vậy?"

"Đại ca, tôi đối với anh rất nhiệt tình!" Kỳ Tích Chi Mộ lập tức bày tỏ lòng trung thành.

"Hừ, nói đi, có chuyện gì."

Kỳ Tích Chi Mộ thấy mình không thể trốn tránh, lập tức trở nên thành thật, ho khan một tiếng nói: "Đại ca à, anh thật là biết rõ tôi nha, chuyện này chính là như vậy, tôi cùng anh em tổ chức gặp mặt nhau. Đại ca, anh sẽ đến tham gia chứ?"

Khi Mạc Lý nghe thế thì anh nói mà không nhướng mày: "Không."

"Đại ca àaaaa, sao anh tàn nhẫn vậy chứ? Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy Anya có thể găp anh thế sao tôi lại không thể gặp cơ? Đại ca, anh thiên vị quá điiii." nghe đại ca kiên quyết từ chối, hắn vẫn không thể chấp nhận.

Mạc Lý làm ngơ trước những lời của Kỳ Tích Chi Mộ, bất kể hắn có thuyết phục cậu thế nào đi chăng nữa, Mạc Lý cũng không bao giờ đồng ý đi họp mặt, cậu đã có đủ rắc rối rồi nên không muốn chuốc thêm rắc rối nữa.

Kết quả thấy Mạc Lý kiên trì Kỳ Tích Chi Mộ liền chán nản rời đi, lúc này một tiểu đệ của hắn hưng phấn đi tới: "Mộ thiếu gia, chúng ta đã bầu ra địa điểm tổ chức hội nghị, anh cảm thấy nơi này có được hay không? Câu lạc bộ Red Wind."

Kỳ Tích Chi Mộ nghe vậy, yếu ớt gật đầu: "Được, đi đâu cũng được."

Kỳ vọng lớn nhất của hắn đối với cuộc họp này là có thể gặp được đại ca, vì anh ấy đã nói rằng anh ấy sẽ không đi nên cuộc họp đối với hắn sẽ chẳng có ý nghĩa gì, và hắn cũng không quan tâm địa điểm là gì.

Bởi vì Mạc Lý hoàn toàn không muốn đi họp, nên cậu cũng không biết địa điểm họp được chọn ở đâu, huống hồ là họ ấn định địa điểm họp là Ferro tinh và được tổ chức tại câu lạc bộ Red Wind.

Mạc Lý không biết rằng có một người trong câu lạc bộ Red Wind là Armor mỗi khi có thời gian đều ngồi xổm ở đó, trong khoảng thời gian này, những người trong câu lạc bộ Red Wind cảm thấy rất hạnh phúc, bởi vì họ có thể nhìn thấy Đại thần Vũ Tinh Hàn hầu như mỗi ngày. Mặc dù hắn hầu như chỉ ở lại khoảng một tiếng đồng hồ, trừ những ngày cuối tuần thời gian sẽ lâu hơn, nhưng có thể gặp idol hàng ngày, và thỉnh thoảng có thể lên hỏi đại thần một số câu hỏi nên Armor vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.

Vũ Tinh Hàn không chú ý đến bầu không khí vui vẻ của các thành viên trong câu lạc bộ Red Wind, vì có thể đợi người đó, hắn sẽ đến đây bất cứ khi nào có thời gian, thật không may, ngoại trừ cuối tuần thì hắn đều có lớp học vào các ngày trong tuần. Sau giờ học trong ngày chỉ có thể ở lại đây một hai tiếng, lúc khác hắn nhờ mấy thành viên câu lạc bộ trông chừng giúp, nhưng đến cuối tuần, hắn hầu như đều ở câu lạc bộ cơ giáp này.

Hắn đợi hơn nửa tháng nhưng vẫn không đợi được người kia xuất hiện, thời gian trôi qua, Vũ Tinh Hàn không khỏi lo lắng, hắn thậm chí hoài nghi người kia sao có thể xuất hiện ở đây? Người trong câu lạc bộ cũng nói, người đó gần đây cũng xuất hiện trong câu lạc bộ, hơn nữa anh ấy rất ít khi đến, có lẽ đối phương chỉ là muốn đến tạm thời, qua vài lần lại không muốn đến. Hy vọng rằng, hắn sẽ chờ được.

Đúng là hai ngày cuối tuần Mạc Lý không đến câu lạc bộ cơ giáp, cuối tuần đầu tiên anh cả tìm được địa điểm hấp dẫn mới nhất định phải dẫn cậu đi chơi, cuối tuần thứ hai là do bố mẹ về, cùng với cặp em song sinh mà cậu chưa từng gặp ngoài đời.

Ở một mức độ nào đó, đây là lần đoàn tụ thực sự đầu tiên của gia đình họ, vì một sự kiện đáng nhớ như vậy, Mạc Lý đương nhiên muốn ở nhà và ở bên gia đình mình.

Reid cùng Lina lần này sở dĩ trở về là bởi vì cặp song sinh gần đây lịch trình cuối cùng cũng rảnh rỗi, bọn họ có một tháng kỳ nghỉ, trước kia gia đình bọn họ vì các loại nguyên nhân khác nhau luôn luôn cách nhau hai thậm chí ba nơi ở, hiện tại bọn họ cuối cùng cũng có cơ hội gặp mặt nhau, Red và Lina ngay lập tức đưa ra quyết định, kỳ nghỉ này sẽ đưa cặp song sinh đến thăm hai anh trai của họ, một gia đình tốt quây quần bên nhau.

Bất luận là Lance hay là Mạc Lý, Reid cùng Lina đã lâu không gặp, đừng nói hai đứa con trai bọn họ ôm một hồi thân thiết. Phía sau là hai người thiếu niên hiện tại cũng đã 14 tuổi, vừa vặn xinh đẹp như hoa cũng đang cười với bọn họ, hai khuôn mặt nhỏ giống hệt nhau xinh đẹp tuấn tú, khi cười còn có lúm đồng tiền ngọt ngào đáng yêu, tuy đã mười bốn tuổi nhưng nhìn thoáng qua vẫn khiến người ta liên tưởng đến thiên thần.

Ngoại hình của cặp song sinh này tự nhiên là rất ưa nhìn trong mắt Mạc Lý, nhưng có thể là do bẩm sinh nên dung mạo không được tinh xảo bằng anh cả Lance, mặc dù ngoại hình của cặp song sinh đã hấp thụ rất nhiều ưu điểm của cha mẹ của họ, nhưng họ đã phát triển phong cách riêng, đôi má lúm đồng tiền chắc chắn là do họ tự có cộng với thân phận sinh đôi, không phải vô cớ mà họ lại nổi tiếng như vậy.

Cặp song sinh này thường đóng những vai hoàng tử trong khuôn viên trường, sở hữu một lượng fan nam nữ tuổi teen khá lớn, tuy còn trẻ nhưng độ nổi tiếng không thể xem thường, họ vào nghề sớm, nhiều ngôi sao nhỏ cũng muốn gọi họ là tiền bối khi họ nhìn thấy họ.

Reid cùng Lina mang theo hai đứa con trai đã lớn nhìn trái nhìn phải, kích động qua đi mới nhớ tới cặp song sinh, bọn họ vội vàng vẫy tay: "Velvet, mau tới, anh em chào hỏi nhau đi nào."

Nghe được tiếng gọi của cha mẹ, cặp song sinh tỏ ra rất ngoan ngoãn, đi về phía trước, đồng thanh nói: "Chào anh cả, chào anh hai." o(〃"▽"〃)o

Sự hiểu ngầm giữa hai đứa sinh đôi, cùng với sự gần gũi của giọng nói, khiến chúng nói chuyện với nhau như thể chúng là một người, và thu hút ánh mắt quan tâm của Mạc Lý.

Sau khi song sinh chào hỏi xong, bởi vì là lần đầu tiên gặp mặt, Mạc Lý lấy ra quà đã chuẩn bị sẵn từ mấy ngày trước, đặt ở trong tay hai em trai nói: "Nào, anh hai tặng mấy đứa." (⺣◡⺣)♡*

Will cùng Werther mỗi người đều cầm trên tay một hộp quà, bọn họ hiển nhiên có chút kinh ngạc, phát hiện cha mẹ đang nhìn bọn họ chằm chằm, lập tức hướng Mạc Lý ngọt ngào cười nói: "Cám ơn anh."

Sau một lần gặp mặt thân thiện, lần đầu tiên cả nhà bắt đầu sống cùng nhau, vì Reid và Lina mới trở về nên luôn cảm thấy có nhiều điều muốn nói với hai đứa con trai đã lâu không gặp. vì vậy họ giữ Mạc Lý và Lance gần như suốt ngày đêm đặt ở bên cạnh. Lance không sao cả, anh ấy có thể ra về với lý do có điều gì đó không ổn với công ty, nhưng Mạc Lý rất khổ a, suốt cả tuần, cậu ấy bị bố mẹ giữ bên người. Sau khi đợi đến cuối tuần, cậu lập tức thu dọn đồ đạc và trở về ký túc xá. Dù sự quan tâm của bố mẹ rất ấm áp, nhưng cậu tin rằng không ai có thể chịu được sự cằn nhằn của bố mẹ từ sáng đến tối .

Sau khi trở lại ký túc xá, Mạc Lý vẫn mỗi ngày gọi điện thoại video với anh trai mình, thỉnh thoảng lại gọi hai cuộc điện thoại giữa chừng với cha mẹ, bởi vì cậu vẫn duy trì tần suất liên lạc rất cao, mặc dù đang ở trong trường đại học nhưng cậu rất rõ ràng về chuyện gia đình. Ví dụ như sau khi bố mẹ ở nhà vài ngày, vì hiếm khi được nghỉ nên hai người họ muốn cùng nhau đi du lịch. Còn cặp song sinh thì ở lại nhà để anh em vun đắp tình thân.

Biết cha mẹ muốn đi du ngoạn, Mạc Lý hai tay hai chân đồng ý, dù sao cậu đã quen tự do, bỗng nhiên mỗi ngày đều bị cha mẹ che mắt, cậu thật sự có chút không thích ứng được. Velvet bọn họ đã lớn tuổi rồi, hoàn toàn có thể tự lo cho mình, ở nhà cũng không phiền phức gì, quan trọng nhất là giai đoạn này anh hai của họ tuy có vẻ không nói nhiều, nhưng lại thường xuyên đưa tay ra trước họ. Anh cho bọn họ cái gì, bọn họ sẽ ngọt ngào nói cám ơn anh hai nhiều đến mức trái tim Mạc Lý đều sắp tan chảy.

Mạc Lý, người nghĩ rằng em trai mình thực sự là một cặp thiên thần, đã không nhận thấy rằng cặp song sinh lần nào cũng gọi anh ấy là anh hai một cách ngọt ngào vì Red và Lina đang ngồi cạnh cậu.

Vì được sự nhất trí của cả gia đình, Red và Lina đã thu dọn đồ đạc và rời đi trước ngày Mạc Lý về cuối tuần tới, chỉ còn lại Lance và hai đứa trẻ sinh đôi ở nhà.

Mạc Lý biết cha mẹ đã rời đi, tâm tình vô cùng thoải mái chờ đợi tuần sau, nghĩ đến còn có hai thiên thần nhỏ ở nhà, Mạc Lý không khỏi nở một nụ cười, cuối cùng cũng đến phiên mình nuôi nấng em trai, lấy anh trai làm gương tốt, cậu sẽ đối xử thật tốt với các em trai.

Nghĩ như vậy, cuối tuần này lớp học vừa kết thúc, Mạc Lý liền trực tiếp chạy về nhà, vừa lúc về đến nhà đã là buổi tối, anh cả đã trở về, ngồi ở phòng khách trên sô pha cùng với cặp song sinh.

Nghe tiếng tiếng Mạc Lý trở về, Lance đứng dậy nói: "Em về rồi đấy à."

Cặp song sinh ngồi trên sô pha cũng rất thuận miệng gọi: "Anh hai đã về."

Vừa về đến nhà đã nhìn thấy một màn ấm lòng như vậy, Mạc Lý cảm thấy rất vui, cậu cũng nhếch miệng cười nói: "Được rồi, mấy em ngoan lắm."

Mạc Lý đi vài bước đến bên ghế sô pha ngồi xuống, nhìn hai em sinh đôi của mình nói: "Ba mẹ đều đi rồi, ở nhà các em đã quen chưa? Nếu chán có thể đến phòng chiếu phim, có rất nhiều video game online anh đã sưu tập, các em đều có thể chơi."

Lúc Mạc Lý đang nói chuyện với hai người em song sinh, Lance trước tiên rót một ly nước đưa tới trước mặt Mạc Lý, sau đó nhìn thấy mồ hôi trên trán cậu, không khỏi vươn tay lau đi: " Em đang đổ mồ hôi, bên ngoài có nóng không?"

"Vâng, bên ngoài không có gì, chủ yếu là bởi vì buổi chiều lại là có lớp thực hành, tan học liền trở về vội." Mạc Lý trả lời anh xong liền cảm thấy có chút khát nước nên cầm lấy ly nước duy nhất mà anh chỉ rót cho cậu uống cạn.

"Vậy em còn ngồi ở chỗ này mà không mau đi lên tắm rửa đi, quần áo đều ướt cả rồi, cẩn thận cảm lạnh." Lance cau mày nói, muốn đưa tay lên tấm lưng đẫm mồ hôi của Mạc Lý, nhưng lại kiềm chế thu tay lại.

Nghe được anh nói như vậy, Mạc Lý cũng cảm thấy thật sự không thoải mái, lập tức nói: "Được, vậy em đi lên tắm liền đây."

Cặp song sinh ngồi đối diện nhìn được toàn cảnh cảnh tượng này, hơi cụp mắt xuống để che giấu cảm xúc, nhưng lại không khỏi nắm chặt hai bàn tay buông thõng bên người, trước giờ vẫn luôn cho rằng tính cách của anh trai mình là lạnh lùng như vậy, hơn nữa anh cả lớn tuổi hơn bọn họ, cho nên tuy rằng ngưỡng mộ anh cả giỏi giang, nhưng đối với thái độ lãnh đạm của anh ấy thì bọn họ cũng không hề để ý chút nào, dù sao anh cả cũng không thân thiết với bọn họ lắm nhưng anh cũng rất tốt với họ. Họ muốn thứ gì mà bố mẹ không chịu mua, sau khi anh trai phát hiện ra, anh ấy đã mua nó cho họ vào ngày hôm sau mà không nói một lời. Mặc dù họ chỉ thân với anh hai ngày trước nhưng họ thật yêu thương anh cả của mình, dù sao đây cũng là anh ruột thịt của bọn họ nha!!!

Người anh trai có tính cách lạnh lùng nên ngay cả với hai người em trai của họ cũng không cười nhiều, họ luôn cho rằng đây là trường hợp bình thường, nhưng nhận thức của họ đã hoàn toàn tan vỡ sau khi họ đến hành tinh Ferro lần này.

Anh cả, không phải anh không biết cười, cũng không phải anh không biết gần người, mà là người nhận được tình yêu của anh cả không phải bọn họ. Trong lòng cảm thấy phập phồng gần như không thể nhịn được nữa, rõ ràng bọn họ là em ruột của anh ấy, cũng là người nên được anh cả yêu thương. Lý do gì mà kẻ mạo danh này lại muốn cướp lấy!! Không chỉ có cha mẹ rất thích anh ta, mà ngay cả trong mắt anh cả cũng chỉ có anh ta.

Ngay khi song sinh đang suy nghĩ những thứ này sắp bốc hỏa, Mạc Lý đã từ trên ghế sa lon đứng lên, nghiêng đầu cười với bọn họ: "Vậy anh hai đi tắm trước đây. Velvet, các em chơi một lát đi, lát nữa hai anh sẽ xuống chơi cùng hai em nha."

Đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Mạc Lý, dưới mi mắt Lance, song sinh chỉ có thể cố nén nở nụ cười, ngọt ngào nói: "Được ạ, anh hai."

"Ngoan lắm." Mạc Lý khen một tiếng liền trực tiếp chạy lên lầu.

Cặp song sinh vẫn đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách rơi vào trạng thái điên loạn, ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah, tiếp tục như vậy nhất định sẽ phát điên mất. (ノ`Д)ノ:・"∵:.┻┻

*********

Ngày hôm sau, Mạc Lý vẫn bị anh trai đánh thức, cậu bàng hoàng mặc lại bộ quần áo anh trai chuẩn bị sẵn, vừa đi xuống nhà thì chợt tỉnh giấc, nhìn thấy hai đứa song sinh đang ngồi trong phòng khách, cậu liền lập tức tỉnh hẳn nở một nụ cười thật tươi: "Velvet à, các em dậy rồi, đêm qua ngủ có ngon không?"

Anh lớn của cặp song sinh Will cũng ngẩng đầu cười với Mạc Lý: "Tối hôm qua em ngủ rất ngon, anh hai bây giờ mới dậy à?"

Ý thức được mình kỳ thực so với hai em trai còn ngủ nướng hơn, Mạc Lý có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái mũi, cười nói: "Ừm, đúng vậy."

Lúc này, Lance đã từ phía sau Mạc Lý đi tới, trong tay cầm mấy túi dinh dưỡng nói: "Các em buổi sáng còn chưa ăn."

Will cùng Werther tiếp nhận từ trong tay Lance dịch bổ sung dinh dưỡng, bọn họ đều cười nói: "Cám ơn anh!" Nhưng lập tức, nụ cười trên mặt bọn họ đông cứng lại, bởi vì bọn họ nhìn thấy anh trai mình tự tay mở ra bổ sung dinh dưỡng và đưa cho anh hai.

Cũng may lúc này Lance cùng Mạc Lý đều không chú ý tới bọn họ, bọn họ rất nhanh liền khống chế khuôn mặt không cẩn thận lộ ra cảm xúc.

Sau khi dùng hết túi dịch, Mạc Lý phát hiện anh trai mình cư nhiên mặc lễ phục, giống như sắp đi ra ngoài, cậu không khỏi thắc mắc: "Anh, cuối tuần này anh còn ra ngoài sao?"

"Đúng vậy, tổng giám đốc công ty hợp tác hôm nay tới, hôm nay anh muốn cùng ông ấy đi ra ngoài nói chuyện hợp đồng, anh nghĩ buổi chiều sẽ trở về." Lance một bên sửa sang lại ống tay áo, một bên trả lời.

Lance không có chú ý tới, sau khi anh nói xong lời này, cặp song sinh ngồi trên sô pha ánh mắt sáng lên.

"Ừm, em hiểu rồi, vậy chiều nay em chờ anh về, anh cả." Nghe anh nói xong, Mạc Lý chống cằm đáp.

Nghe vậy, Lance không khỏi đi tới bên cạnh Mạc Lý, trìu mến xoa xoa tóc ngắn của cậu, nói: "này là do em nói, hôm nay không cho phép chạy ra ngoài."

"Dạ, anh yên tâm đi."

Đúng lúc này, một tiếng nhắc nhở vang lên có khách tới, nguyên lai là Vương trợ lý đúng giờ tới đón Lance, Lance vẫy tay chào tạm biệt Mạc Lý cùng song sinh rồi rời đi, song sinh sau lưng liền nói: "Tạm biệt anh."

Mạc Lý không thấy đáng tiếc chút nào về sự vắng mặt của anh trai mình, bởi vì hôm nay cậu không ở một mình, ở nhà còn có hai người em trai giống như những thiên thần nhỏ, cậu chỉ đang nghĩ về những suy nghĩ này liền nghe thấy giọng nói của thiên thần.

"Anh hai, em khát nước, anh rót cho em ly nước được không?"

Uh, mặc dù tiểu thiên sứ mở miệng là cố ý xúi giục người ta, nhưng Mạc Lý quyết tâm làm một người anh tốt giống như anh của mình, anh hầu như ngày nào cũng phải rót nước cho mình, cho nên yêu cầu này của hai anh em sinh đôi, Mạc Lý làm mà không nói gì, cậu còn rót một lúc hai ly nước.

Khi Mạc Lý một tay cầm cốc nước đi tới chỗ hai đứa song sinh, nhìn thấy Will và Werther rất tích cực đưa tay ra đón lấy, lập tức tự tin đưa cốc nước cho, nhưng cậu không nghĩ tới, cậu rất yên tâm buông lỏng tay, nhưng ly nước của Werther không được cầm chắc chắn, nó trực tiếp rơi xuống và vỡ thành từng mảnh trên mặt đất.

Lúc này, trong lòng Mạc Lý dâng lên một cảm giác kỳ lạ, chuyện vừa rồi đáng lẽ không nên xảy ra... Nhưng cậu còn chưa kịp nghĩ tới vấn đề này, liền nghe thấy giọng nói vô cùng đau lòng của Werther: "Anh hai, đều là lỗi của em, em không cầm ly nước chắc chắn."

(。•́-ก̀。)

Chẳng qua là chuyện nhỏ, mặc dù trong lòng Mạc Lý có chút nghi hoặc, nhưng không thể vì chuyện nhỏ như vậy mà trở mặt với em trai, cậu lập tức nói: "Không sao, vỡ thì vỡ, để anh hai đi rót cho em ly nước khác. Nhưng các em trước tiên ngồi xuống đi đã, cẩn thận mảnh vỡ."

Will và Werther vui vẻ đổi chỗ ngồi, Mạc Lý đẩy chiếc bàn nhỏ trước ghế sô pha nhường chỗ cho người máy quét dọn dọn dẹp đống đổ nát. bởi vì dưới đất ngoại trừ những mảnh vỡ của chiếc cốc, còn có một số bộ phận mô hình đã bị tháo rời, những bộ phận mô hình này cậu rất quen thuộc, là quà gặp mặt ngày hôm qua cậu tặng cho hai em sinh đôi.