Chương 36: Tôi nhớ đến anh

Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê - Chương 36: Tôi nhớ đến anh

Editor + Beta-or: Dan

Truyện chỉ có tại DantalianLion và Đằng La Cung. Không được chuyển VER, reup dưới mọi hình thức, xin cảm ơn.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^^

________________________________________________________________________

Trong nháy mắt, gã phảng phất như trở về cơn ác mộng vào buổi chiều nửa năm trước, ngay đó gã chỉ muốn đến đấu trường sơ cấp buông lỏng tâm tình một chút thôi, kết quả lại hoàn toàn trong hoàn cảnh chưa chuẩn bị tinh thần gì đã bị một newbie trong đấu trường sơ cấp đánh bại. Hơn nữa đối phương hoàn toàn không để ý gã đang bị đả kích cực lớn mà trực tiếp "leng keng" phát đến cho gã một lời mời chiến đấu: [ 'Hình Ý Lục Hợp' gửi lời mời chiến đấu đến ngài.]

Chuyện gì xảy ra thế này? ('・ω・')?Mạc Lý không rõ nhìn về phía đại thần 'Kỳ Tích Chi Mộ' trong truyền thuyết, cơ giáp của 'Kỳ Tích Chi Mộ' giống y như trên video chiến đấu. Toàn thân màu bạc, màu sắc phi thường tao nhã quý khí, mỗi một chi tiết nhỏ đều phảng phất như là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất khiến cho người thấy được đều không nhịn được than thở. Thế nhưng hắn tự nhiên có cảm giác trên người đối phương giống như có một cỗ oán khí đều sắp hiện hóa, trước đây hắn không có nhận thức cũng chưa từng đắc tội qua a!

Mạc Lý mặc dù đối với điểm này nghĩ mãi không ra, thế nhưng dù cho thật sự trước kia hắn đã từng đắc tội đối phương hắn cũng sẽ không có bất kỳ chột dạ nào, bởi vì hắn chưa bao giờ chủ động đi trêu chọc người khác, cho nên dù trước đây hai người có xảy ra ân oán gì đấy thì lỗi sai cũng không nằm ở hắn.

Ôm ý nghĩ như thế, đối với 'Kỳ Tích Chi Mộ' khắp người đều nồng nặc oán khí, Mạc Lý nửa điểm cũng không sợ, đợi đến thời điểm đếm ngược bắt đầu, hắn liền trực tiếp tiến công. Truyện xuất hiện ở những nơi ngoài DantalianLion hay Đằng La Cung đều là ăn cắp.

Đối với vị đại thần thượng đẳng tại đấu trường trung cấp 'Kỳ Tích Chi Mộ' này, hắn thật ra có chút hiểu rõ, bởi vì hắn đối với cơ giáp của đối phương thật sự thèm nhỏ dãi mà video chiến đấu của đối phương được truyền bá cực lớn, tùy ý lướt qua cũng có thể thấy được, cho nên hắn đối với vị đại thần thành danh đã lâu này, tuy rằng rất cẩn thận, thế nhưng không có nửa điểm căng thẳng.

Bởi vì lúc chiến đấu, điều đáng sợ nhất chính là không biết rõ đối thủ của hắn, mà 'Kỳ Tích Chi Mộ' này, mỗi cái danh hiệu của hắn đều bị mổ xẻ đến một trăm tám mươi lần, trong mỗi video chiên đấu đều được giảng giải một lần lại một lần. Dưới cái tiền đề này, Mạc Lý còn có thể căng thẳng đó mới là gặp quỷ, suy nghĩ một chút những đại thần này, từ trình độ nào đó mà nói cũng thật đáng thương, một cái chiêu thức bí mật để giữ cũng không có.

Tâm tư bay lung tung, hai người chiến đấu trong sân đã thật nhanh so được hai chiêu, Mạc Lý mặc dù có thể nắm bắt đối phương, thế nhưng hắn cũng không liều lĩnh mà vẫn luôn chú ý rìa ngoài cánh tay cơ giáp của đối phương. Cái này cũng là điểm nổi danh nhất của 'Kỳ Tích Chi Mộ', lực sát thương của một chiêu này là lớn nhất, đương nhiên cũng tại trên video chiến đấu bị mọi người bới ra một lần lại một lần.

Chỉ là đối phó với sát chiêu này cũng có biện pháp hữu hiệu, các nhóm người đều nghĩ ra một trăm tám mươi loại biện pháp, đương nhiên, những phương pháp này đến cùng có hiệu quả hay không thì đều phải được áp dụng thực nghiệm trước mới biết được.

Mạc Lý một bên cảnh giác 'Kỳ Tích Chi Mộ' điều khiển cơ giáp đưa ra những phương thức công kích mạnh mẽ, một bên sảng khoái tràn trề cùng đối phương đánh nhau. Không nói đến những cái khác, 'Kỳ Tích Chi Mộ' này quả thật không hổ là đại thần nổi danh tại đấu trường trung cấp, hắn đã rất lâu chưa gặp được đối thủ có thể miễn cưỡng theo được tiết tấy của hắn, chính là chẳng biết vì sao, hắn đối với thủ pháp công kích của đối phương có chút cảm giác quen quen ( ー̀ωー́ ).

A, nói đến cảm giác thì trước đây khi xem video chiến đấu của 'Kỳ Tích Chi Mộ' cũng đã từng xuất hiện, hơn nữa khi đánh nhau thực tế thì cảm giác quen thuộc so với trong video càng cường liệt hơn, nhưng hắn tại sao lại có cảm giác quen thuộc đối với 'Kỳ Tích Chi Mộ' cơ chứ? Hắn rõ ràng cũng không biết tên này mới đúng, còn có đối phương lúc vừa vào đã toát ra oán khí thâm hậu, điều này cũng vô cùng kì lạ ( -''-; ). Truyện chỉ được đăng trên DantalianLion và Đằng La Cung.

Tại thời điểm Mạc Lý trầm tư suy nghĩ, 'Kỳ Tích Chi Mộ' liền linh hoạt tránh thoát một quyền của hắn, Mạc Lý không khỏi ở trong lòng gật đầu tán thưởng, một chiêu này của hắn, tại đấu trường trung cấp vẫn có rất ít người có thể tránh được.

Nói đến điều này, lần trước hắn gặp phải một người có thể tiếp nhận một chiêu này, thời điểm đó hắn vẫn còn ở tại đấu trường sơ cấp, trong đầu Mạc Lý đột nhiên lóe lên cái gì đó, chờ chút, hắn nghĩ tới, phương thức chiến đấu của 'Kỳ Tích Chi Mộ' cùng cái tên hắn đã từng đấu tại đấu trường sơ cấp vào nửa năm trước quả thật là giống nhau như đúc.

Bởi vì người đó quả thật là người duy nhất né tránh được chiêu này trong rất nhiều người hắn đã chiến đấu qua trong đấu trường sơ cấp, cho nên dù cho thời gian qua đi lâu như vậy hắn vẫn nhớ rất rõ ràng. Hơn nữa, hắn nhớ đến cái người kia cũng không hẳn đến từ đấu trường sơ cấp, bởi vì lúc hắn đánh bại đối phương thì hệ thống rõ ràng nhắc nhở hắn đạt được hai tích phân.

Chỉ khi nào đánh bại thành viên vượt cấp thì hệ thống mới có thể cho hai điểm thưởng như vậy.

Đôi mắt vốn đen thẳm của Mạc Lý bất ngờ quỷ dị sáng lên (o≖◡≖), nếu quả thật như vậy thì những nghi hoặc trước đó của hắn liền hoàn toàn được giải đáp. Tại sao hắn nhìn thấy video chiến đấu của 'Kỳ Tích Chi Mộ' lại có cảm giác quen thuộc như vậy, tại sao lần đầu gặp mặt hắn thì trên người 'Kỳ Tích Chi Mộ' lại toát ra oán khí nồng nặc. Nếu quả thật là như vậy thì có cái để chơi rồi (o≖◡≖).

Trải qua quãng thời gian hơn một năm, Mạc Lý sống trong đám nhân sĩ thâm niên đã sớm không còn là tiểu bạch thỏ trước đây nữa, hắn rõ ràng biết việc nhân sĩ có đẳng cấp cao trong đấu trường lại mai danh ẩn tích chạy đến đấu trường sơ cấp ngược newbie không phải là sự việc vinh quang gì. Dù cho thành viên bình thường làm ra loại chuyện này cũng bị mọi người lăng mạ càng khỏi phải nói đến đại thần lớn có vô số ánh hào quang.

Lúc này 'Kỳ Tích Chi Mộ' còn không biết bí mật của gã đã bị khám phá ra, thế nhưng ở phương diện nào đó thì trực giác của gẵ cũng vô cùng nhạy cảm, trên người gã không hiểu sao lại cảm thấy lạnh lẽo, 'Kỳ Tích Chi Mộ' hơi hơi nghi hoặc một chút, chẳng lẽ gã an dưỡng ba ngày những cảm mạo vẫn chưa khỏi sao ( -''-; )?

Thế nhưng hiện tại gã cũng không rảnh đi quan tâm những vấn đề nhỏ đó, 'Kỳ Tích Chi Mộ' hết sức chăm chú cùng đối phương triền đấu, trên trán toát ra không ít mồ hôi hột. Truyện chỉ có tại DantalianLion và Đằng La Cung.

Mà lúc này, số lượng lớn khán giả trên thính phòng đã sớm yên lặng một mảng, lúc trận đấu mới bắt đầu còn có rất nhiều người ồn ào, hoặc là vì đại thần mình thích mà hò reo trợ uy, hoặc là đang châu đầu ghé tai lặng lẽ bàn tán, thế nhưng theo hướng triển khai chiến đấu của hai người, trước đây chưa từng thấy trận quyết đấu nào đặc sắc như vậy, tâm trí của toàn bộ bọn họ đều bị hấp dẫn vào trận đấu, không một người nào có thể phân tâm được.

Chỉ sợ trong lòng bọn họ lúc này đang kích động hò reo, hận không thể đem hết thảy bạn bè của mình gọi đến xem, thế nhưng trên thực tế bọn họ cũng chỉ dùng ánh mắt nhìn chăm chú vào trận đấu dưới sân, chỉ sợ mình bỏ lỡ bất kỳ một giây nào, dù sao, đây chính là hiện trường chân chính, bỏ lỡ liền không còn nữa.

Liền ngay cả một số người vốn ôm lòng bát quái đến xem lúc này cũng nghiêm túc ở trong lòng xưng tội ( _ _)ノ.

Bọn họ sai rồi, bọn họ không nên ôm tâm thái đùa giỡn đến xem cuộc chiến này, đây là một trận đấu tranh tài thứ thiệt của hai đại thần đỉnh cấp tại đấu trường trung cấp này, hơn nữa trình độ đặc sắc thậm chí còn vượt qua rất nhiều các trận chiến trước đây, mà cùng lúc đó trong lòng bọn họ cũng vô cùng vui mừng.

Nếu như không phải bởi vì muốn đến đây xem bát quái chỉ sợ bọn họ sẽ bỏ lỡ một trận quyết đấu đặc sắc thế này. Tuy rằng có thể xem video chiếu lại thế nhưng so với loại kích động khi xem tại hiện trường thì hoàn toàn không giống nhau.

Mạc Lý cùng 'Kỳ Tích Chi Mộ' triền đấu một hồi, rốt cuộc cảm giác mình đã hoạt động khai gân cốt xong thêm vào đó lại vô ý biết được một bí mật của 'Kỳ Tích Chi Mộ', lúc này có thể nói tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái, tại thời điểm tránh một kích của 'Kỳ Tích Chi Mộ', Mạc Lý cố ý làm bộ tránh né quá mức vội vàng lộ ra một cái kẽ hở hoàn toàn, quả nhiên liền thấy 'Kỳ Tích Chi Mộ' làm ra động tác mang tính biểu trưng, nhấc lên cánh tay phải.

Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Mạc Lý đã sớm chuẩn bị liền tóm chặt cánh tay kia, vừa vặn đem hướng của nòng pháo không chỉ đến góc độ của mình, sau đó sử dụng kỹ xảo tài tình hắn thay phiên đánh đến, cùng lúc đó, mấy vết lưỡi dao tỏa ra ánh sáng mang tư thái thiên nữ tán hoa mà trình ra ngoài, toàn bộ đều bắn vào khoảng trống tạo ra một vết tích vô cùng lớn trên sân đấu.

Một, hai, ba, bốn, năm, Mạc Lý thầm đếm ở trong lòng, mãi đến tận khi năm đạo ánh sáng đều xuất hiện, hắn liền buông lỏng cánh tay của đối phương, 'Kỳ Tích Chi Mộ' mang theo quán tính mà ngã gục ra ngoài.

Tại thời điểm gã ngẩng đầu lên thì trên đầu hắn xuất hiện họng súng laser màu ngăm đen đơn sơ. Đương ý thức được chính mình thua, hơn nữa còn là dùng chân thân của chính mình, thua trước mặt nhiều khán giả như vậy, 'Kỳ Tích Chi Mộ' thật sự hi vọng gã vẫn chỉ đang nằm mơ còn chưa tỉnh ngủ, lúc này gã vẫn như cũ đang nằm an dưỡng trong khoang thuyền xa hoa, đây chỉ là một cơn ác mộng của gã mà thôi ( ⁰▱⁰ ).

Nhưng sau khi toàn hiện trường yên lặng một khắc bỗng nhiên tuôn ra tiếng hoan hô rất lớn, làm cho gã không cách nào tự lừa mình dối người được nữa. Không sai, gã thua, thua chính là thua, hiện tại tiếng hoan hộ trong sân này cũng không giống trước đây là tiếng hoan hô dành cho gã mà là dành cho người trước mặt mới vừa đánh bại mình đây. Nếu truyện xuất hiện ở những nơi ngoài DantalianLion và Đằng La Cung đều là ăn cắp.

E rằng trong tiếng hoan hô ấy cũng không thiếu người ủng hộ mình, thế thì thế nào, quy tắc trong sân đấu này chính là đơn giản và tàn khốc như vậy, thắng làm vua thua làm giặc, người mà mọi người đi theo bợ đỡ tung hô đều là cường giả, trước đây bọn họ sùng bái gã như vậy chỉ bởi vì gã đủ mạnh, thế nhưng hiện tại đã xuất hiện người mạnh hơn gã, cho nên những người theo đuổi gã kia đều sẽ phản bội, chẳng qua là chuyện sớm hay muộn thôi.

Mặc dù có chút đau lòng, thế nhưng ngoài dự liệu, 'Kỳ Tích Chi Mộ' đối với kết quả này cũng không khó tiếp thu, e rằng trong lòng gã đã sớm rõ ràng rồi đi, kỳ thật thực lực của gã căn bản không sánh được đối phương. Trận chiến đấu đầu tiên tại đấu trường sơ cấp ấy kỳ thật là một cuộc chiến rất công bằng, bởi vì song phương đều bận cơ giáp giống nhau, trang bị đều ngang hàng, gã thua như vậy là thẳng thắn, nói rõ là thực lực của đối phương mạnh hơn gã một đoạn dài, cho nên tại thời điểm người này lần thứ hai khiêu chiến với gã, gã cái gì cũng không để ý liền chạy trối chết.

Gã lúc đó tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, gã như vậy là không thể chờ đợi được nữa mà trốn tránh đối thủ, thế nhưng vì một ý nghĩ của mình mà chủ động đi trêu chọc hắn.

Trong lúc nhất thời mà 'Kỳ Tích Chi Mộ' có chút nản lòng thoái chí, bởi vì gã biết thời đại huy hoàng của gã đã qua, nửa năm trước gã bị 'Vũ Tinh Hàn' đánh bại nhân khí đã không còn được như xưa nữa, thế nhưng nay lại bị người mới đánh bại. Cùng người mới này bất đồng, 'Vũ Tinh Hàn' tốt xấu gì cũng là đại thần lâu năm thành danh tại đấu trường trung cấp với gã, độ chấp nhận của mọi người còn cao hơn một chút, thế nhưng lần này gã lại chân chính thua trong tay một tân nhân. Chắc chắn rất nhanh, thời điểm mọi người bàn luận về đại thần trong đấu trường trung cấp sẽ không hề nhắc đến gã nữa.

Lúc này 'Kỳ Tích Chi Mộ' chính là thấy nhân sinh của mình hoàn toàn u ám, gã lâm vào thung lũng to lớn nhất cuộc đời này từ lúc gã sinh ra đến nay, nhưng gã tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, đại vũ trụ đối với gã tràn đầy ác ý còn có một kinh hãi còn lớn hơn đang chờ đợi gã.

'Kỳ Tích Chi Mộ' từ dưới sân đấu bò lên, nhìn cũng không nhìn đối thủ của mình mà dự định âm u rời sân, nhưng vào lúc này, gã đột nhiên nghe được một đạo âm thanh xa lạ ở phía sau hắn vang lên: "Tôi nhớ đến anh."

_______________________________________________________________________

P/s: Thấy ta siêng năng hôn? Hôm qua vừa update chương thì hôm nay lại có chương mới rồi nè. Trả nợ dần dần, đẩy nhanh tiến độ đóヽ(≧□≦)ノو

Các nàng có thấy cái tên chương nghe có mùi JQ nồng nàn hông? Theo QT phải là "Ta nhớ tới ngươi" nhưng ta cố ý đổi thành như thế để nghe mùi mẫn hơn đó vì dù gì hai bạn trẻ cũng sẽ thiết lập mối quan hệ mới mà (ta không có spoil gì đâu nha ( = 3 =)).

Mấy chương sau ta sẽ đổi xưng hô anh của Tiểu Lý là y còn bạn 'Kỳ Tích Chi Mộ' là hắn nhen do hết vai phản diện, hết thành người xấu rồi mà để gã thì tội bé ấy lắm.

Chúc mừng bạn fisheatme đã trả lời nhanh, chính xác câu hỏi kỳ trước nhé ☆⌒(*^∇゜)v. Thay đổi thể lệ một chút là ai trả lời đúng, nhanh sẽ được nhận tag chương vừa được cho chọn loại câu hỏi kế tiếp nhé. (Ví dụ như câu đố mẹo, đố chữ, câu hỏi logic, trắc nghiệm, câu hỏi về kiến thức lịch sử, văn hóa, thần thoại,.... thích cái gì cũng được nha. Việc tìm câu hỏi trong lĩnh vực cứ để ta lo (。•̀ᴗ-)✧.)

Vì bạn Fisheatme đã chọn câu hỏi là một câu đố mẹo nên câu hỏi chương này sẽ là:

Vật gì có thể giúp chúng ta nhìn xuyên qua tường một cách dễ dàng?

Cảm ơn các nàng đã ủng hộ ta! Các nàng nhanh tay trả lời câu hỏi để nhận tag chương nhé ~ Nhớ vote chương này nhen vì mỗi lượt vote của các nàng làm ta tăng thêm động lực để edit tiếp đó ~~ ☆⌒(*^∇゜)v

Yêu các nàng ~ (* ̄3 ̄)╭ Moa ~moa ~ta ~