Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Tiểu Thư Cuồng Sủng

Chương 5: H

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn cô run rẩy đến lợi hại,tâm nàng càng đau nhói.Không biết từ khi nào và ai đã nói cho cô điều đó,nhưng nàng nhất định sẽ xử thảm kẻ đó.Nàng cúi người ôm cô vào lòng,đặt lên trán cô nụ hôn nhẹ nhàng như nâng niu bảo vật.Nàng khẽ nói:"Thiên Kim,nghe kĩ lời tôi sắp nói,được chứ.Tôi không biết ai là người nói với em rằng tôi xem em là công cụ,nhưng chắc chắn hắn sẽ không yên thân.Tôi không xem em là công cụ,tôi là thích em thật lòng.Tôi biết,khi em còn tình cảm với tôi thì tôi lại không biết quý trọng mà ruồng bỏ nó,đến giờ tôi vẫn hối hận về quyết định của mình.Nhưng tôi sẽ cố gắng bù đắp những tổn thương mà tôi đã dành cho em.Nên xin em,làm ơn,cho tôi 1 cơ hội nhé."

Thiên Kim sững sờ.Cô...vừa nghe cô chủ tỏ tình?Những lời đường mật ngọt ngào ấy,kiếp trước có nằm mơ cô cũng không tin nó sẽ phát ra từ miệng cô chủ.Cô ngước đôi mắt đã sưng đỏ vì khóc quá nhiều,đối mặt với ánh mắt xanh biếc của nàng.Cô chủ của cô có một đặc điểm,khi thể hiện quyết tâm thì đôi mắt sẽ là nơi dễ nhận biết nhất.Lúc này,đôi mắt ấy tràn đầy ôn nhu,trong đó chỉ chứa 1 mình cô.Tâm cô như mềm nhũn ra,nước mắt vì hạnh phúc mà lăn dài trên đôi má.Nhìn cô khóc,nàng hoảng hốt vì tưởng mình lại làm cô sợ.Nhưng tiếng cười do cô bật ra đã giải thoát nàng khỏi sự hoang mang.Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cô cười tươi như vậy.Nụ cười ấy như có ma lực khiến nàng trầm luân.

"Em..em thật sự rất vui.Cô chủ... thật lòng với em."cô cười nói trong hạnh phúc.

Nàng cũng hào hứng không kém,rốt cuộc đây không phải là một mối tình đơn phương rồi.Nàng ôm người cô,cảm nhận hương thơm nhẹ nhàng,sau đó hôn lên đôi môi cô.Cô lần đầu đáp lại.Cả hai day dưa không ngừng,đến khi tách ra đã thở hổn hển.Nàng tiếp tục dời sự quan tâm xuống cái cổ tinh xảo kia.Khẽ hôn rồi cắn nhẹ lên nó,hành động này khiến cô có chút ngứa,tay cố đẩy Mộng Dao ra một chút."Cô chủ,xin hãy dừng lại."Cô nhỏ giọng nói.

Mộng Dao nhíu mày,ngước mặt lên nói:"Không được gọi cô chủ,bây giờ em là người yêu của tôi,gọi tên tôi."

Cô đỏ mặt,từ trước tới nay không quen thân mật quá mức với cô chủ như vậy,giờ mọi thứ thay đổi nên thật khó thích nghi.Cô khẽ giọng nói:"Dao..Dao Dao,dừng lại đi."

Nàng vui sướиɠ tột cùng,nhìn cách cô gọi đáng yêu không tả được.Tất nhiên,nàng từ chối yêu cầu của cô:)ĂN chay lâu như vậy,giờ thịt ngay trước mắt,không ăn thì nuối tiếc cả đời.Mộng Dao lấy tay cởi dần cúc áo của cô,sau đó cái áo bị cởi ra và vứt sang một bên.Cô không mặt áo trong nên lập tức hai đồi núi xinh đẹp,trắng trẻo lộ ra ngay trước mắt nàng.Nó không quá to nhưng vừa đủ để cầm nắm.Nàng cúi xuống,một bên xoa nặn một bên ngậm lấy thưởng thức.Cảnh tượng này khiến cô đỏ mặt,tay che mặt vì quá xấu hổ.Nàng lấy tay gỡ tay cô ra khỏi mặt,say mê ngắm nhìn gương mặt đáng yêu đang động tình kia.Nàng khẽ cười,nói:"Đừng che lại,sẽ khó thở."Sau đó lại tiếp tục hôn lên môi cô.Dần dần,cô cũng bị cuốn vào cơn kí©h thí©ɧ của nàng.Tay cô trong vô thức choàng qua cổ nàng,ôm hôn thật sâu.Sau khi đã hôn đủ,nàng bắt đầu tiến xuống cởi đi chiếc quần tây của cô.Nó cũng bị ném ra rất nhanh cùng quần trong,để lại hoa viên thần bí bại lộ giữa không khí.Nàng si mê nhìn nó,nó thật đẹp.Cô ngượng ngùng định khép chân lại,thì nàng bất ngờ hôn lên nó,sau đó bắt đầu tiến lưỡi vào thăm dò hoa viên.Cô thở nhanh,dốc.Cô chưa bao giờ phải chịu một thứ kɧoáı ©ảʍ lạ lùng này,dù đã sống 2 kiếp.Đúng vậy,xét trên phương diện giường chiếu,cô hoàn toàn mù mịt.Sau khi cảm giác hoa viên đủ ướt,nàng đè lên người cô,hôn nhẹ đôi môi cô,tay từ từ tiến vào,chạm vào lớp màng ngăn.Nàng nhìn cô,hôn cô để trấn an đồng thời tay nhanh chóng đâm xuyên qua lớp màn kia.

"Ah"Cô đau đến phát khóc nhưng cố kìm nén lại.Nàng thương tiếc hôn lên đôi mắt của cô,đợi chờ cho cô qua cơn đau.Khi cơn đau qua đi,nàng bắ đầu di chuyển ngón tay của mình.Nàng làm rất ôn nhu,nhẹ nhàng.Không quá nhanh nhưng nó vẫn khiến cô cảm thấy khoái hoạt."A..ưʍ..ah."Những tiếng rên khe khẽ phát ra từ miệng cô.Tính cách lãnh đạm của cô khiến cô không thể bộc lộ quá nhiều cảm xúc,nhưng từng đó đã đủ đển Mộng Dao sung sướиɠ.

Trong căn phòng,ánh trăng khẽ chiếu vào,soi lên hai thân ảnh đang quấn vào nhau.Đôi mắt cô giờ đã đầy hơi nước,hơi thở phát ra đầy dục hỏa.Nàng cũng tăng nhanh tiến độ công việc.Cảm nhận hạ thân mình có một thứ gì đó sắp đến,cô ôm nàng thật chặt như chuẩn bị đón nhận nó.Nàng hiểu ý,ra vào nhanh hơn,thành công giúp cô đạt cao trào lần đầu trong đời.Cô thở hỗn hển,mái tóc xõa dài phủ tán xung quanh.Nàng đứng dậy,định đi dọn dẹp mọi thứ thì cô níu tay nàng lại."Dao Dao,em mệt mỏi.Ngủ với em được không?"Cô nói nhỏ.Nàng nhìn cô đầy cưng chiều,sau đó ôm nàng sang căn phòng nhỏ trong phòng nàng(Phòng nàng có phòng dự phòng ấy mà:)

Đặt cô xuống,bản thân cũng nằm xuống kế bên cô.Cô lập tức ôm lấy nàng,vùi đầu vào ngực nàng khẽ nói:"Yêu chị,Dao Dao."

Nàng mỉm cười,hôn lên trán cô nói:"Tôi cũng yêu em,bảo bối."

Đôi lời cùng tác giả:

TỐN RẤT NHIỀU CHẤT XÁM:)
« Chương TrướcChương Tiếp »