Chương 32: Chị Dâu Ngươi Bình Thường Tùy Hứng

Editor: Na

“Chị dâu cả con bình thường tùy hứng, nhưng tật đó chúng ta đều có thể bao dung được, nhưng nếu như nó giở trò trong cuộc hôn nhân của anh hai con, như vậy là quá đáng.”

Vương Quế Hương cảm thấy trong tâm rất mệt mỏi, cưới người con dâu này về, tùy hứng thành quen rồi, thằng cả lại nhu nhược, hiện tại Vương Anh lại mang thai, thật sự là nói không được, mắng không xong.

Cố Cảnh Tú thấp giọng nói: “Mẹ, vậy lúc mọi người quay về, sau đó có hỏi chị dâu cả không? Có hỏi chị ta rốt cuộc là có ý gì?”

“Hỏi rồi, nó nói là do chị dâu hai con cầu xin nó.” Vương Quế Hương thở dài một hơi, “Nó động tí là nói sức khỏe không tốt, rồi đem cái bụng ra làm lá chắn, thì chúng ta còn có thể làm gì?”

“Cha con bị nó làm cho tức giận, ở trong phòng cứ thở dài, nhưng vẫn may chị dâu hai con quay về rồi, nếu không thật sự không biết phải làm thế nào.”

“Mẹ, con cảm thấy chị dâu hai, là một người tính cách rất chín chắn, coi như chị ấy không đồng ý gả cho anh hai con, nhưng chắc sẽ không dùng cách cực đoan đâu, người nói tối hôm đó chị ấy sao lại đập đầu vào tường chứ? Tuy chị ấy không thích anh hai con, còn làm loạn một trận dữ dội như vậy, hiện tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy?”

Đây là điều mà Cố Cảnh Tú dù bất luận thế nào cũng không nghĩ thông được.

Cho dù có chấp nhận số mệnh thì cũng không thể nhanh như vậy mà đã chấp nhận rồi.

Mấu chốt là, Lâm Mẫn hiện tại, dường như rất hài lòng với anh hai.



Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, khiến cô có sự thay đổi lớn như vậy?

Cố Cảnh Tú mặc dù không nghĩ thông được, nhưng Lâm Mẫn đang thay đổi theo chiều hướng tốt, rốt cuộc vẫn là chuyện tốt.

“Haizzz, dù sao vẫn nên trông chừng nó một chút, cha con nói rồi, nếu như nó lại làm loạn muốn đi, thì đưa nó về nhà mẹ, rồi đòi sính lễ 3000 tệ về, hai nhà sẽ không còn liên quan gì nhau nữa.”

Vương Quế Hương trên miệng thì nói vậy, nhưng cứ nghĩ đến nếu thật sự đưa Lâm Mẫn về nhà mẹ, thì trong lòng lại không nỡ.

Dù sao, thì cô cũng thật sự đã thay đổi rồi.

Lúc này, Lâm Mẫn đang ở cửa nhà bếp ho nhẹ một tiếng, đi vào, “Hai người nấu cơm à, có muốn con giúp gì không?”

“Ô, chị dâu hai, chị nghỉ ngơi chút đi, em và mẹ nấu là được rồi.”

Vừa nãy nói sau lưng người ta, Cố Cảnh Tú chớp chớp mắt, lúc này nhìn thấy Lâm Mẫn cảm thấy có chút ngại, trên mặt nở nụ cười không được tự nhiên, không biết những lời bọn họ vừa nói, cô có nghe thấy gì không?

“Chị ở không cũng không có việc gì làm.” Lâm Mẫn xắn tay áo lên, “Không thì để chị làm cá, nhà đông người, nấu ít canh cá, cũng để bồi bổ cho Cảnh Xuyên luôn.”