Chương 3: Trọng sinh

Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, Kiều Miên cảm thấy sau cổ thấm ướt một mảng, cậu biết mình chết chắc rồi, chỉ là không ngờ vẫn còn chưa chết hẳn……

Không đúng!

Cậu rõ ràng bị tai nạn giao thông, đập đầu vào tay lái, sao lại đổ máu ở gáy được?

Còn Bạc Lệ Minh nữa, Bạc Lệ Minh đang đè trên người mình đâu?

Cậu sờ sau cổ mình một cái, lập tức mở hai mắt —— đôi mắt cậu rất đẹp, con ngươi đen láy sáng ngời sạch sẽ, đuôi mắt hơi cong lên, mắt chớp một cái, giống như mèo con vừa kiêu ngạo lại vừa ngây thơ.

Thu hồi bàn tay ướt đẫm, bên trên không có màu máu đỏ dày đặc, chỉ có một lớp mồ hôi mỏng sáng lấp lánh.

Không đúng…… Không phải cậu đã chết rồi sao?

Chết trên đường đến Kiều gia, bị một chiếc xe tải lớn nghiền nát……

Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng —— màu sắc tổng thể là màu cà phê sữa, trên mặt đất trải tấm thảm lông dê thật dày, trên bàn có một con nai bằng gỗ mà cậu nhận được vào kỳ nghỉ hè sau khi thi đại học, là Lục Tòng Viễn tặng……

Chung cư này đã sớm bán đi vào năm năm trước, lúc ấy cậu dính tin đồn ban đêm phải có hai người đàn ông trên giường, trở thành đề tài bàn tán của dư luận.

Bố của cậu, chủ tịch công ty bất động sản Thịnh Hoà bị phỏng vấn, dẫn tới giá cổ phiếu công ty liên tục giảm mạnh, còn khiến cho ông nội mà cậu thương yêu nhất phát bệnh tim, phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU.

….

Tất cả những chuyện kỳ lạ này…… Cậu đã trọng sinh!?!

Vậy Bạc Lệ Minh đâu? Có phải hắn cũng trọng sinh rồi không?

Kiều Miên bò dậy từ trên giường.

Cậu không yên tâm, cậu muốn tận mắt nhìn thấy Bạc Lệ Minh còn sống!

Cậu đang chuẩn bị xuống giường, đôi mắt quét qua bộ đồ ngủ ren xuyên thấu trên người mình, cả người lập tức trở nên cứng đờ.

Cậu cho dù có chết thêm lần nữa, cho dù có bị hoá thành tro, cũng không quên được bộ trang phục này!

Sống lưng bất chợt trở nên lạnh toát, lạnh đến mức khiến cậu run rẩy.

Đây chính là khởi đầu cho cơn ác mộng của cậu ——

Chỉ trong một đêm, các nhà truyền thông lớn đã đăng tải hàng loạt tin tức, hot search cũng từng cái nối tiếp nhau mà bạo phát.

#Tân sinh viên đại học điện ảnh một đêm chơi ba người, mặc trang phục nữ ngây thơ dụ hoặc

#Quy tắc ngầm lại tiếp diễn, giới giải trí còn chỗ nào trong sạch

#Tân sinh viên đại học điện ảnh là người song tính

#Tân sinh viên đại học điện ảnh, thiếu gia công ty bất động sản Thịnh Hoà

#Kiều Miên dâʍ ɭσạи

Mỗi một tin tức đều có một hình lưới chín ô vuông, ba người đàn ông lần lượt bước vào chung cư, còn có hình ảnh cậu bị bịt mắt, mặc váy ngủ ren xuyên thấu, bày ra đủ loại tư thế……

Trước lúc 18 tuổi, cậu chưa từng nhìn thấy bộ váy này.

Mà từ khi đủ 18 tuổi trở về sau, cậu rốt cuộc không thể nào quên được bộ váy này.

Sau này mọi tin tức về cậu, đều sẽ chỉ được giải thích bằng những bức hình này.

Làm nhục, phỉ nhổ, chửi rủa……

Từ đây không thể dừng lại.

Ảnh chụp của cậu, tên của cậu đều sẽ gắn với cụm từ dâʍ ɭσạи, dựa vào quy tắc ngầm để có địa vị cao. Mọi người nói về cậu, đều sẽ hận không thể phun nước bọt lên người cậu, giẫm đạp và đá cậu vào thùng rác.

Sẽ không có ai tin lời giải thích của cậu……

Cậu căn bản không biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết vì sao mình lại mặc một bộ váy như vậy……

Trong lúc chưa hề biết gì cả, cậu đã bị sỉ nhục một cách tàn nhẫn.

Cho đến tận khi cậu chết, cũng chưa từng được buông tha.

Kiều Miên hít một hơi thật sâu, cậu phải đi, cậu muốn chạy trốn, rời khỏi nơi quỷ quái này!

Bạc Lệ Minh, gọi điện cho Bạc Lệ Minh! Đúng vậy!

Cậu ra khỏi chăn tìm điện thoại, còn chưa kịp mở khóa, đã nghe thấy ngoài cửa truyền đến động tĩnh, có người vào!

Bàn tay cầm điện thoại của cậu run run, là ai?