Ngày hôm sau sẽ bắt đầu huấn luyện quân sự nên Tô Lật dậy sớm chạy đến đại học Nam Kinh, còn mang cả bữa sáng cho ba người bạn cùng phòng.
Cô đã nhờ thầy hiệu trưởng báo danh nhập học, các tài liệu và hồ sơ liên quan đã được gửi ở chỗ dì quản lý ký túc xá.
Tô Lật chào hỏi mấy câu với dì quản lý ký túc xá sau đó lấy đồ rồi trở về phòng.
Cửa phòng ngủ 111 được mở ra, cô xách theo vali và đồ ăn sáng bước vào.
Hai cô bạn cùng phòng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt dán chặt trên người Tô Lật.
Áo sơ mi màu xanh nhạt kiểu Pháp càng tôn lên nước da trắng nõn của cô, vòng eo thon được chiếc quần jean cạp cao ôm sát, đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn, thực sự làm người ta phải liên tưởng đến câu nói ‘chân dài tới nách’.
Điều đặc biệt nhất chính là cô có khuôn mặt lạnh lùng như tiên nữ không nhiễm bụi trần.
Cô gái có khuôn mặt phúng phính nhìn Tô Lật với hai mắt sáng rực, thân thiện nói: "Chào cậu, mình là Đồng Diệu Hàm, cứ gọi mình là Đồng Đồng."
Cô gái khác có vẻ trưởng thành hơn nói: "Mình là lớp trưởng Ngu Ngưng Ninh, phòng chúng ta còn một người bạn nữa đang đi làm thêm ở bên ngoài."
"Mình là Tô Lật, Lật trong hạt dẻ rang đường." Tô Lật lấy bữa sáng ra: "Mời các cậu ăn bữa sáng."
Đây là một gian phòng ngủ cho bốn người, giường ngủ được thiết kế theo kiểu trên là giường dưới là bàn, có thể tận dụng tối đa vị trí và không gian.
Lúc này trong phòng chỉ còn chiếc giường cuối cùng gần nhà vệ sinh là còn trống.
Nhưng cũng không tính là trống.
Trên giường có đặt một bộ quân phục màu xanh, quân phục còn toả ra mùi hoa oải hương thoang thoảng, hẳn là từng được giặt qua.
Ánh mắt Tô Lật vừa dừng ở trên đó, Ngu Ngưng Ninh lập tức nói: "Bọn mình đợi mãi vẫn chưa thấy cậu đến nên đã giúp cậu giặt sạch quần áo."
Tô Lật: "Cảm ơn nhé."
"Bọn mình mới phải cảm ơn cậu, đỡ phải đi xếp hàng mua đồ ăn ở căng tin." Đồng Diệu Hàm vừa lấy phần ăn sáng vừa nói.
Ngu Ngưng Ninh kết bạn với Tô Lật trên mạng xã hội rồi thêm cô vào nhóm lớp, lại gửi riêng cho cô một đống những điều tân sinh viên cần chú ý, làm xong cô ấy mới có thời gian ăn sáng.
Tô Lật vào phòng tắm thay đồng phục học quân sự rồi đi ra, liếc nhìn vài cái: "Hửm? Chuyện ‘Trong vòng một tuần sau khi huấn luyện quân sự phải chọn ra một giáo hoa’ là sao vậy?"
Vì dậy sớm quá nên Đồng Diệu Hàm vẫn còn ngái ngủ, vừa nghe thấy chủ đề này thì lập tức hồ hởi nói: "Cậu nhắc đến chuyện này là mình hết mệt luôn!"