Tô Diệp Nhiên nghe Trì Thư Nhan nói xong, đôi mắt trợn to vô cùng khϊếp sợ. Làm sao cô gái này biết được? Chẳng lẽ tin này lộ ra nhanh như vậy?
Nhưng chắc là không phải đâu, chẳng lẽ người trước mặt này không phải là hàng lởm mà là thầy bói thật?
"Đại sư, ngài có thể trừ tà đuổi quỷ sao?" Trong lòng Tô Diệp Nhiên ôm một chút hy vọng sống.
"Có, nhưng hôm nay không rảnh, phải nhanh chóng trở về làm bài tập về nhà." Trì Thư Nhan gật gật đầu, chỉ chỉ bùa: "Anh mua bùa đi."
Tô Diệp Nhiên: "..."
Làm bài tập về nhà là cái quỷ gì, vì sao càng lúc càng cảm thấy cô gái này là kẻ lừa đảo vậy?
"Vậy bùa này bao nhiêu tiền một lá?" Tô Diệp Nhiên khẽ nhíu mày hỏi.
"Một tờ năm vạn, không trả giá." Trì Thư Nhan kiên định nói.
Tô Diệp Nhiên không thể tin lại nhíu nhíu mày: "Một tờ năm vạn cũng quá đắt đi."
"Không đắt, đáng giá mà thôi." Trì Thư Nhan cười cười: "Nếu anh muốn mấy đồng một lá, thì ở đây tôi không có. Các quầy hàng bên cạnh có rất nhiều, anh có thể đi qua xem.”
Tô Diệp Nhiên bình tĩnh nhìn Trì Thư Nhan một cái, cắn răng: "Được, cho tôi bảy lá bùa trừ bệnh, năm lá bùa bình an."
Trì Thư Nhan đưa bùa cho Tô Diệp Nhiên, hai người giao dịch thành công.
Thầy bói Lý đại sư và Viên đại sư bên cạnh ghen tị nhìn, thầm nghĩ cô gái này so với bọn họ còn biết lừa gạt người khác hơn, chỉ là bán bùa như thế này thì rất dễ bị phát hiện, vừa nhìn là biết thanh niên này cũng không phải dễ chọc, chẳng lẽ cô muốn làm xong một chuyến này, liền chạy trốn?
"Chỗ của cô có bùa trừ quỷ không?" Tuy Tô Diệp Nhiên không quá tin tưởng Trì Thư Nhan nhưng so với những thầy bói miệng lưỡi dẻo quẹo giỏi bịa chuyện kia, thì Trì Thư Nhan nói hai ba câu trúng tình cảnh của anh càng làm cho anh cảm thấy đáng tin hơn.
"Tạm thời không có, nhưng nếu anh cần thì mấy ngày nữa tôi vẽ cho anh mấy lá." Trong lòng Trì Thư Nhan âm thầm nói, hiện tại linh lực của cô không đủ, ngâm thuốc tắm lại rất tốn tiền, mà bùa trừ quỷ này lại yêu cầu linh lực khá nhiều, xem ra trở về phải nghĩ biện pháp tốt hơn. Những bùa chú này đối với cô ở kiếp trước mà nói, quả thực là tàn thứ phẩm.
Tô Diệp Nhiên vừa nghe cô nói vậy, đành phải gật đầu và rời đi.
"Cô bé, cháu thật biết cách lừa gạt, đại thiếu gia này vừa chi ra quả nhiên không ít, cháu làm một vụ lớn như thế này cũng đủ tiêu một thời gian." Viên đại sư vẻ mặt hâm mộ nói.