Bà Triệu khϊếp sợ nhìn Trì Thư Nhan, hiển nhiên không ngờ cô bé này lại tính chuẩn như vậy, bà đã đi xem bói rất nhiều lần, hầu như tất cả thầy bói đều nói lập lờ nước đôi chưa bao giờ nói chính xác như vậy.
Bạn già của bà từng nói với bà, khi còn bé cha mẹ ông đối với ông cũng không tệ, nhưng từ khi sinh đứa con trai thứ hai, đã bắt đầu thiên vị một bên, hơn nữa năm đó bà và bạn già vừa xem mắt nói chuyện yêu đương, thiếu chút nữa bởi vì cha mẹ không đồng ý mà chia tay, tình cảm cũng coi như có chút trắc trở.
Nhưng từ khi hai người kết hôn, bạn già đối với bà vẫn luôn rất tốt, hơn nữa bà sinh con gái đầu lòng đúng là đã chết non, lần này không hiểu sao bạn già lại vào phòng chăm sóc đặc biệt, giờ vẫn hôn mê bất tỉnh.
"Đại sư này, vậy ngài có thể nói cho tôi biết khi nào ông ấy sẽ tỉnh lại? Có để lại di chứng gì hay không?" Bây giờ Bà Triệu không dám xem thường cô gái tuổi còn nhỏ này nữa, nắm lấy tayTrì Thư Nhan, sốt ruột hỏi thăm.
Triệu Chí Thành nhìn vẻ không thể tin lúc đầu sau đó chuyển sang vô cùng tin tưởng của bà, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, không nghĩ tới cô bé có ngoại hình có khí chất này lại có mấy chiêu lừa gạt người khác như vậy.
Anh từng thấy video coi bói trên mạng như này, thực chất là phỏng đoán tâm lý của người khác, chỉ cần là người có năng lực quan sát không tệ, đều có thể nhìn ra mẹ của anh đang buồn phiền, chắc chắn có người trong nhà xảy ra chuyện.
"Mẹ, mẹ bình tĩnh một chút, mẹ quên nhà chúng ta chỉ có con và chị cả sao, ở đâu ra mà một trai hai gái chứ?" Triệu Chí Thành tìm ra sơ hở, lạnh lùng nhìn cô bé này, xem cô sẽ xử lý như thế nào.
Nhưng mà không nghĩ tới mẹ anh lại quay đầu, dụi dụi đôi mắt đỏ hoe rồi nói: "Cô bé này không nói sai, kỳ thật con còn một chị gái, thật ra chị cả hiện tại của con là chị hai, bởi vì chị cả của con sinh ra thân thể đã yếu ớt nên chết non, những năm qua vẫn chưa từng nói với hai chị em các con."
Lần này tới lượt Triệu Chí Thành mở to hai mắt, không thể tin nổi khi nghe mẹ anh nói lời này thì ra mẹ anh thật sự là có một đứa con gái đã mất sớm,cho dù là như vậy thì Triệu Chí Thành vẫn có chút nghi ngờ.
"Đại sư, ngài đừng trách, đứa con trai này của tôi vẫn luôn như vậy, đúng rồi, ngài có thể nói tiếp cho tôi biết bệnh tình của ông nhà tôi không, ông ấy có thể khoẻ lại hay không?" Bà Triệu vô cùng khẩn trương lại lo lắng hỏi.
Trì Thư Nhan ngừng lại một chút, muốn nói lại thôi.
Triệu Chí Thành vừa nhìn bộ dáng do dự của cô liền không tin lắm, đây là đang suy tính làm thế nào để gạt người khác sao?
Trong lòng hơi cảnh giác, cô bé này sẽ không nói đống lời lẽ vô nghĩa rồi yêu cầu mẹ anh mua đồ, muốn bán cho bọn họ một đống pháp khí đấy chư?