- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Trở Về Năm 17 Tuổi Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ
- Quyển 1 - Chương 37: Đoán mệnh
Trở Về Năm 17 Tuổi Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ
Quyển 1 - Chương 37: Đoán mệnh
"Cô bé, cháu tới nơi này để trải nghiệm cuộc sống hay là bán kẹo? Nếu vậy thì cháu phải đứng lên hô to rao hàng, nhưng ông thấy bán kẹo hồ lô thì có lời hơn."
Đứng bên trái cô, Lý đại sư nói là truyền nhân của Lý Thuần Phong đưa ra đề nghị.
"Không, cháu không đến đây để bán kẹo, cháu là thầy bói."
Trì Thư Nhan vui vẻ thoải mái mà phồng má ngậm kẹo sữa thỏ trắng trong miệng chỉ chỉ vào tấm bảng bên cạnh.
Viên đại sư và Lý đại sư mở to mắt, tuy bọn họ chưa từng gặp nữ thầy bói, huống chi là một nữ thầy bói mới 17 - 18 tuổi, thầm nghĩ bọn nhỏ bây giờ đều có thể tùy tiện bỏ học như vậy sao?
Quan trọng nhất là trên bàn của cô bày một đống kẹo sữa thỏ trắng như vậy, hai vị đại sư lắc đầu, muốn giả cũng phải giả vờ cho giống như một chút chứ, nếu không thì có người nào tìm cô đoán mệnh đây?
"Không phải ở tuổi các cháu sẽ tin tưởng vào mấy lá bài Tarot phương Tây hơn sao, còn có chiêm tinh học gì đó ấy?" Lý đại sư cũng không ngại học hỏi kẻ dưới.
Thời gian gần đây làm ăn không tốt, nếu như những thuật pháp lung tung rối loạn của phương Tây kia phổ biến hơn thì ông cũng đành phải học thêm một vài kỹ năng khác vậy.
"Không phải đâu, cháu vẫn cảm thấy bói toán của nước ta tương đối tốt." Trì Thư Nhan khẽ cười nói.
"Tất nhiên rồi! Ai da, nếu giới trẻ bây giờ có chút ý thức giống như cháu thì tốt rồi." Viên đại sư than thở nói.
Trì Thư Nhan cười cười không nói, chỉ thấy cầm bút lên và lấy chu sa ra rồi vẽ bùa trên giấy hoàng chỉ, mây trôi nước chảy y như đã vẽ rất nhiều lần vậy.
"Hử, hoa văn cháu vẽ nhìn khá đẹp, nhìn qua còn khá giống. Một lá bùa cháu định bán bao nhiêu tiền?” Lý đại sư tiến lại gần nhìn một chút: "Vẫn là cháu thông minh, tự mình vẽ thì có thể tiết kiệm một khoản chi phí nữa."
Trì Thư Nhan không có dừng nét vẽ lại mà đã vẽ xong một lá bùa, dưới ánh mặt trời chói chang, ánh sáng của lá bùa trực tiếp hoà với ánh mặt trời. Cô ngẩng đầu lên, vươn năm ngón tay ra.
"50." Lý đại sư đoán.
Trì Thư Nhan lắc đầu, lá bùa này đã tốn rất nhiều linh lực của cô, không thể rẻ như vậy được.
"500." Viên đại sư hỏi.
"5 vạn một lá bùa, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên cháu khai trương nên có giá đặc biệt, 5000 một lá là được rồi."
Trì Thư Nhan chớp chớp mắt nhìn về phía hai người bên cạnh: "Hai vị có muốn không?"
Lý đại sư và Viên đại sư lắc đầu như trống bỏi, trở lại quầy hàng của mình. Họ đều cảm thấy đầu óc cô bé này có vấn đề, một tờ giấy mà dám bán 5000 với 5 vạn.
Quả nhiên người trẻ tuổi luôn thích mơ mộng hão huyền, vẫn là đoán mệnh tốt hơn, nguy hiểm sẽ nhỏ hơn, bán bùa nhiều rất dễ lộ nhược điểm.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Trở Về Năm 17 Tuổi Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ
- Quyển 1 - Chương 37: Đoán mệnh