Chương 13: Lân phiến dị biến

Ba ngày sau.

Sau khi trùng kích mười hai đường kinh mạch, Hạo Thiên Kỳ lâm vào hôn mê, mãi đến tận năm canh giờ sau hắn mới hồi tỉnh lại.

Mỗi một lần đả thông một đường kinh mạch, đều khiến cho Hạo Thiên Kỳ đau đến mức không muốn sống. Không có một ai ở tu vi Luyệt Cốt lại dám đem mình đi thử trùng kích mười hai chính kinh, ở tại trong mắt người khác đây chính là phương pháp tìm chết dã man.

Bằng vào sự cường hóa của máu huyết chân long rèn luyện và tu bổ, Hạo Thiên Kỳ mới có cơ sở vững chắc để thử sức. Nếu không hắn cũng không nắm chắc được mình có bao nhiêu phần thành công.

Mệt mỏi từ dục trì bước ra, toàn thân Hạo Thiên Kỳ ướt sủng, từng giọt từng giọt nước chảy xuống thân thể có vài phần tráng kiện của hắn. Tuy rằng ngâm mình trong mặt nước khá lâu, nhiệt độ bên trong cũng trở nên khá lạnh lẽo. Nhưng những điều này căn bản không ảnh hưởng gì đến hắn, bởi vì thân thể Hạo Thiên Kỳ là Thiên Tiên Băng Thể, đối với khí hàn thật giống như cá gặp nước.

Lúc này thân xác rã rời, nhưng Hạo Thiên Kỳ lại cảm thấy tinh thần thanh tỉnh, ngũ quan trở nên linh mẫn hơn gấp nhiều lần. Mười hai đường kinh mạch được khai thông, tu vi của hắn cũng vì vậy mà tấn cấp đến Luyện Cốt cửu trọng.

Chỉ mới ba ngày trước Hạo Thiên Kỳ là Luyện Cốt ngũ trọng, hiện tại tu vi của hắn lại thăng tiến đến cửu trọng. Tốc độ thăng cấp như tên bắn này nếu để người khác biết được hẳn sẽ táp lưỡi mà đố kị.

........................

Sau khi mặc y phục vào người, Hạo Thiên Kỳ đi đến giường ngủ ngồi xuống đả tọa, hắn cảm nhận được ở đan điền đang có một dòng khí nhỏ. Dòng khí này chính là nguyên khí, rõ ràng chỉ mới ở tu vi Luyện Cốt nhưng thân thể Hạo Thiên Kỳ lại xuất hiện nguyên khí mà chỉ có tu vi Luyện Khí mới có được. Điều này quả thực là kì lạ.

Sự xuất hiện của nguyên khí không hề làm Hạo Thiên Kỳ kinh ngạc, nhưng điều khiến hắn kinh ngạc lại là sắc tố của nguyên khí. Thông thường nguyên khí của nhân loại đều có màu vàng nhạt, không hiểu nguyên nhân gì nguyên khí của hắn lại là màu vàng đậm lấp lánh ánh kim.

Trước đây Hạo Thiên Kỳ từng thấy qua loại nguyên khí lấp lánh ánh kim này, nhưng đó là nguyên khí màu trắng thuộc về Long Tộc. Coi như người có được kí ức lẫn tri thức mấy nghìn năm như hắn vẫn không hiểu căn nguyên tại sao.

Hạo Thiên Kỳ bổng dưng sực nhớ... Quyển công pháp mà hắn đang học là thuộc về Long Tộc. Đây hẳn là nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi màu sắc nguyên khí trong người hắn đi. Bất quá nguyên khí dù có thay đổi thế nào cũng không ảnh hưởng gì đến quá trình tu luyện của hắn.

Thông suốt được vấn đề, Hạo Thiên Kỳ tiếp tục tĩnh tu, luồng nguyên khí ở bên trong đan điền lúc này đã đi dọc theo khắp các kinh mạch trong người. Trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại khẩu quyết của Vô Thượng Thiên Long Thần Quyết, càng đọc Hạo Thiên Kỳ càng cảm thấy nó vô cùng huyền diệu và tinh túy, mà bản thân hắn lại không thể hiểu hết được những tinh hoa trong câu khẩu quyết.

Huyết khí trong cơ thể không ngừng rạo rực, Hạo Thiên Kỳ ẩn ẩn cảm giác được điều kì lạ. Mỗi một lúc hắn đọc khẩu quyết thì trên tay hắn lại xuất hiện một vảy kết, vảy kết này tựa như vảy rắn, lại có màu bạch kim. Nếu để ý kĩ sẽ thấy từng vảy kết lấp lánh ánh quang, so với vảy rắn thì mỹ lệ và rực rỡ hơn rất nhiều.

Từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại cánh tay của hắn đã nổi lên khá nhiều vảy kết, Hạo Thiên Kỳ trong lòng âm thầm kinh hãi.

Những vảy kết này từ đâu mà có hắn thật sự không biết, không lẽ là do hắn luyện Vô Thượng Thiên Long Thần Quyết?

Vốn là nhân loại, nhưng lại cố tình tu luyện công pháp của Long Tộc, vảy kết xuất hiện là do di chứng phát sinh sao?

Trước kia Hạo Thiên Kỳ cũng từng nghe nói có một nhân loại tu luyện công pháp của Nhân Ngư Tộc, người này không những nắm giữ được phương pháp thở trong nước. Mà đối với nước lại vô cùng thích nghi, cứ như là một nhân ngư thực thụ. Bất quá người kia có hay không xuất hiện di chứng thì Hạo Thiên Kỳ vẫn không xác định được.

Tình hình này đối với Hạo Thiên Kỳ có chút bất lợi, nếu như vảy kết lan rộng khắp toàn thân, thậm chí là trên khuôn mặt. Hắn thật sự không cách nào gặp người.

Hạo Thiên Kỳ lập tức đình chỉ việc tu luyện, cố tìm cách xử lý vảy kết trên cánh tay. Nhưng khi hắn triệt tiêu nguyên khí thì vảy kết liền biến mất, cứ như trước đó không hề tồn tại.

Nhìn thấy việc kì quái như vậy, Hạo Thiên Kỳ giật mình thầm nghĩ:

"Không lẽ vảy kết xuất hiện là do ta điều động nguyên khí mà ra?"

Để chứng thực chuyện lúc nãy, hắn lại một lần nữa thôi động nguyên khí. Nhưng đợi một lúc khá lâu, Hạo Thiên Kỳ vẫn không thấy vảy kết xuất hiện trở lại, tựa như lúc nãy chỉ là ảo giác của hắn.

Chuyện này quả thực quá sức dị thường, Hạo Thiên Kỳ càng không nghĩ bản thân mình bị hoa mắt. Nếu như nói không phải do nguyên khí của hắn có vấn đề, vậy thì... hẳn là do lúc nãy hắn đã niệm rất nhiều lần khẩu quyết của Vô Thượng Thiên Long Thần Quyết.

Nghĩ vậy, Hạo Thiên Kỳ liền nhắm mắt, tâm không ngừng niệm khẩu quyết.

Quả nhiên... Đúng như dự đoán, trên cánh tay phải của Hạo Thiên Kỳ ngay sau đó liền xuất hiện vảy kết. Bất quá chỉ có ở phần cánh tay hiện ra mà thôi, dù cho Hạo Thiên Kỳ có niệm thêm nhiều lần nữa, vảy kết vẫn không hề xuất hiện ở nơi khác.

Thấy kết quả như vậy, Hạo Thiên Kỳ thở phào nhẹ nhỏm. Chẳng qua khi hắn đưa tay sờ lên vảy kết, cảm nhận được sự cứng cáp cùng đường vân nơi tay truyền đến, Hạo Thiên Kỳ liền ngây ngẩn cả người.

Này... Không phải là lân phiến của Long Tộc hay sao?

Thân thể hắn vậy mà có được lân phiến của Long Tộc?

Chuyện này thật là bất khả tư nghị.

Trong các vật liệu để luyện đan cũng như luyện kim thuật, không nói đến máu huyết chân long, thì vảy rồng là một trong những tài liệu của Long Tộc khá là quý hiếm. Trước đây Hạo Thiên Kỳ cũng từng sở hữu qua vảy rồng, đương nhiên hắn hiểu rõ những đặc tính và từng công dụng của nó, nên rất dễ dàng nhận ra được những mảnh lân phiến trên tay mình.

Vảy rồng này khả năng là do dị biến mọc ra, vốn cũng không nguy hại gì cho Hạo Thiên Kỳ. Ngược lại nó giống như là một giáp tay bảo hộ phần cánh tay của hắn.

So về độ cứng cáp, vảy rồng này tuy chỉ ở mức lân phiến Ly Long*, nhưng ở Tiểu Linh Lung Giới, thuộc về mọi thứ của Long Tộc đều là cường hãn và trân quý. Đừng nói vũ khí thông thường, muốn đả thương tay phải của Hạo Thiên Kỳ, ít nhất phẩm cấp phải thuộc hàng Huyền giai**. Có thể nói Hạo Thiên Kỳ sở hữu được cánh tay dị biến này quả thực là thần kì may mắn.

*Ly Long: thuộc dạng ấu long, đầu không có sừng. Thường được các Long Tộc thành niên bảo hộ.

** Ở Tiểu Linh Lung Giới: công pháp, vũ khí, đan dược, trận pháp, đạo phù... Được chia ra như sau:

¬ Công pháp, võ kỹ: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng (Thiên giai cao nhất, thấp nhất Hoàng giai. Trong đó mỗi phẩm giai còn phân ra thượng, trung, hạ.)

¬ Vũ khí: nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát, cửu phẩm.

Trên cửu phẩm đều được gọi là Pháp Bảo, cũng được phân giai thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng (thượng, trung, hạ phẩm).

¬ Đan dược: nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát, cửu phẩm.

Trên cửu phẩm đều được gọi là Linh Đan (thượng, trung, hạ). Vì ở Tiểu Linh Lung Giới vẫn chưa có tiền lệ xuất hiện Tiên Đan, nên Linh Đan được coi là bảo vật quý hiếm cầu mà không được.

¬ Trận pháp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng (Mỗi loại phân thành Thượng, Trung, Hạ)

¬ Đạo phù hay còn gọi là phù triện, thường được các phù sư dùng trong trận pháp và cường hóa vũ khí. Ngoài ra công dụng phổ biến nhất của nó là dùng để làm kíp nổ, di tốc, hay ẩn thân..v.v...

Phù triện được chia làm: Tử, Xích, Lam, Lục.( Phù triện Tử sắc là cao nhất, thấp nhất là Lục sắc)

(Tác giả: Còn một vài yếu tố khác, nếu chưa nhắc, ta sẽ bổ sung sau. Hiện tại giải thích những thứ thông dụng trước đã.)

Trước đó Hạo Thiên Kỳ vẫn chưa biết nên dùng võ kỹ gì cho bản thân, nay xuất hiện lân phiến ở cánh tay, hắn rốt cuộc cũng lựa chọn được môn võ kỹ thích hợp cho hắn sử dụng.

Tay phải được lân phiến bảo hộ khá là cường hãn, tuy rằng chỉ bao bọc bên trên trên cánh tay, nhưng biết cách sử dụng thích đáng, nó sẽ là một vũ khí phẩm cấp Huyền giai.

Vừa mới đả thông mười hai đường kinh mạch, lúc này quả thực là lúc thích hợp nhất để luyện võ kỹ. Bất quá Hạo Thiên Kỳ còn đang dự dịnh tìm kiếm võ kỹ cho mình, thì bao tử của hắn bổng dưng kêu gào kháng nghị.

Ọc... ọc...

Hạo Thiên Kỳ bất đắc dĩ thở dài, trước kia tu vi cao không biết đến đói khát là gì. Thức ăn giống như chỉ để thưởng thức, ăn cũng được, mà không ăn cũng không khiến hắn có cảm giác đói hay thèm ăn. Hiện tại cảm nhận được cơn đói kéo đến, mới biết tu vi lúc này đã không còn như xưa nữa. Hắn bây giờ là thân thể mới, thân phận mới, cuộc sống mới, mọi thứ đều được bắt đầu lại từ đầu.

- Người đâu, chuẩn bị thiện!

Hạo Thiên Kỳ lớn tiếng kêu lên. Dù rằng hắn đã căn dặn không ai được phép quấy rầy hắn, nhưng tu vi của hạ nhân trong phủ đều không kém, bọn họ vẫn có thể nghe được tiếng kêu của Hạo Thiên Kỳ.

Coi như muốn luyện võ kỹ, trước hết vẫn phải điền đầy bụng.

...............

Trước đây Hạo Thiên Kỳ yêu thích sự thanh đạm, đặc biệt là trà, tất nhiên món ăn cũng vậy. Từ khi đổi thân xác, không biết từ lúc nào khẩu vị của hắn bổng nhiên thay đổi. Thịt, cá, tôm, cua.... Đều là những món khoái khẩu của hắn.

Không biết sức ăn của nguyên chủ trước ra sao, hiện tại sức ăn của Hạo Thiên Kỳ có thể nói là khá lớn. Một bàn đầy ắp đồ ăn, chẳng mấy chốc đã bị hắn ăn sạch sẽ.

Không lẽ nói biến đổi giới tính liền sức ăn cũng thay đổi?

Tuy rằng Hạo Thiên Kỳ thái độ nhã nhặn từ tốn dùng thực, nhưng hắn vẫn cảm thấy khá là mất mặt.

Này... Còn là hắn sao? Thật là hắn sao?

Thật không dám nhìn thẳng. Quá mất hình tượng!!!

Ăn cũng đều ăn xong, Hạo Thiên Kỳ cũng không miên man suy nghĩ nữa. Vấn đề cốt yếu ở lúc này vẫn là tu luyện võ kỹ, nhưng mà tại Linh Lung Các không có chổ thích hợp cho hắn luyện võ.

Quan trọng nhất là Hạo Thiên Kỳ không thông thuộc đất nước cũng như từng khu vực, địa danh của Lam Vân quốc. Nếu như muốn ra ngoài lịch luyện hắn phải hiểu rõ những thứ nơi đây. Tốt nhất là tìm một cái bản đồ. Thứ này hẳn là có trong thư phòng đi.

Sau khi hỏi nha hoàn địa điểm thư phòng, Hạo Thiên Kỳ lập tức bước chân đi tới...

Tìm đến được thư phòng, nhìn một lượt bao quát cả căn phòng, không kể đến độ rộng lớn, thì nơi này có một không gian khá thoáng mát. Bên trong thư phòng liền có một cái án thư và năm cái kệ sách, được đặt không xa đó là một cái nhuyễn tháp. Mọi thứ đều rất sạch sẽ, ngăn nắp cho thấy nơi đây được hạ nhân thường xuyên quét dọn.

Nhìn sơ qua những quyển sách được chất đầy trên kệ, Hạo Thiên Kỳ thấy có rất nhiều thư vẫn còn khá mới. Cho thấy chủ nhân nơi đây chưa hề đυ.ng đến hoặc xem qua.

Ngay sau đó Hạo Thiên Kỳ liền đi đến kết luận: "Nguyên chủ hẳn là người không đam mê đọc sách đi."

Đi dọc theo từng kệ sách Hạo Thiên Kỳ bất chợt tìm thấy một quyển sách có tựa đề: "Khái quát về Vĩnh Hằng Đại Lục".

Hắn đưa tay rút nhẹ quyển sách ra, đi đến chổ án thư ngồi xuống, sau đó chậm rãi lật từng trang nghiền ngẫm đọc.

Nơi đây không phải gọi là Tiểu Linh Lung Giới như Hạo Thiên Kỳ thường gọi, nó còn có một tên khác gọi là Vĩnh Hằng đại lục.

Truyền thuyết kể rằng khi xưa trên đại lục chỉ có nhân loại và yêu thú, yêu thú lấy nhân loại vì thực, nhân loại lại gϊếŧ yêu thú để gia tăng sức mạnh và bảo vệ bản thân.

Hơn trăm ngàn năm qua cả hai loài không ngừng biến đổi, nhân loại vì mưu cầu sinh tồn khiến mình mạnh hơn. Mà yêu thú lại càng cường hóa bản thân, biến đổi khôn lường, sau đó dùng số lượng lẫn sức mạnh lấn chiếm thành trì của nhân loại, bắt nhân loại vì nô phục dịch, vì lương thực mà cống nạp mình...

Đương nhiên nhân loại càng không phải cam chịu để yêu thú cường quyền áp đảo. Lúc bấy giờ trong nhân loại có chín vị cường giả, chín vị cường giả này cùng với tộc nhân của mình tập hợp vô số các tinh anh, đem yêu thú đánh đuổi ra khỏi lãnh thổ nhân loại. Coi như nhân loại thoát được một kiếp nạn, bất quá đánh đuổi là đánh đuổi, nhân loại vẫn không cách nào tiêu diệt hết được yêu thú.

Yêu thú không ngừng sinh sôi lớn mạnh, cứ mỗi một năm sẽ có một đợt thú triều tấn công vào các thành trì nhân loại. Thành trì nào yếu ớt sẽ bị thú triều công phá, thành trì có cường giả tọa trấn sẽ chống đỡ được, có lẽ vì điều này mà cường giả nhân tộc liên tục mọc lên.

"Yêu thú - nhân loại" cuộc chiến đấu lưỡng bại câu thương này tưởng chừng diễn ra không có hồi kết. Thì bất ngờ từ đâu xuất hiện một tộc loại tự xưng là Ma Tộc, không những lãnh thổ của nhân loại mà lãnh thổ của yêu thú cũng bị xâm chiếm. Ma Tộc này thập phần quỷ dị, cường hãn. Chiến đấu càng điên cuồng khát máu, thậm chí có vài phần hung ác hơn yêu thú.

Lúc này hình thành thế chân vạc, nhân loại tâm không những phòng bị yêu thú, mà càng không ngừng đề phòng Ma Tộc.

Yêu thú muốn xâm chiếm nhân loại sẽ cân nhắc đến Ma Tộc ở một bên như hổ rình mồi. Chờ hai bên lưỡng bại câu thương, sẽ là lúc đem cả hai cùng diệt.

Ma Tộc dã tâm càng không nhỏ, nhân loại cùng yêu thú đều muốn nuốt trọn.

Nói thế nào đi nữa, nhân loại vẫn thuộc về phương diện yếu thế nhất. Nếu như không ngừng tăng cường sức mạnh sẽ bị yêu thú và Ma Tộc thôn tính.

Có lẽ thấy nhân tộc là cái bánh ngon, nên yêu thú lẫn Ma Tộc rục rịch tùy thời đều muốn xâm chiếm. Nhân loại rơi vào tình thế cấp bách, lúc đó chín vị cường giả đã nghĩ ra đối sách khiến cho yêu thú và ma tộc không thể nhằm vào nhân tộc.

Bởi thế mà cứ một trăm năm một lần sẽ diễn ra một hồi Thánh Chiến, cũng không phải mỗi bên mang vô số tinh binh ra đánh với nhau, mà là tổ chức đại hội so đấu anh tài. Nếu bên nào về chót sẽ cống hiến thiên tài địa bảo và lãnh thổ cho hai bên còn lại. Đây cũng là hạ sách mà chín vị cường giả có thể kéo dài cho nhân tộc.

Một ngàn năm đổ lại đây, nhân loại đều không thể vượt lên dẫn đầu, có thể nói tình cảnh của nhân loại lúc này thật nguy nan. Cứ tiếp tục như vậy lãnh thổ không những bị mất, mà nhân loại còn có khả năng bị nô dịch. Đây là điều mà không mấy ai trong nhân loại mong muốn.

Rất nhiều quốc gia mỗi năm đều tuyển chọn thiên tài, sau đó những thiên tài này lại một lần nữa được sàng lọc đưa vào Tông Môn. Sau khi vào Tông Môn học nghệ, lại tuyển chọn tinh anh ra thi đấu giữa các Tông Môn một lần nữa. Vòng cuối cùng sẽ chọn ra trong số năm người đứng đầu đi Thánh Chiến.