Tác giả: Trang Mun
----------------------------------------------------------
Hàn Phong thấy anh phải đến công ty. Anh nhìn Diệp Vy đang ngồi đọc sách bên cạnh, suy nghĩ một lát như đưa ra quyết định nào đó.
"Vy, đi thôi"
Diệp Vy bỏ quyển sách xuống, ngước lên nhìn anh: "Đi đâu cơ?"
"Anh đưa em đến một nơi" Anh cầm áo khoác trên ghế, kéo tay cô đứng lên.
Diệp Vy tò mò, không biết anh định đưa cô đi đâu.
hàn Phong lái xe đưa cô đến công ty. Anh không muốn nói cho cô biết thân phận của mình sơm đến vậy nhưng thà để anh tự nói ra còn hơn là để cô phát hiện, đến lúc đó cô sẽ không còn tin tưởng anh. Với lại anh cũng không muốn rời xa cô lúc này.
Diệp vy thấy anh dừng trước một tòa nhà to lớn thì không hiểu chuyện gì. Cô ngẩng đầu lên: "Tập đoàn CE?" Diệp Vy thốt lên. Cô nghi ngờ quay sang nhìn anh.
Hàn Phong không nói gì. Anh dẫn cô vào trong.
Lễ tân nhận ra ông chủ mình, định cúi người chào thì bỗng đứng hình.
Không phải cô nhìn lầm đấy chứ? Tổng giám đốc đang cầm tay một người phụ nữ?
Không chỉ có cô lễ tân mà những người gặp cảnh này cũng không nhịn được mà tròn mắt ngạc nhiên. Ông chủ của bọn họ trước nay vẫn luôn có một mình, không thấy ông chủ gần gũi với bất kì người phụ nữ nào. Thỉnh thoảng có nhân viên nữ trong công ty không hiểu biết mà quyến rũ tông giám đốc, ngài cũng chỉ lạnh lùng đuổi ra khỏi công ty, nếu bọn họ vượt quá giới hạn thì tổng giám đốc còn ra lệnh các công ty khác không được nhận cô ta.
Tập đoàn CE thì ai dám chống đối chứ. Từ lúc đó không ai dám không an phận.
Đến khi bước vào thang máy dành riêng cho các nhân vật cấp cao trong công ty, thì Diệp Vy vẫn cảm nhận thấy những ánh mắt nóng rực xuyên đến trên người cô.
Diệp Vy nhìn Hàn Phong. Cô có một suy nghĩ ngay cả cô cũng không dám tin đó là thật.
Hàn Phong vẫn nắm chặt tay cô, nhìn anh bình tĩnh vậy thôi chứ thực chất trong lòng anh lúc này đang vô cùng lo sợ. Cô sẽ không kì thị thân phận của anh chứ.
Thang máy dừng lại. Hàn Phong dẫn Diệp Vy vào phòng làm việc của mình.
Khi bước vào phòng, việc đầu tiên mà Diệp Vy làm là tra hỏi: "Thân phận của anh là gì?"
Hàn Phong mím môi: "Người đứng sau tập đoàn CE...là anh" Anh không bao giờ xuất hiện trên các trang báo tài chính nên rất ít người biết CEO của một tập đoàn lớn mạnh như CE là người như thế nào.
Diệp Vy nghe vậy thấy sốc. Cô cũng biết thân phận của anh không đơn giản nhưng không ngờ nó còn phức tạp hơn so với cô tưởng. Diệp Vy cần thời gian để tiêu hóa thông tin này.
Hàn Phong thấy cô im lặng thì nghĩ cô tức giận, không muốn chấp nhận thân phận của anh, anh sợ hãi ôm chặt lấy cô: "Em đừng nghĩ đến việc chia tay. Anh không bao giờ đồng ý"
Diệp Vy choáng váng, sao lại nhảy đến chia tay rồi? Cô bảo muốn chia tay bao giờ?
Hàn Phong thấy cô không nói gì, đôi tay khẽ run, anh nâng mặt cô lên, hôn cô một cách điên cuồng.
Diệp Vy cảm nhận anh ép môi mình đến phát đau. Cô muốn mở miệng kêu lên thì lưỡi anh nhân cơ hội mà chui vào khoang miệng ngọt ngào của cô.
Nỗi sợ hãi của Hàn Phong bị dồn nén trong nụ hôn đầy cuồng nhiệt này, đến khi cảm nhận được Diệp Vy không thở nổi nữa thì mới không tình nguyện mà buông cô ra.
Diệp Vy vội hít lấy không khí để thở. Cô cảm thấy môi đau rát, chắc chắn đã sưng lên rồi.
Cô nhìn Hàn Phong mím môi, ánh mắt âm trầm trước mắt mà cảm thấy bất lực: "Anh bị sao vậy? Em bảo là muốn chia tay bao giờ?" Diệp Vy không hiểu nổi suy nghĩ của anh.
Hàn Phong ngẩn ra: "Không phải em cảm thấy thân phận của anh sẽ khiến em cảm thấy xa cách mà rời khỏi anh sao?
Diệp Vy nhìn anh bằng nửa con mắt: "Mặc dù khi biết thân phận của anh thì em có chút ngạc nhiên và không biết phải làm sao, nhưng em yêu anh thì sẽ không vì thân phận cao quý của anh mà chia tay" Cô dừng lại, đặt tay lên miệng ho khan "Mặc dù em cảm thấy mình không xứng"
Bất ngờ Hàn Phong cầm tay cô kéo về phía mình. Diệp Vy ngã vào trong lòng anh, đang muốn mắng anh thì đôi môi Hàn Phong đã nuốt hết những lời cô định nói.
Nụ hôn lần này không mạnh bạo như vừa nãy nhưng cũng không dịu dàng. Anh lấy môi mình khẽ miết môi cô.
Diệp Vy như chìm đắm trong nụ hôn của anh. Cô nhắm mắt lại, vòng tay lên cổ anh, hôn đáp trả.
Một lúc sau hai người mới rời ra. Hàn Phong nhìn cô, thâm tình nói: "Không cho phép em nói mình không xứng với anh."
Diệp Vy nghe vậy bĩu môi không nói gì. Cô bước đến ghế sô pha đặt trong phòng, mệt mỏi mà nằm xuống.
Hàn Phong ngồi xuống bên cạnh cô: "Hiện tại anh có một cuộc họp phải tham gia. Nếu em mệt có thể vào phòng nghỉ nghỉ ngơi"
Diệp Vy nghe vậy, suy nghĩ một lát rồi gật đầu: "Cũng được"
Hàn Phong mỉm cười, anh đưa tay bế ngang người cô lên, đưa vào phòng nghỉ bên cạnh.