Nỗ lực lục lại trí nhớ hồi mùa xuân cả nhà dùng bột mỳ giã nát , sau đó cho nước nóng khuấy đều làm hồ dán , dùng hồ đó quét lên vải bố , bị mẹ giáo huấn thật ngượng ngùng , mặt đều xấu hổ đỏ lên may trời tối lên không ai rõ ràng không có kiến thức thật đáng sợ , rốt cuộc nàng k chịu nổi nữa mà ôm An An lủi về phòng.
Về phòng nàng đem An An thả xuống giường đất cho con nhóc tự chơi còn nàng ngây ngốc ngẩn ra một mình , nửa tháng nữa là b aba của An An trở về rồi , trong lòng nàng đang rất mâu thuẫn vừa chờ mong vừa ghét bỏ, mỗi ngày bị hai luồng suy nghĩ này tra tấn, nàng chưa tưởng tượng được khi mình đối với Chí Quốc sẽ như thế nào , khi hắn trở về chắc sẽ phải ở chung , khi về thành phố phải ở chung với gia đình hắn nữa. Haix không nghĩ được liền không nghĩ nữa , dù sao nàng đến thành phố là để đi học , năm thứ nhất thể nào cũng phải học nhiều , ở chung với người nhà hắn cũng không nhiều lắm ,đáng lo nhất là An An , ba mẹ Cố Chí Quốc từ khi An An được sinh ra đã một năm nay mà không có bất kì sự quan tâm nào , nàng cũng không ôm hy vọng họ thích An An cho nên việc an trí An An sau khi đến thành phố là vấn đề nan giải, lăn lộn suy nghĩ tới lui cũng không ra kết quả gì , xe đến trước núi khắc có đường ra , phiền quá thì ném cho Cố Chí Quốc ai bảo hắn là ba ruột của con nhóc béo , thấy hắn thường xuyên gửi đồ vật , trong thư cũng nhắc tới An An rất nhiều xem ra hắn cũng coi trọng con nhóc An An này.
Đối tượng đang được kỳ vọng là Cố Chí Quốc hiện tại đang vội vã đi tìm phòng ở nhưng thời này tìm nhà đâu có dễ dàng như về sau có tiền là mua được ngay , hiện tại trong tay hắn có tiền nhưng tìm mãi không được nhà ở , đành phải dùng các mối quan hệ tìm kiếm xem có thể thuê trước một ngôi nhà nhỏ nào không. Hiện tại trong nhà từ khi có Trương Vân Quyên tiên vào ở liền chướng khí mù mịt, trừ bỏ mẹ Cố thì các thành viên trong gia đình có thể không về liền không về , thật sự phải về thì cũng là do ở bên ngoài không còn việc gì nữa mới không tình nguyện mà trở lại. Trong nhóm người không muốn trở về còn có chú em Hai nhà hắn , cuối cùng hắn cũng tin tưởng là chú em hắn không tham dự vào vở tuồng khôi hài kia nếu không phải đột nhiên Trương Vân Quyên mang thai không chừng hiên tại bọn họ đã ly hôn . Nữ nhân kia hiện tại ở nhà được mẹ hắn cung phụng như tổ tông , ăn ngon uống tốt mà không cần đưa tiền còn bọn họ như người dư thừa đến ngụm nước canh xuông còn không có thì trở về để chịu ngược chắc?Em ba hiện tại đều chạy đến công viên để ôn tập là do nữ nhân kia sai khiến làm việc vặt đến không còn thời gian mà ôn tập .
Hôm nay vất vả đến đây để xem phòng ở , chỗ nào cũng thấy ưng ý , quan trọng cách trường học rất gần tuy rằng chủ nhà không bán chỉ cho thuê, hắn cũng rất là vừa ý , vợ con hắn sắp đến đây rồi không thể không có phòng ở được , ai ngờ đã thương lượng tốt lại bị người khác cướp tay trên nếu là người khác hắn còn nói lý được , nhưng người phu nữ trước mặt này hắn cũng chán không buồn nói lý với nàng ta.
Nữ nhân này trở về khi nào mà hắn một chút cũng không có tin tức gì cả.
“ Chí Quốc , nhìn thấy bạn bè cũ mà không chào đón sao?”
Cố Chí Quốc đánh giá người phụ nữ trước mắt này , cô ta vẫn xinh đẹp như hồi trước , cử chỉ lời nói đều thu hút người đối diện như cảnh đẹp ý vui vừa thấy cũng biết cô ta được thừa hưởng sự giáo dục tốt đẹp , lúc trước hắn không phải thích cô ta ở điểm này sao?
Lần này gặp lại cô ta, tâm tình hắn thật bình tĩnh không có gợn một tia sống , nhìn người trước mắt như người quen cũ bình thường giống nhau , không có sự vui mừng gặp lại sau thời gian xa cách hay giống với người yêu cũ khi gặp lại thường mang sự kích động hay hận ý.
“Nghiên Xúc , đã lâu không gặp !”
“Đúng vậy, đã lâu không gặp , cũng phải đến 5 năm rồi , thời gian trôi qua mau thật , cảnh còn người mất không phải nói là người còn mà tâm đổi , ba ta nói đúng trên đời này tình cảm là rào cản lớn nhất , hôm nay còn yêu thương ngày mai đã lại xa cách!”
Cố Chí Quốc mặt hơi đen lại , hắn cũng không biết cô ta có ý tứ gì mà hắn cũng chả đoán già đoán non làm gì , hiện tại hắn là người đã có gia đình nên trách nhiệm chung thủy và gánh vác gia đình phải được đặt lên hàng đầu , thời niên thiếu xúc động khi đó thấy mới lạ là rung động , trải qua năm tháng cái mới lạ đó cũng thấy không có gì là quan trọng giống như người trước mắt . Nàng ta chỉ là một đoạn xúc cảm ngây ngô rung động mà cũng không có tính là gì cả chả có ấn ký gì hết , rung động vì cảm xúc khác lạ mà nàng ta mang lại cho tuổi mới lớn tò mò , qua khoảnh khắc đó liền phai nhạt luôn.
Hắn hiện tại có vợ có con gia đình êm ấm dễ chịu, hắn không nghĩ đánh đổi hiện tại để lấy một cái gì khác mà hắn cũng vĩnh viễn không muốn đánh đổi gia đình nhỏ của mình.