Chương 37: Phần 2

Lo lắng cho nàng sao? Đây là điều buồn cười nhất mà nàng ta đã nghe được , ngẫm lại thật thương cho bản thân minh bao năm ở nhà nàng ta đã chịu khổ cực.

Mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào thì nàng ta vẫn phải tỏ ra lo lắng :” Ba ta thế nào rồi ? Có đưa đi bệnh viên xem thế nào không?”

Cố Chi Quốc nhìn nàng ta gỉa vờ lo lắng , trong lòng trào phúng nữ nhân này thật cong quẹo , b aba ruột bị bệnh mà không quan tâm được thật lòng , hắn thay bác Cả thấy buồn bã và thất vọng.

“Trong nhà một phân tiền cũng không có , đi bệnh viện kiểu gì?”

“Không phải có chú Hai sao? Chú Hai trơ mắt nhìn ba ta sinh bệnh mà không đưa đi bệnh viện sao? Đây chính là anh ruột của hắn a!”

Trách không được bảo sao tinh thần tươi sáng hóa ra không có gánh nặng tâm lý , không rằn vặt vì đem hết tiền của nhà đi ,nguyên lai là có chủ đích này .

“Nếu lo lắng , ngươi gọi điện thoại về trong nhà đi, tình hình cụ thể như nào ta cũng không rõ ràng lắm.”

Thẩm Lệ do dự , nàng ta không dám gọi cũng không dám nghĩ đến:” Chí Quốc nếu trong nhà gọi điện cho ngươi thì ngươi cũng biết tại sao ta lại chạy đến đây , hiện tại là Trung Quốc đã đổi mới , mẹ ta còn muốn định hôn cho ta cho nên ta không thể gọi điện thoại được , Chí Quốc khi nào ngươi viết thư về thì nói với họ ta ở thành phố rất khá , ta làm bảo mẫu cho một nhà có tiền , khi được phát lương ta sẽ gửi tiền về trong nhà , kêu ba ta ngàn vạn lần đừng cắt đứt quan hệ với ta.”



“Hiện tại ngươi ở đâu?Ngươi một người con gái đơn độc trụ ở thành phố không an toàn , nếu không ở nhà ta đi , đều là thân thích nên giúp đỡ lẫn nhau “

Cố Chí Quốc nhìn thấy Thẩm Lệ không có tính toán trở về , hắn phải đem người trước mặt ổn định chờ người trong nhà quyết định.

“ Ta ở luôn trong gia đình kia , người nhà đó đối với ta rất tốt ngươi không cần lo lắng , ta phải về đây chờ ta có thời gian sẽ đến tìm ngươi tiếp .”

Nói xong liền chạy , Cố Chí Quốc muốn đuổi theo mà không kịp ,haix chưa biết được nàng ta ở chỗ nào nhưng tốt xấu gì cũng đã có tin tức , nhà Bác Cả nên thở phào nhẹ nhõm rồi.

Nhìn đến Thẩm Lệ lại nghĩ đến chú em Hai nhà mình , bọn họ đánh giá hắn quá thấp , tên kia thật đúng là đi nhà họ Trương ở rể đã hơn 10 ngày nay , chưa thấy chịu về còn thấy nói là ở nhà họ Trương thật dễ chịu chẳng lẽ nhà họ thật tình muốn cho hắn ta ở rể thật sao?Xin lỗi đi trời có sập hắn cũng chẳng tin, nhà mình bởi vì việc này bị hàng xóm chê cười, ba mẹ vì vậy xuốt ngày ủ ê nhìn như già thêm cả 10 tuổi , không khí trong nhà bị đè nén không biết có ảnh hưởng gì đến chú em Ba thi đại học không, đầy bụng rối rắm mà không biết kể cùng ai, hình bóng cô vợ nhỏ xinh đẹp vẫn luôn luôn ở trong đầu , nhớ nhung tương tư thật sầu cả người!

Người trong nhà nhanh chóng nhận được tin từ Cố Chí Quốc, hắn đã gặp được Thẩm Lệ nhưng không biết nàng ta ở chỗ nào , chỉ biết nàng làm bảo mẫu cho nhà có tiền còn nói lần tới nàng ta sẽ còn tìm hắn , lại nói nàng ta hiện h sống rất tốt ,nhà bác Cả không cần quá lo lắng.

Tuy không rõ Thẩm Lệ ở thành phố làm bảo mẫu là làm cái gì nhưng cả nhà vẫn cao hứng , không có việc gì là tốt rồi . Bác dâu Cả nghe xong lại rơi nước mắt sau đó đem suy nghĩ mấy ngày nay nói ra.

“Nếu sau này tiểu Cố gặp lại nó thì bảo nó sau này ta sẽ không quản việc cưới xin của nó nữa , nếu về sau nó có năng lực thì sẽ không bị người gét bỏ , nhưng tiền nó đã lấy ở trong nhà đi thì phải đưa về một phân cũng không được thiếu , còn tiền lương của nó muốn gửi về hay không thì theo ý nó , ta không ép .”