Chương 30: Phần 1

Thẩm Lệ đã đến thành phố nhưng nàng ta không đến tìm Cố Chí Quốc , lúc ấy nàng ta xúc động nhất thời trộm tiền trong nhà rồi chạy , trong đầu nàng ta lúc ấy chỉ có Cố Chí Quốc nên không chút suy nghĩ bèn mua vé xe lửa lên thành phố cũng không có xuy xét sau khi tìm được Cố Chí Quốc thì sẽ làm gì .

Chờ sau khi lên tàu , cái đầu nóng mới từ từ nguội xuống , bắt đầu tự hỏi sau khi đến thành phố thì sẽ làm những gì , Cố Chí Quốc xuất phát từ tình cảm thân thích khẳng định sẽ giữ nàng ta lại nhưng sau đó cũng sẽ liên hệ với người trong nhà để đem nàng về thôn Thạch Cương, nàng không nghĩ sẽ quay về, lần này nàng trộm tiền thuốc của cha khằng định mẹ nàngta nhất định sẽ không tha cho , chờ đợi nàng ta sẽ là một trận đòn cùng chửi rủa sau đó sẽ an bài gả chồng cho, không được nàng ta đã chạy được một vòng nếu trở về thì còn ý nghĩ gì.

Thẩm Lệ trong lòng nôn nóng không nghĩ được đường nào khả thi , ngồi trên xe lửa suy nghĩ hết một ngày đường , ngoài miệng đã rộp lên một vòng , mắt thấy sắp đến thành phố, nàng ta chưa có biện pháp nào để lưu lại nơi này , nước mắt liền dâng lên.

Tới trạm , nàng tagắt gao ôm tay nải trong ngực mà mơ màng đi theo đám đông ra nhà ga , đưa mắt nhìn dòng người nhốn nháo không có một gương mặt quen thuộc, nhà cửa đường phố xa lạ .Đứng ở cửa nhà ga mà mờ mịt không biết nên đi đâu về đâu , áp lực mấy ngày nay cùng với sự hoảng loạn không biết về sau ra sao cùng ập tới , rốt cuộc nàng ta chống đỡ không nổi , ngồi xổm ở cửa ra vào mà “ Ô , Ô “ khóc lên , thanh âm lúc đầu còn nhỏ sau đó lớn dần thành tiếng gào khóc , làm mọi người chú ý vây xem, cùng với nhân viên nhà ga quan tâm.

“ Cô gái nhỏ , sao lại khóc thương tâm như vậy? Gặp phải điều gì khó xử nói chị gái nghe nào , xem có thể giúp được ngươi không?”

Thẩm Lệ đang đắm chìm trong cảm xúc bi quan , nhất thời khó kiềm chế , đối với nhân viên nhà ga hỏi chuyện không nghe rõ cái gì , tiếp tục ô ô mà khóc.

Quần chúng bu quoanh xem một lúc thì có một bác gái đem nàng ta kéo lên, sau đó dùng khăn tay lau nước mắt cho nàng rồi ôn hòa dò hỏi:” Con gái , gặp phải cái gì khó xử , phát tiết nói hết ra đi , ngươi cứ khóc lóc cũng không giải quyết được vấn đề gì đúng không?”

Thẩm Lệ khóc lóc một hồi , cảm xúc hòa hoãn lại , tiếng khóc nhỏ dần , thấy bác gái hỏi như vậy , trong lòng liền nổi lên sự tủi thân , hốc mắt lần nữa lại tràn mi , bác gái lập tức an ủi lần nữa mới ngăn được nàng ta khóc lớn , hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu lên nhìn đám người vây quoanh , mặt nàng đỏ lên vì chưa ba giờ bị mọi người nhìn chăm chú.

Hiện tại nàng ta đã ở đường cùng , nhìn chị gái nhân viên nhà ga và bác gái nhiệt tình hảo tâm không phải là người xấu , liền đem chuyện của mình thêm mắm thêm muối mà nói ra.



“ Cha, mẹ ta trọng nam khinh nữ , vì hai đứa em trai mà thản nhiên đem ta gả cho một người ngốc , ta phản kháng không có hiệu quả , bọn họ liền đem ta nhốt lại, ta nhân cơ hội bọn họ không để ý liền chạy trốn , nhưng mà ta đến thành phố đều không có người quen biết , trên người cũng không có tiền cùng phiếu , ta không biết làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ ta nên trở về gả cho người ngốc kia sao?”

Nghe xong câu chuyện của nàng , mọi người đều mang theo đồng tình , đối với cha, mẹ nàng thầm mắng mắng một phen, đều là Trung Quốc thời đại mới rồi tư tưởng sao còn lạc hậu vậy, đối với Thẩm Lệ mồm năm miệng miệng mười an ủi.

“ Em gái , ngươi sẽ làm gì để sống? Ta có thể giúp ngươi tìm công việc tạm thời trước mắt để sống đã ,gặp được cha, mẹ như vậy ngươi cũng khó.”

Chị gái nhân viên nhà ga ra tay giúp đỡ nàng tên là Trương Vệ Hồng , trong nhà điều kiên không tồi , chồng nàng là nhân viên nhà nước coi như cũng có tý chức sắc lãnh đạo cho nên nàng ý mới nắm chắc tìm cho Thẩm lệ công việc tạm thời nuôi sống mình.

Thẩm Lệ vừa nghe chị gái Trương nói , ánh mắt lập tức sáng lên , lập tức khom lưng cảm tạ nàng ý , tình nghĩa này khó có thể nói nên lời.

“ Chị gái cảm ơn người , ta có thể nấu cơm , giặt quần áo việc gì cũng làm được , thật sự cảm ơn người.”

Trương Vệ Hồng tuy rằng đã đáp ứng an bài công việc cho nàng ta , nhưng cũng nghi ngờ lai lịch của nàng ta , Thẩm Lệ có giấy giới thiệu từ nông thôn đến thành phố , tất cả giấy tờ đều không thiếu một thứ gì , Thẩm Lệ cũng nhìn ra được Trương Vệ Hồng có chút nghi ngờ liền giải thích là do thân thích cảm thương nàng nên trộm hỗ trợ khai giấy giới thiệu.

Trương Vệ Hồng đem Thẩm Lệ về nhà , lúc đó cảm xúc lên cao nên mạnh miệng tìm công việc an bài cho nàng ta , kỳ thật cũng chưa nghĩ ra để cho nàng ta làm công việc gì , cho đến lúc ba bọn nhỏ trở về mới cùng với hắn thương lượng, lúc đó nàng bị nóng đầu hay sao á? Công việc an bài ở đâu ra đây?

Thật may lúc về nhà , chồng nàng có nói trong nhà thư ký Tỉnh Ủy muốn tìm bảo mẫu , chủ yếu yêu cầu trung thực , sạch sẽ, chăm chỉ đặc biệt phải kín miệng , Thẩm Lệ vận khí không tệ , ngẫu nhiên gặp cơ hội này . Đi vào thành phố không đến hai ngày liền thành bảo mẫu của nhà thư ký Tỉnh Ủy, vận khí của nữ chủ không phải để nói chơi.