Chị gái hắn cũng thật là kỳ , hôn sự nàng không muốn thì cùng mẹ hắn nói cũng được mà, mẹ không nghe thì không phải còn ba sao?Đừng nhìn bình thường ba ít nói nhưng rất thương bọn họ , hắn đã có lần nghe được ba hắn cùng mẹ nói chuyện ba muốn mẹ đối với chị gái hắn tốt một chút nhưng mẹ hắn cố chấp không nghe vẫn làm theo ý mình, bất quá việc chung thân đại sự ba vẫn rất có tiếng nói bằng không chị hắn còn có thể kéo dài không gả cho người đến giờ này sao , mà chị hắn thì tự khen ngược hôn sự này chỉ nói không muốn có một lần sau đó chẳng tỏ thái độ gì cả , ba mẹ còn tưởng rằngchị ta đã đồng ý. Chị ta lần này làm hắn thật thất vọng , liền trộm tiền thuốc của ba một phân tiền cũng không để lại, dù thế nào ba , mẹ đã nuôi chị ta đến lớn ,sao chị ta lại nhẫn tâm đến vậy!
Đại Bảo chạy rất nhanh , đem thuốc đưa bác Cả uống , lúc này sắc mặt bác cả mới tốt lên , mở hai mắt vẩn đυ.c cầu xin em trai mình :”Em Hai , nhất định phải tìm được tiểu Lệ, nàng là con gái không thể bôn ba bên ngoài được , vạn nhất có chuyện xảy ra thì làm sao bây giờ.”
“ Yên tâm đi anh Cả , em đây liền đi đánh điện cho mấy đứa nhóc kia , muốn bọn nó hỗ trỡ tìm xem, anh cả phải chiếu cố bản thân mình cho tốt, chị dâu và Đại Bảo – Nhị Bảo vẫn còn phải dựa vào anh đó.”
Bác Cả nói xong dường như mất hết sức lực , nằm trên giường yên lặng rơi nước mắt , đều là hắn vô dụng bằng không Tiểu Lệ đã không làm ra chuyện này , hắn mà giống em Hai có tiền đồ thì nàng có thể cùng Nguyệt Nhi đều gả cho người thành phố nhưng hắn vô dụng hắn không có bản lĩnh a.
Nhìn dáng vẻ thương tâm của đại ka, Thẩm Khải Dân đối với Thẩm Lệ có chút ghét bỏ haiz nhưng việc quan trọng nhất là gọi điện cho mấy thằng con trai , cùng anh trai chị dâu nói mấy câu cùng giao đãi với Lý Mỹ Chi rồi chạy vội đi công xã đánh điện thoại.
Thẩm Băng Nguyệt ôm AN An mắt lạnh thờ ơ nhìn mọi việc , không định lên tiếng , nàng có chút mềm lòng nên không ngăn cản ba , mẹ hỗ trợ tìm Thẩm Lệ nhưng nàng không phải là Thánh Mẫu , cái chết mờ ám của nguyên chủ chắc chắn có liên hệ mờ ám gì đó với Thẩm Lệ , hiện tại nàng không ngăn cản người nhà tìmThẩm Lệ nhưng chính nàng cũng sẽ không xuất lực làm gì cả, hào quang của nữ chủ rất lớn , đây là thế giới của thiên chi kiều nữ ( con gái của trời) nên nàng ta chắn chắn không xảy ra chuyện được.
Cố Chí Quốc nhận được điện thoại của Thẩm Khải Dân đúng lúc đang rối rắm , cô vợ nhỏ không biết làm sao một tháng nay chưa nhận được thư của nàng , không biết quên viết hay trong nhà đã xảy ra chuyện gì.Ngoài ra trong nhà còn có việc của chú em thứ hai , chú em có đối tượng tìm hiểu đã ba năm , hồi xưa học cùng cao trung, sắp tới muốn tổ chức hôn sự , cô nàng kia bèn lấy công tác của chính mình để cho em trai nhà cô ý , sau đó yêu cầu mẹ hắn nghỉ hưu nhường công tác lại cho cô ta coi như sính lễ , da mặt thật dầy nha . Trong nhà hai ngày nay đều ầm mỹ lên ,chú em cùng trong nhà cãi nhau chơi chiêu tuyệt thực đòi mẹ hắn phải đồng ý nếu không nhất định không ăn cơm, hắn thật hận cái đồ vong ân phụ nghĩa này , thật muốn coi như không có đứa em này quá. Đây chính là nguyên nhân trong tay hắn có tiền nhưng lại không trợ cấp cho nhà nhiều lắm , đối tượng của chú hai là kẻ hám lợi, đối với người anh là trí thức xuống nông thôn kèn cựa vô cùng vì sợ hắn chiếm tiện nghi trong nhà , còn chưa có gả qua cửa mà đã xúi chú em cùng nàng nháo lên, về sau khi thấy hắn đậu đại học mới kẹp đuôi lại , trong nhà toàn chuyện lông gà vỏ tỏi thật hoài niệm không khí ấm áp bình yên ở nhà cha vợ.
Nghe cha vợ nói chị họ Nguyệt Nhi đào hôn có thể sẽ đến tìm hắn , ông nhờ hắn nếu thấy người thì đem người trở về. Hắn đối với người chị họ này cũng không có ấn tượng gì , chỉ nhớ rõ chị họ có quan hệ thật khăng khít với vợ hắn , không nghĩ tới nàng có lá gan thật to dám một mình chạy vào trong thành phố.
“ Ba ,ngài yên tâm , chị họ mà đến đâu ta nhất định sẽ đưa chị ý về , đúng rồi ba , Nguyệt Nhi và An An có tốt không ạ? Ta gửi sữa bột về có nhận được không?”
“ Đều tốt , Nguyệt Nhi đang miệt mài học ôn luyện để mau cùng ngươi đoàn tụ, An An ăn được ngủ được , lớn lên không ít đâu,lúc nào ngươi trở về có khi không nhận ra nàng đâu.”
Nghe thấy vợ con không có việc gì , hắn yên tâm rồi nhưng vì cái gì mà vợ hắn không viết thư hồi âm vậy? Hắn cũng ngại nên không bảo ba vợ chuyển lời bảo vợ hắn viết thư cho hắn , hắn rất nhớ vợ à con gái a.
Buông điện thoại xuống , hắn trở về trong nha , không muốn vừa về là cãi cọ nhưng hắn là con cả trong nhà lại là sinh viên duy nhất , ba , mẹ hắn đều để hắn quyết định mọi việc.