Chương 7

Cố Y Y vừa nghe thì biết, tới làm người thuyết phục đây mà, Thẩm Trình đúng là giỏi.

Ngẩng đầu cười yếu ớt với chị dâu Điền nói: "Thân thể chưa khỏe có thể không chăm sóc tốt cho đứa nhỏ được, chị dâu nói cũng đúng, em nhất định mau chóng khỏe lại, để chị dâu nhọc lòng rồi."

Nhưng vẫn không nói ‘Mau chóng xuất viện, chăm nom đứa nhỏ’.

Chị dâu Điền cũng không tiện nói quá rõ ràng, dù sao hai nhà ở gần, sau này còn ở chung, cũng không thể còn chưa thân đã làm người ta ghét.

Hai người lại tùy ý hàn huyên vài câu, chị dâu Điền thấy thời gian không còn sớm, lúc này mới cười đứng lên nói: "Em nghỉ ngơi, chị đi về trước nấu cơm, lát nữa lại tới."

Cố Y Y cũng không khách sáo với chị dâu Điền, đây là Thẩm Trình nợ mình, đương nhiên nợ ân tình của nhà họ Điền cũng là chuyện của Thẩm Trình, coi như là bỏ qua đời trước, vậy này lần mình nằm viện cũng là con trai của anh ta làm hại.

Thế nhưng nghĩ đến sau này, cô thật sự có hơi đau đầu.

Hiện tại chắc chắn không thể trở về nhà họ Úc, bi kịch của mình đời trước cũng có phần của người nhà họ Úc, hiện tại cô không muốn gặp lại những người kia.

Cho dù thật sự muốn về thôn, e là người nhà họ Úc và người nhà họ Lữ đều sẽ không để mình sống yên ổn, trong thôn còn không biết chừng truyền ra những lời không xuôi tai.

Ngược lại những giấy tờ nên mang đều mang theo, ngay cả đơn chuyển hộ tịch cũng đều ở trong túi cô, chỉ là sau này ly hôn với Thẩm Trình, hộ khẩu là vấn đề một phiền phức.

Nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy có chút buồn bực mất tập trung, kệ đi, xe tới trước núi tất có đường!

Nằm trong bệnh viện ba ngày, Thẩm Trình cũng chỉ xuất hiện lần đó, còn là vì ép cô sớm xuất viện về nhà chăm con, ngẫm lại mình đời trước rốt cuộc ngu xuẩn cỡ nào.

Ngày ấy chị dâu Điền lại đây đưa cơm: "Em gái, thân thể khỏe lắm rồi thì về nhà đi, mấy đứa nhỏ của Thẩm Trình không có người chăm nom là không được."

Cố Y Y bưng hộp cơm, thản nhiên nói: "Không phải vợ trước của anh ta có rất nhiều anh chị em sao? Không thể chăm sóc giùm à?"

Chị dâu Điền há miệng, rốt cuộc cũng không nói thêm gì.

Thế nhưng nghĩ ở trong lòng, những người nhà họ Diêu cũng chỉ có mẹ Diêu Thiến là thật sự thương ba đứa nhỏ, chỉ là người dì ruột Diêu Tuệ kia, e là cũng không mấy thật lòng.