Chương 4

Biết sự thật là một chuyện, nhưng bây giờ chính tai nghe được lại là một chuyện khác, cô rất muốn đá một cái văng cửa ra, thế nhưng đời trước đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cô vẫn đè cơn giận xuống, tự nói với mình không thể lỗ mãng, ngày sau còn dài, phải nghĩ ra cách vẹn toàn để thoát thân.

Cô nhấc chân đi qua phòng nhân viên y tế đang đóng kín, tức giận đến mức tay đều phát run, đời này còn muốn để cô làm ô sin miễn phí cho cả nhà này, nhận hết ức hϊếp ư, đừng cơ có chuyện đó.

Cô trở lại phòng bệnh, mới vừa nằm xuống không bao lâu, kẻ cặn bã Thẩm Trình đẩy cửa đi vào, Cố Y Y vốn muốn giả bộ ngủ không để ý tới anh ta, nhưng cô đã đánh giá thấp mức độ mặt dày của Thẩm Trình rồi.

Thẩm Trình đi tới trước giường, đưa tay đẩy Cố Y Y mấy cái: "Tâm Nghiên, tỉnh lại đi em."

Bây giờ Cố Y Y thật sự không muốn mở mắt đối mặt với tên cặn bã này, thế những nghĩ đến cũng không tránh thoát được, cô đành mở mắt ra.

Vừa vặn lúc này chị dâu Điền đi vào: "Ơ, Thẩm Trình tới à, vừa tan tầm đã chạy tới, xem cậu sốt ruột kìa!"

Chị dâu Điền biết e là Cố Y Y vẫn chưa nguôi giận, muốn nói Thẩm Trình vài lời hay, cũng tiện để hai vợ chồng mau mau hòa thuận, mình cũng không cần lại mệt mỏi chạy hai đầu nữa.

Thẩm Trình sao có thể không nghe ra ý tốt của chị dâu Điền, nói theo: "Gần đây nhiệm vụ sản xuất nặng nề, thật sự không xin nghỉ được, nhưng lại lo lắng cho Tâm Nghiên, nếu không sao vừa tan làm đã chạy tới thăm trước được."

Chị dâu Điền bưng hộp cơm đi tới, mở miệng cười nói: "Lo lắng là được rồi, lần này vợ của cậu chịu uất ức, cậu quan tâm cũng là việc nên làm."

Vẻ mặt Thẩm Trình thành khẩn: "Đúng, đúng, đúng, lần này Hướng Dương đúng là làm không đúng, có điều dù sao cũng còn nhỏ, anh đã dạy dỗ nó thật nghiêm rồi."

Nếu không phải có trải nghiệm đời trước, nếu không phải vừa nãy ở phòng nhân viên y tế chính tai nghe thấy lời ấy, sợ là cô đã bị lời nói của anh ta lừa gạt, người này thật đúng là biết diễn, còn diễn cả đời, thật khiến người ta buồn nôn.

Chị dâu Điền đi tới, đưa hộp cơm tới trong tay Thẩm Trình: "Cậu đã đến rồi vậy thì ở bên vợ của cậu nhiều hơn, tôi đi về trước thu dọn, lát nữa lại tới nữa lấy hộp cơm."

Chị ấy nghĩ Thẩm Trình chỉ có khoảng thời gian vào giữa trưa, vẫn nên để lại không gian cho vợ chồng người ta, lại nói nhà mình cũng quả thực còn lắm chuyện chờ đợi mình làm.