- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Không gian
- Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
- Chương 29: Một đống phiếu lớn ( Hai)
Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
Chương 29: Một đống phiếu lớn ( Hai)
Đỗ Vũ Hàm nhìn thấy một đống phiếu các loại, liền có chút hoa cả mắt.
Cô ngẩng đầu nói:
- Hàn đại ca, tôi không muốn mua gì, tôi chỉ định mua một ít rau dưa, gia vị, cái khác không cần.
Đỗ Vũ Hàm không nghĩ tới Hàn Nghĩa Tiên lại tín nhiệm cô như vậy, lấy ra rất nhiều phiếu, rồi còn bảo cô tùy tiện chọn.
Hàn Nghĩa Tiên cũng không phải người dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng đối với cô gái nhỏ Đỗ Vũ Hàm mới đến được mấy ngày này, hắn lại vô thức tin tưởng cô.
Có lẽ là do Đỗ Vũ Hàm đã tiết lộ bí mật của cô cho hắn, cô còn muốn chữa trị chân cho hắn. Sự quan tâm, tín nhiệm của cô gái nhỏ này mang đến cho hắn một cảm giác rất ấm áp.
Từ khi bị trọng thương, khiến hai chân tàn tật, Hàn Nghĩa Tiên từ vị trí thiên chi kiêu tử mà ngã xuống dưới, đã khiến hắn nếm đủ tình người ấm lạnh, ngay cả chính mẹ ruột của hắn, bởi vì hắn trở thành một kẻ phế nhân vô dụng, bà ấy nhanh chóng thay đổi sắc mặt, không còn hỏi han ân cần hắn, chỉ lạnh lùng cùng thờ ơ.
Trên người hắn đã không còn giá trị lợi dụng.
Nhưng Đỗ Vũ Hàm không có ghét bỏ hắn, cô quan tâm đến hắn, cho hắn sự tôn trọng và tín nhiệm, không hề coi hắn như một kẻ tàn phế, điều này khiến hắn cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng. Mặc dù sự ấm áp này lại là do một cô bé trao cho hắn, nhưng hắn cũng rất trân trọng nó.
Chỉ khi bị mất đi, mới biết được mình quý giá nhường nào. Những người chỉ vì hắn tàn tật mà rời đi kia, hắn đã không còn muốn để ý tới nữa, hắn chỉ muốn sống vì chính mình, vì những người quan tâm đến mình.
Hàn Nghĩa Tiên biết Đỗ Vũ Hàm không muốn chiếm tiện nghi của hắn, liền nói:
- Chúng ta sẽ sống ở đây rất lâu, trong nhà cần mua thêm thứ gì, cô cứ mua. Đây cũng là vì muốn cuộc sống của tôi thoải mái hơn chút. Hơn nữa nếu để những tấm phiếu này quá hạn thì rất lãng phí, còn không bằng tận dụng chúng. Nhà chúng ta có một chiếc xe đạp, còn lại không còn đồ vật có giá trị gì. Mấy năm nay Hàn đại ca của cô cũng tích cóp được không ít tiền, cô cứ cầm lấy 500 đồng, cùng số phiếu này trước, đi cùng thằng nhóc cứng đầu kia tới cửa hàng xem thử cần mua thứ gì, nếu không đủ tiền liền nói với tôi.
Bản thân Hàn Nghĩa Tiên cũng không phải người đơn giản, hắn cũng có rất nhiều bí mật, tiền tài thực sự không phải vấn đề với hắn.
Đi ra từ mưa bom bão đạn, từ chiến loạn, từng bước từng bước đi đến hiện tại, đã sớm luyện cho hắn một tầm hiểu biết sâu sắc, huống chi hắn còn là một người cực kỳ thông minh, sao có thể không có thế lực của riêng mình.
Hơn nữa, trước kia ông nội đã bí mật giao cho hắn một thế lực riêng, mà chỉ hắn mới có thể điều khiển được. Mà tất cả những chuyện này chỉ có hắn và ông nội biết.
Mấy năm nay, hắn đã hoàn toàn nắm giữ được thế lực này, cũng làm nó lớn mạnh hơn rất nhiều.
Ngay cả gia đình hắn cũng không biết bí mật này. Mẹ ruột hắn cho rằng hắn đã trở thành một người tàn tật chính là một người vô dụng, nhưng bà ấy lại không biết hắn sớm đã có thế lực của riêng mình, không cần dựa vào Hàn gia, một thế lực hoàn toàn thuộc về riêng hắn.
Biệt danh Ngọc Diện Gia Cát mà mọi người đặt cho Hàn Nghĩa Tiên không phải ngẫu nhiên mà có, Hàn Nghĩa Tiên quả thực là một người tâm tư kín đáo, túc trí đa mưu. Hắn cũng không phải loại người bảo thủ không chịu thay đổi, gặp vấn đề có thể sắp xếp mọi thứ trong thời gian ngắn nhất, đạt hiệu quả nhất.
Hiện tại cho dù hắn có tàn tật, nhưng hoàn toàn có năng lực giúp bản thân sống một cuộc sống tốt.
Đỗ Vũ Hàm nghe Hàn Nghĩa Tiên nói cũng cảm thấy có lý, có thể bọn họ phải sống ở đây vài năm, thêm một số thứ cần thiết hàng ngày cũng sẽ khiến cuộc sống của Hàn Nghĩa Tiên thoải mái hơn.
Nghĩ đến đây Đỗ Vũ Hàm không từ chối nữa, mà bắt đầu tìm kiếm trong đống phiếu trước mặt.
Chỗ này thực sự có rất nhiều loại phiếu, có phiếu gạo, phiếu vải, phiếu quầy hàng, phiếu chậu tráng men, phiếu chậu tráng men một mặt, phiếu phích nước nóng, phiếu máy may gì đó….v..v, Đỗ Vũ Hàm nghĩ mất thứ này chắc chắn là Hàn Nghĩa Tiên đã tích cóp từ trước kia.
Cô biết Hàn Nghĩa Tiên đã từng có một vị hôn thê, có lẽ những tờ phiếu này là để cho tương lai chuẩn bị kết hôn. Nhưng vị hôn thê kia đã từ hôn với Hàn đại ca, cho nên tạm thời không cần dùng đến những tờ phiếu này.
Đầu tiên, Đỗ Vũ Hàm chọn ra những tấm phiếu sắp hết hạn trong đám phiếu, Hàn Nghĩa Tiên nói đúng, không thể để lãng phí số phiếu này.
Sau đó cô lại chọn một ít phiếu rồi nói:
- Hàn đại ca, chậu rửa, chậu rửa mặt, phích nước nóng nhà ta đều cần mua thêm, tôi sẽ mua mấy thứ này. Còn có phiếu gạo, tôi cùng Lưu ca sẽ đi xem rồi mua chút lương thực.
Hàn Nghĩa Tiên lấy ra phiếu vải cùng phiếu quầy, rồi nói:
- Phiếu vải này, cô cầm rồi mua chút vải dệt làm mấy bộ quần áo cho mình. Trong phòng cô cũng thiếu một cái tủ, cô cùng Lưu Cương tới cửa hàng xem thử, xem có cái nào thích hợp liền mua một cái về, rồi đặt trong phòng cô. Cô cũng không cần từ chối, tôi cũng không cần mấy tấm phiếu này, vừa lúc cô đang cần dùng. Còn có phiếu bếp lò sắt, cùng phiếu ống khói, liền mua luôn bếp lò. Còn có phiếu xà phòng, que diêm, nồi nhôm, nồi sắt, than gì đó..v..v, cô xem thử xem, có thể mua liền mua, bình thường đều phải dùng đến mấy thứ này, mua về đặt trong nhà cũng không hỏng được. Nếu không thể mua hết trong một lần thì đi nhiều lần.
Đỗ Vũ Hàm nghĩ đến chuyện năm nay chính sách của quốc gia sẽ biến động lớn, cung ứng đồ kim loại đều sẽ bị hạn chế, không bằng nhân lúc này cứ mua nhiều một chút, miễn cho đến lúc phải dùng lại không mua được.
Hơn nữa, nạn đói lớn sắp đến, năm nay đã có một số dấu hiệu báo trước, chẳng bao lâu nữa nguồn cung của tất cả mọi thứ sẽ bị thắt chặt, hiện tại nên tranh thủ tích trữ nhiều chút.
Đỗ Vũ Hàm không từ chối nữa, chọn ra tất cả tờ phiếu cần dùng cho sau này.
Hàn Nghĩa Tiên dùng bàn tay to, đẩy tất cả đống phiếu đến trước mặt Đỗ Vũ Hàm rồi nói:
- Cô cầm hết đi, gặp được thứ gì mà có phiếu thì mua luôn, không cần lo lắng về tiền, chỗ tôi vẫn có. Hơn nữa, những phiếu này còn được phát xuống, không cần giữ lại.
Đỗ Vũ Hàm rất cảm động khi thấy Hàn Nghĩa Tiên tín nhiệm mình như vậy, cô chỉ vừa mới tới, khoảng thời gian ngắn như vậy mà Hàn Nghĩa Tiên đã tín nhiệm cô, Đỗ Vũ Hàm cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh. Nhưng đồng thời cô cũng âm thầm quyết định sẽ không bao giờ phản bội lòng tin của Hàn Nghĩa Tiên.
Cô biết có một số loại vé rất hiếm, giống như phiếu máy may, phiếu xe đạp, người bình thường rất khó có được.
Đỗ Vũ Hàm chọn ra một số mặt hàng lớn như phiếu máy may, phiếu xe đạp rồi trả lại cho Hàn Nghĩa Tiên, lần này Hàn Nghĩa Tiên chỉ nhìn qua rồi nhận lấy chứ không nói gì nữa.
Cầm 500 đồng cùng các loại phiếu mà Hàn Nghĩa Tiên đưa cho, cả người Đỗ Vũ Hàm có choáng váng mà về tới phòng mình.
500 đồng tiền đừng nói là đối với một người, ngay cả một gia đình khá giả cũng được coi là một số tiền khổng lồ. Hàn Nghĩa Tiên cứ như vậy mà nhẹ nhàng đưa nó cho cô.
Đột nhiên Đỗ Vũ Hàm có chút khổ sở, số tiền và phiếu này nhất định là Hàn Nghĩa Tiên chuẩn bị cho kết hôn, nhưng vị hôn thê của hắn lại vứt bỏ hắn. Trong lòng Hàn Nghĩa Tiên chắc chắn rất khó chịu, cho nên mới không muốn giữ lại số phiếu này.
Có lẽ không có được lại là kết quả tốt, cô gái trong lòng Hàn Nghĩa Tiên ở kiếp trước, rất có thể chính là vị hôn thê của hắn, nhưng cũng có thể là một cô gái khác.
Đỗ Vũ Hàm biết người đã vứt bỏ Hàn Nghĩa Tiên ở kiếp trước tên là Lưu Oánh, cuối cùng cũng không có kết cục tốt đẹp, người mà cô ta kết hôn cũng không tốt như cô ta mong muốn.
Bởi vì cô ta bỏ rơi anh hùng chiến đấu, nên thanh danh xuống dốc không phanh. Những chàng trai xuất thân từ những gia đình danh giá nghe nói chuyện Lưu Oánh đã làm, đều không muốn cưới loại người như cô ta.
Mặc dù Lưu Oánh có tâm muốn trèo cao, cuối cùng cũng tìm người có gia thế không thấp, nhưng ở nhà chồng lại bị khinh bỉ, cuộc sống cũng không như ý..
Nghe nói sau đó cô gái tên Lưu Oánh kia còn không biết xấu hổ mà đi tìm Hàn Nghĩa Tiên, nhờ hắn Hàn Nghĩa Tiên giúp đỡ, nhưng Hàn Nghĩa Tiên căn bản không đồng ý, cũng không bao giờ gặp lại Lưu Oánh nữa.
Điều này chứng tỏ người cô gái trong lòng Hàn Nghĩa Tiên có thể là một người khác, bằng không, sao hắn có thể nhắm mắt làm ngơ với cô gái mình yêu?
- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Không gian
- Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
- Chương 29: Một đống phiếu lớn ( Hai)