- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Không gian
- Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
- Chương 23: Xây nhà vệ sinh
Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
Chương 23: Xây nhà vệ sinh
Hàn Nghĩa Tiên nhìn ánh mắt tha thiết của cô gái nhỏ, liền gật đầu đồng ý. Xem như nể tình Đỗ Vũ Hàm là thật tình quan tâm đến hắn, hắn liền cho phép cô đùa giỡn một lúc. Dù sao hắn cũng chẳng có gì để mất cả.
Đỗ Vũ Hàm biết trước tiên cô phải khiến Hàn Nghĩa Tiên tin tưởng cô có năng lực thực sự, để hắn dần dần tin tưởng cô, mới có thể phối hợp với cô.
Cô đi tới, bảo Hàn Nghĩa Tiên đặt tay lên bàn trước, cô ngồi xuống chiếc ghế trước bàn, ngón tay đặt lên mạch đập của Hàn Nghĩa Tiên.
Hàn Nghĩa Tiên chỉ cảm thấy có hai ngón tay lạnh lẽo ấn vào cổ tay mình. Hắn nương theo ánh đèn nhìn bàn tay nhỏ vẫn có chút nứt da đang ấn trên tay mình, hơi thất thần.
Bàn tay này tuy nhỏ nhưng hình dáng rất đẹp, màu sắc của móng tay không tốt, lại không có nhiều vệt trắng, điều này chứng tỏ chủ nhân bàn tay này chỉ thiếu dinh dưỡng mà thôi.
Đỗ Vũ Hàm tự học trung y, tuy không dám nói là tinh thông, nhưng bắt mạch vẫn không thành vấn đề.
Cô cẩn thận kiểm tra mạch đập của Hàn Nghĩa Tiên, cả người đều cảm thấy nặng nề.
Chẳng trách kiếp trước Hàn Nghĩa Tiên lại tuổi xuân chết sớm, thân thể hắn bị tổn thương nghiêm trọng. Không chỉ là hai chân tàn tật, gân mạch bị tắc nghẽn, mà còn có rất nhiều vết thương tiềm ẩn ở các bộ phận khác trên cơ thể.
Ở kiếp trước, lúc này cô không biết y thuật, không biết thân thể Hàn Nghĩa Tiên lại kém như vậy, hiện tại thân thể của Hàn Nghĩa Tiên không sụp đổ cũng là vì tuổi còn trẻ, nền tảng sức khỏe trước đó tốt.
Lúc này, bàn tay bắt mạch của Đỗ Vũ Hàm trong vô thức đã nắm chặt cổ tay của Hàn Nghĩa Tiên, cánh tay còn lại đặt lên bàn, che mặt chính mình.
Hàn Nghĩa Tiên có chút khó hiểu khi nhìn thấy hành vi kỳ lạ của cô gái nhỏ trước mặt, hắn không biết Đỗ Vũ Hàm bị làm sao, cảm giác giống như thân thể của hắn rất không tốt.
Hàn Nghĩa Tiên mở miệng hỏi:
- Thân thể của tôi thế nào?
Đỗ Vũ Hàm bình tĩnh khôi phục cảm xúc, nghĩ đến tình trạng sức khỏe của Hàn Nghĩa Tiên lại kết hợp với một số thông tin cô biết ở kiếp trước, nói:
- Anh có một vết thương ở ngực vào khoảng tám năm trước, chỉ cách trái tim một chút xíu. Có hai vết thương trên vai từ năm năm trước, khi trời nhiều mây hoặc mưa là sẽ bị cảm lạnh, bả vai sẽ đau……
Đỗ Vũ Hàm nói ra từng vết thương trên người của Hàn Nghĩa Tiên cùng từng triệu chứng một, làm Hàn Nghĩa Tiên thật sự chấn kinh.
Có rất nhiều vết thương bí mật mà người khác không biết, nhưng Đỗ Vũ Hàm lại có thể nói ra một cách rõ ràng, ngay cả thời gian hắn bị thương cũng chính xác.
Hắn không cho rằng Đỗ Vũ Hàm có năng lực điều tra rõ ràng tất cả những điều này, như vậy cũng chỉ có một loại khả năng, đó chính là y thuật của Đỗ Vũ Hàm rất lợi hại.
Hàn Nghĩa Tiên nghĩ có lẽ những gì Đỗ Vũ Hàm nói đều là thật sự, cô thật sự có thể trị khỏi chân cho hắn. Hắn cũng tình nguyện thử một lần, dù sao nó cũng không thể tệ hơn bây giờ được nữa.
Ngay sau đó Hàn Nghĩa Tiên liền bảo đảm:
- Tôi sẽ phối hợp trị liệu với cô, cũng sẽ giữ kín bí mật giúp cô.
Đỗ Vũ Hàm thấy rốt cuộc thuyết phục Hàn Nghĩa Tiên thật cao hứng:
- Hàn đại ca, tin tưởng em, sau này anh sẽ không hối hận, anh sẽ một lần nữa trở lại làm thiên chi kiêu tử được mọi người tán dương. Thân thể của anh rất không tốt, ngoại trừ hai chân, trên người còn có nhiều vết thương tiềm ẩn chưa được chữa trị tốt. Nói cách khác, là do hiện tại anh còn trẻ, thể chất tốt, chờ anh qua mười mấy năm nữa, chúng nó sẽ rủ nhau lần lượt tới tìm anh, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ của anh. Tôi sẽ điều dưỡng cho cơ thể của anh từ từ hồi phục, đồng thời điều trị chân cho anh.
Trong lòng Hàn Nghĩa Tiên vẫn có chút hoài nghi hỏi:
- Chân của tôi phải cần bao lâu mới có thể chữa khỏi?
Đỗ Vũ Hàm trịnh trọng trả lời:
- Rất khó tìm được tất cả dược liệu cần thiết trong phương thuốc cổ truyền dùng để chữa trị chân cho anh, một số loại thuốc có thể mua từ cửa hàng thuốc, nhưng một số loại không có sẵn ở các hiệu thuốc, tôi phải tự mình hái chúng. Bởi vì chỉ có tôi mới biết những thảo dược đó, cũng chỉ có mới biết phải tìm nó ở đâu. Nhưng tôi có thể cho anh một kỳ hạn tối đa, tôi bảo đảm trong vòng ba năm nhất định sẽ giúp anh đứng dậy một lần nữa. Tôi hy vọng anh sẽ hợp tác với tôi. Đây cũng là bí mật giữa hai chúng ta. Tôi biết có thể sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng nếu tình huống tốt lên, có lẽ không cần tới ba năm là anh có thể đạt được kết quả như mong muốn. Anh phải kiên nhẫn.
Nói đến y thuật của mình, Đỗ Vũ Hàm vô thức thể hiện ra khí thế mà một bác sĩ nên có.
Hàn Nghĩa Tiên nhìn bộ dáng cô gái nhỏ trước mắt, nói chuyện với phong thái lão luyện thành thục lại rất có khí thế, hắn có chút buồn cười. Không biết vì sao mà tâm tình cũng tốt lên.
Hắn gật gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ làm theo lời cô, cho dù không thể chữa khỏi cũng không sao. Dù sao hiện tại tôi đã như vậy rồi, cũng không tệ hơn bây giờ được.
Đỗ Vũ Hàm biết Hàn Nghĩa Tiên chưa nhìn thấy hiệu quả, tất nhiên sẽ ôm nghi ngờ với cô, nhưng cô sẽ khiến Hàn Nghĩa Tiên tâm phục khẩu phục.
Tuy y thuật của cô không quá cao thâm, nhưng trị bệnh cho Hàn Nghĩa Tiên hoàn toàn không thành vấn đề, có thuốc tục gân nối xương, chữa khỏi chân cho Hàn Nghĩa Tiên cũng không thành vấn đề.
Cô dự định dùng dược thiện để điều dưỡng cơ thể cho Hàn Nghĩa Tiên trước.
Kiếp trước, cô lấy ẩm thực để lập nghiệp, sau đó lại tìm được công thức nấu ăn trong cửa hàng của không gian, có cả dược thiện này. Cô cũng có hứng thú với dược thiện, sau đó lại tập trung nghiên cứu dược thiện một thời gian, bây giờ đã phát huy tác dụng.
Sau khi Lưu Cương thu dọn bếp xong liền đi vào phòng, Đỗ Vũ Hàm cùng Hàn Nghĩa Tiên cũng kết thúc đề tài vừa rồi.
Ba ngày sau Viên Phượng Sơn để con trai cả Viên Khải Lương mang vật liệu xây dựng nhà vệ sinh và công nhân đến nơi Hàn Nghĩa Tiên đang ở.
Vốn dĩ Viên Khải Văn cũng muốn đi, nhưng lại bị hắn ngăn cản.
Sau khi Viên Khải Lương giải thích mục đích mình đến đây, Hàn Nghĩa Tiên đã rất kinh ngạc, hắn hoàn toàn không biết gì về việc này.
Đỗ Vũ Hàm lấy ra bản vẽ nhà vệ sinh do cô thiết kế và đưa cho người chủ phụ trách xây dựng.
Lúc này Hàn Nghĩa Tiên mới biết mục đích Đỗ Vũ Hàm lấy giấy, bút từ chỗ mình hai hôm trước là để làm gì.
Viên Khải Lương cũng nhìn người hộ lý mà mẹ mình đã tìm cho em họ, là một cô gái nhỏ gầy ốm.
Người phụ trách xây dựng cầm bản thiết kế của Đỗ Vũ Hàm nhìn nửa ngày rồi nói:
- Cô gái nhỏ, bản vẽ thiết kế này vừa chi tiết lại thiết thực, là ai thiết kế nó a?
Đỗ Vũ Hàm nói:
- Là Hàn đại ca thiết kế.
Đỗ Vũ Hàm trộm nhìn về phía Hàn Nghĩa Tiên mà chớp chớp mắt, ý bảo Hàn Nghĩa Tiên tiếp nhận thân phận người thiết kế bức vẽ này.
Hàn Nghĩa Tiên vừa thấy đã hiểu ý của Đỗ Vũ Hàm, liền nói:
- Là ai thiết kế không quan trọng, anh xem có thể được xây dựng theo bản vẽ thiết kế không?
Người phụ trách xây dựng bảo đảm nói:
- Không thành vấn đề. Lần này nhiều người, một ngày là hoàn thành, ước chừng mấy ngày tới là có thể dùng.
Hàn Nghĩa Tiên gật gật đầu nói:
- Vậy mau chóng bắt đầu thi dụng đi, khải lương đi theo xem một chút. Lưu Cương giúp đỡ Vũ Hàm làm cơm trưa, mời mọi người ăn một bữa ngon.
Đỗ Vũ Hàm vừa nghe thấy Hàn Nghĩa Tiên nói, liền vội vàng trả lời:
- Chỗ tôi không thành vấn đề.
Viên Khải Lương nói:
- Anh họ, anh cứ yên tâm, ba em cũng đã dặn dò. Hôm nay em cũng đi theo hỗ trợ.
Lần này có tổng cộng mười người tới, ngoại trừ mấy công nhân có hiểu biết về kiến trúc ra, những người khác đều là nhà họ Viên tìm tới hỗ trợ, đào đất, chuyển gạch, trộn bùn gì đó đều không thành vấn đề.
Lần này Viên Phượng Sơn tìm người mua tất cả đồ dùng trong phòng tắm, không chỉ bồn cầu, bồn rửa tay, còn có một bồn tắm lớn.
Viên Phượng Sơn nghĩ có thể Hàn Nghĩa Tiên sẽ ở lại nơi này một thời gian rất lâu, hoặc có thể là ở luôn tại nơi này, cho nên dứt khoát làm một lần, sửa chữa nhà vệ sinh tốt một chút.
Sau này, nếu có điều kiện, ông sẽ tìm người nối nước máy vào khoảng sân nhỏ này, như vậy muốn dùng nước cũng tiện hơn.
Ông cũng hy vọng Hàn Nghĩa Tiên ở đây có thể sống thoải mái hơn.
- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Không gian
- Trọng Sinh Thập Niên 60, Công Lược Hạnh Phúc
- Chương 23: Xây nhà vệ sinh