Mùa đông rét lạnh J tỉnh phía Tây Bắc, gió lạnh thổi vù vù, đất đai khô vàng, cỏ dại cùng lá cây rụng đầy đất, chỉ còn lại cây cối tiêu điều ở trong cuồng phong mà lắc lư qua lại.
Trong trời đất phảng phất như chỉ còn lại có gió cuồng phát ra tiếng gào rống, bên cạnh đó không có bất cứ âm thành gì.
Tuy đã qua năm, nhưng còn chưa hết tháng giêng, thời tiết vẫn rét lạnh.
Đỗ Vũ Hàm nắm thật chặt áo khoáng mỏng lại cứng trên người, đã mụn vá chồng mụn vá, lộ ra một ít bông chuyển màu hắc hắc, nhưng vẫn cảm giác thực lạnh.
Đây là quần áo dày nhất của cô. Lấy điều kiện trong nhà cùng địa vị của cô ở nhà, chắc chắn sẽ không làm áo bông mới cho cô, bản thân chỉ có thể tự mình nghĩ cách.
Đỗ Vũ Hàm dùng bàn tay đã nứt da, đi nhặt những nhánh cây khô từ trên cây rơi xuống, bó lại thành bó, có thể mang về làm củi đốt. Trong tay cô còn cầm một con dao chẻ củi, gặp được một ít nhánh cây khô chưa gãy xuống, liền dùng dao chẻ củi chặt xuống.
Đỗ Vũ Hàm vừa nhặt củi, vừa nghĩ bản thân trọng sinh.
Cô đã trọng sinh trở về được ba ngày, nhưng vẫn có chút thất thần. Tuy kiếp trước, lúc nhàm chán, chịu một ít ảnh hưởng của người trẻ tuổi, cũng xem qua mấy quyển tiểu thuyết trọng sinh làm tiêu khiển, chỉ là không nghĩ tới chuyện như vậy sẽ phát sinh trên người mình.
Ba ngày trước, cô bị cô nhỏ đẩy ngã trên mặt đất, đầu đυ.ng vào ngạch cửa, chờ cô lại tỉnh đã được trọng sinh.
Đỗ Vũ Hàm nhớ lại cảnh tượng trước khi chết của bản thân ở kiếp trước, cô chỉ là đi trung tâm thương mại mua vài món quần áo cho cháu trai mình, xui xẻo gặp đạo tặc đánh cửa hàng cướp châu báu trong trung tâm thương mại. Cảnh sát rất nhanh đã tới, kẻ bắt cóc thấy không thể chạy, liền bắt cô cùng mấy người khác làm con tin.
Thân phận của cô có chút đặc thù, là Hoa Kiều về nước, doanh nhân nổi danh, lúc đầu cải cách mở cửa, cống hiến rất nhiều cho sự phát triển của tổ quốc, phía chính phủ cũng trao bằng khen. Nghe phía dưới báo nói cô bị bắt cóc, có vài vị đại lãnh đạo tới hiện trường. Ngay cả chồng trước của cô cũng tới.
Chồng trước của cô là gia chủ thế gia nổi danh của kinh đô Z quốc, Đoan Chính Diệp, cũng là một nhân vật phi thường ghê gớm, nghe nói lúc cô bị bắt cóc cũng không màng thân thể tuổi già của mình mà chạy tới hiện trường.
Nhóm lãnh đạo nhất trí đáp ứng yêu cầu phải bảo vệ người bị bắt an toàn của hắn, phái người đàm phán cùng kẻ bắt cóc.
Đàm phán còn chưa tiến hành bao lâu, cảm xúc một kẻ bắt cóc mất khống chế liền kéo bom, phản ứng liên hoàn làm bom trong trung tâm thương mại liên tục nổ mạnh, biến cố tới quá đột ngột, mà cô cũng không may mắn thoát nạn.
Trước khi chết, cô chỉ là luyến tiếc con trai hiếu thuận cùng đứa cháu đáng yêu.
Không nghĩ tới cô còn có thể trọng sinh trở về trước kia, vậy có phải cô có thể thay đổi rất nhiều tiếc nuối từ kiếp trước hay không?
Tuy sẽ không thể nhìn thấy con trai cùng cháu trai, nhưng bọn hắn và cô đã có duyên phận một đời, cô cũng đã thấy đủ.
Nếu cô đã được trở lại một lần nữa, cô sẽ phải thay đổi vận mệnh trước kia. Đầu tiên phải thay đổi vận mệnh một nhà cha mẹ nuôi dưỡng mình tránh khỏi bị đói chết, làm cho bọn họ bình bình an an sống sót.
Thiên tai sắp tới, toàn bộ mùa đông này chỉ rơi một trận tuyết nhỏ, cô biết mùa đông này sẽ không có tuyết rơi.
Hiện tại Tết âm Lịch đã qua, thời tiết sẽ dần dần ấm lại, khô hạn cũng sẽ buông xuống mảnh đất này, là nơi đất đai vốn cằn cỗi này, thu hoạch càng thiếu thốn. Năm nay thiên tai không phải đặc biệt nghiêm trọng, mà mấy năm tiếp theo này, mới là thời điểm gian nan nhất.
Hiện tại quan trọng nhất chính là làm thế nào mới có thể làm nhị phòng Đỗ gia phân tách ra, không hề sinh hoạt dưới sự áp chế của bà nội Lưu Thúy Liên. Bằng không nhị phòng không chạy thoát được vận mệnh chết đói.
Đỗ Vũ Hàm ở phía Tây Khẩu thôn, vùng núi tỉnh J, là con gái cả của Đỗ gia lão nhị, Đỗ Liên Kiều.
Ông nội Đỗ Vũ Hàm, là Đỗ Đại Xuyên, bà nội tên Lưu Thúy Liên, là đương gia Đỗ gia.
Lưu Thúy Liên là vợ kế của Đỗ Đại Xuyên. Lão đại lão nhị là người vợ cả đã qua đời của Đỗ Đại Xuyên sinh ra, con thứ ba, thứ tư, con trai út cùng con gái nhỏ là Lưu Thúy Liên sinh ra. Đỗ gia có 5 trai 1 gái, trừ bỏ con trai nhỏ, con gái nhỏ, những người khác đều đã thành gia.
Ba của Đỗ Vũ Hàm đứng hàng thứ hai, tên Đỗ Liên Kiều, mẹ cô tên Vương Ngọc Xảo. Đỗ Vũ Hàm còn có ba em trai, phân biệt là đỗ Hải Phong mười tuổi, đỗ hải triều tám tuổi, đỗ hải thắng 4 tuổi. Đỗ Vũ Hàm năm nay mười lăm tuổi, ba em trai đều là Đỗ Vũ Hàm giúp đỡ chăm nom.
Bà nội Đỗ Vũ Hàm giống như gia trưởng phong kiến trước kia, chưởng quản kinh tế trong nhà. Mà một phòng Đỗ Liên Kiều không được lão gia tử cùng lão thái thái thích nhất, Đỗ Vũ Hàm liên quan cũng là một người bị khinh bỉ nhất trong nhà.
So sánh với các anh chị em họ, ngày thường Đỗ Vũ Hàm phải làm nhiều nhất, cơm ăn ít nhất, muốn ăn mà bà ta cũng không cho. Cho nên Đỗ Vũ Hàm mười lăm tuổi nhìn như mới mười hai mười ba tuổi, thập phần nhỏ gầy.
Kiếp trước, Đỗ Vũ Hàm ở Đỗ gia sinh hoạt thập phần áp lực, thẳng đến khi rời khỏi Đỗ gia, cô mới thoát khỏi sự áp chế cùng khi dễ của lão thái thái Đỗ gia, cùng mấy phòng khác của Đỗ gia.
Đỗ Vũ Hàm nghĩ tới kiếp trước, những năm cô sống ở Đỗ gia thật sự quá uất ức, lại nghĩ đến đoạn thời gian này ở kiếp trước sắp xảy ra chuyện gì, chính là Lưu Thúy Liên muốn gả cô cho một lão quang côn hơn bốn mươi tuổi đổi lễ hỏi và tiền cho con trai nhỏ của mụ ta cưới vợ. Bởi vì lão quang côn kia cho lễ hỏi nhiều nhất.
Còn may gặp được Hàn Tú Cầm xuất thân kinh đô thế gia muốn tìm vợ cho cháu trai, mới khiến Đỗ Vũ Hàm tránh được vận mệnh gả cho lão quang côn.
Lúc ấy Hàn Tú Cầm nói thẳng là tìm vợ cho cháu trai, còn muốn sửa hộ khẩu cho Đỗ Vũ Hàm, cũng nói cùng lão thái thái rằng về sau Đỗ Vũ Hàm cùng Đỗ gia không còn quan hệ, chính là vì chặt đứt ý niệm khác của Đỗ gia lão thái thái. Hàn gia không muốn bị một đám cực phẩm thân thích dính lên.
Mà Lưu Thúy Liên cũng tương đương là bán cháu gái.
Đỗ Vũ Hàm lại nghĩ đến kiếp trước, trước khi đi, mẹ cô là Vương Ngọc Xảo nói cho cô thân thế của mình.
Nguyên lai Đỗ Vũ Hàm không phải con gái ruột thịt của nhị phòng Đỗ gia, là dưỡng nữ.
Cha mẹ thân sinh của Đỗ Vũ Hàm đều là quân nhân cách mạng, lúc trước bởi vì gặp phải quỷ tử truy kích mang theo con nhỏ quá nguy hiểm liền đem Đỗ Vũ Hàm ủy thác cho người bạn đồng hương gửi đến Đỗ gia nuôi nấng, lại trả cho Đỗ gia phí nuôi nấng, nói là chờ về sau tình thế chuyển biến tốt, sẽ đến đón con gái.
Không quá mấy tháng quê nhà Đỗ gia gặp thiên tai, Đỗ gia chạy nạn đến nhờ cậy thân thích ở Tây Khẩu thôn tới hiện tại. Mà cha mẹ thân sinh của Đỗ Vũ Hàm cũng không biết sinh tử, cho dù tồn tại cũng không biết con gái ở nơi nào.
Đỗ Vũ Hàm vốn họ Hà, giờ cũng sửa họ theo họ Đỗ, Hà Vũ Hàm liền biến thành Đỗ Vũ Hàm. Đỗ Vũ Hàm liền ở Đỗ gia từ nhỏ tới lớn.
Đỗ gia cũng không đem kia phí nuôi nấng kia tiêu trên người Đỗ Vũ Hàm, số tiền kia đã sớm bị Lưu Thúy Liên bá chiếm.
Đỗ Vũ Hàm vài tuổi đã bắt đầu làm việc, tuy rằng cha mẹ nuôi nấng cô cũng đau lòng cho con, nhưng cũng không lay chuyển được lão thái thái.
Nhị phòng vốn không phải thân sinh của Lưu Thúy Liên, Đỗ Vũ Hàm lại không phải thân sinh của nhị phòng, tình cảnh của cô ở Đỗ gia có thể nói là kém nhất.