Chương 4: Tin dữ
Một cậu bé đứng tấn ở bên bờ suối. Cậu bé liên tục đứng nghiêm ở nơi đó. Mặc dù đứng tấn không có tác dụng quá nhiều cho rèn luyện nhưng nó rất hữu hiệu cho sự tập luyện giữ vững thăng bằng. Trong khi cận chiến thì cơ thể sẽ di chuyển rất uyển chuyển, giữ thăng bằng rất tốt.
Bất chợt thân mình của cậu bé liên tục lảo đảo, cậu bé sờ sờ đầu của mình chặc lưỡi nói: “Ôi... ảnh phân thân đúng là cấm thuật. Toàn bộ ký ức điền cuồng dồn vào cơ thể của bản thân khiến cho não bộ quả thực muốn quá tải. Chà, dùng loại này rèn luyện tinh thần lực không biết có tác dụng hay không?”
Khóe miệng Senju Uchiha bỗng trở nên co quắp, hắn mở miệng nói: “Đúng là quá đáng quá thể quá mà!” Thật sự khiến cho Senju Uchiha không có cách nào chịu nổi. Cô bé có mái tóc vàng kia liên tục dùng giấy đả vào Senju Uchiha. Không những có một thứ là giấy mà còn nhiều thứ khác nữa. Hắn cứ nghĩ rằn im im thì cô bé nghịch chán sẽ dừng lại ai ngờ cô bé vứt nguyên cái dép vào mặt của hắn khiến cho ảnh phân thân hắn biến thành một đoàn khói trắng. Cả đám người ở đó đều giật mình khi hắn biến mất.
Hiện giờ thể nào thì thầy giáo cũng biết được hắn bỏ tiết. Xem ra thể nào cũng phái người đi tìm hắn. Điều này khiến cho hắn không biết sao cho phải. Bàn tay của hắn phất nhẹ một cái sau đó nói: “Tính, cứ về nhà một chuyến đã.”
Bàn tay Senju Uchiha trực tiếp đưa lên đầu, thân mình hắn hơi vặn vẹo một cái. Một luồng chakra truyền tới chân. Tốc độ của hắn tăng lên nhanh rất nhiều.Thân mình của hắn trực tiếp vọt thẳng về phía trước. Tốc độ nha hơn chạy gấp mấy lần với bình thường.
Đạp chân nhẹ trên đường cao, Senju Uchiha khe khẽ lẩm bẩm nói: “Chakra có tăng phúc so với nội lực lớn hơn nhiều. Đáng tiếc chakra không giống như nội lực có thể tu luyện được. Chakra thông qua việc tu luyện thân thể và tinh thần lực mà lên. Không giống như nội lực khi chăm chỉ tu luyện thì nội lực sẽ tăng trưởng. Mặc dù ta sử dụng nhẫn thuật cũng không nên xao lãng tu luyện nội công. Chỉ cần thân thể mạnh, não bộ khỏe mạnh ắt hẳn chakra sẽ nhiều. Cứ lấy nội gia quyền làm chủ bởi vì thân thể của mình còn chưa phát hiện hết, không gian lớn lên còn rất lớn”
Bất chợt hắn thấy được mấy người mặc bộ đồ màu trắng, đây rõ ràng là những nhân viên y tế. Họ nói chuyện với nhau thứ gì đó mà Senju Uchiha nghe câu được câu chăng. Nữ nhân mặc bộ kimono hoa ngoài năm mươi kia ngay lập tức khóc nức nở ôm lấy con trai của bà.
Bàn tay của người thanh niên kia nhẹ nhàng vỗ lên vai của người nữ nhân lớn tuổi kia. Hắn mở miệng an ủi nàng. Đôi mắt của Senju Uchiha chớp nhẹ. Hắn cảm giác được có chuyện gì đó không ổn. Trong lúc này thì đôi mắt của mẹ hắn cũng dơm dớm nước mắt. Hắn thấy được bà lại khóc. Đây là lần đầu tiên mà hắn thấy bà khóc thực sự.
“Bà, cha, mẹ!” Đôi chân bé nhỏ của Senju Uchiha trực tiếp bước về phía trước. Thân mình của hắn lao thẳng về phía trước.
Thấy được sự xuất hiện của Senju Uchiha thì mọi người có chút kinh ngạc. Ngay sau đó người thanh niên lên tiếng nói: “Uchiha, con đã trở về! Không phải giờ này con phải ở trường sao?”
Đôi mắt Senju Uchiha nheo lại, hắn cảm giác được một cảm giác bất tường. Hắn lên tiếng hỏi: “Cha, mẹ, bà... rốt cuộc đã xảy ra truyện gì. Các người mau nói cho con biết!” Nghe được lời nói chất vấn của Senju Uchiha thì đám người ở đây nhất thời ngây ngẩn nhìn về phía hắn. Trái tim Senju Uchiha trở nên thắt lại, hắn lên tiếng nói: “Nói với con, nói với cho con biết có phải ông nội đã xảy ra truyện gì?” Từ miệng của hắn phát ra từng tiếng âm thanh gằn lên.
Đôi mắt của bà nội Senju Uchiha trở nên đỏ ửng, nàng không có đáp lại lời của Senju Uchiha. Mặt Senju Uchiha trở nên tối xầm lại. Hắn thấy được một mảnh vải trắng phất phơ ở trước cửa. Thân mình Senju Uchiha trực tiếp xoay người phóng vào trong nhà. Hắn chạy hết tốc lực. Hắn muốn đi chứng minh hết thảy những gì mà hắn nhìn thấy không phải là thật.
Hắn vọt vào trong phòng, ở trong phòng đặt một tấm thảm ở đó. Một thân vải màu trắng được phủ lên trên cái xác ở đó. Trái tim của Senju Uchiha giống như thắt lại. Hắn ngay lập tức vọt tới. Bàn tay hắn ngay lập đem cái tấm màn che phủ màu trắng vạch ra.
Một khuôn mặt già nua mà lại quen thuộc xuất hiện trước mặt Senju Uchiha. Trong đầu của hắn liên tục vang vọng những âm thanh vô cùng vô tận: “Đây không phải là thật, đây không phải là thật!” Bàn tay hắn ôm lấy đầu của mình mà thống khổ gào lên: “Aaaaa...”
Nghe được âm thanh này thì đám người Mizone cũng chạy vọt vào bên trong. Bà nội của hắn nức nở dùng tay che miệng của mình. Từng giọt nước mắt trên đôi mắt của nàng lăn tăn rơi xuống. Đôi môi đỏ dưng dưng nước hơi mím lại.
Mizone vọt tới bên cạnh Senju Uchiha, bàn tay nàng vươn ra đem Senju Uchiha muốn ôm vào lòng an ủi hắn. Tuy nhiên khiến cho Mizone cùng với chồng nàng giật mình lại. Senju Uchiha quay đầu lại. Một đôi mắt màu đỏ như máu xuất hiện. Trong con ngươi có ba cái câu ngọc màu đen nhìn chằm chằm về phía hai người khiến cho hai người giật mình. Hai hàm răng Senju Uchiha nghiến vào với nhau ken két hắn mở miệng nói: “Cha, cha... nói cho con biết ai là kẻ gϊếŧ ông nội!?”
Người thanh niên kinh hãi chỉ về phía đôi mắt của Senju Uchiha, khóe miệng hắn liên tục co quắp. Mizone cũng hoàn toàn bàng hoàng bởi vì một con mắt có ba câu ngọc của Senju Uchiha. Phải biết được người đạt được mức thống khổ như thế nào thì mới có thể thành công mở ra được ba câu ngọc. Một đứa trẻ mới bảy tuổi mở ra Sharingan ba câu ngọc. Ngay cả Uchiha Madara cũng bất quá là như thế.
Mizone cảm giác được trong lòng nàng đau nhói, cái cảm giác này lan tòa khắp toàn thân nàng. Nàng cảm giác được khi cha chồng chết thì tâm tình của nàng trở nên vô cùng nặng nề. Đặc biệt khi thấy được con trai của mình Senju Uchiha trở nên như vậy thì trong lòng đau như thắt. Đầu nàng hơi cúi xuống, nàng cảm giác đôi mắt của mình hơi phát ra đau nhói một cái. Sau vài giây thì cơn đau của đôi mắt này mới ngừng lại.
Người thanh niên chỉ thở dài lên tiếng nói: “Con vẫn còn nhỏ không cần xen vào việc như thế này. Việc này sẽ do chính cha gánh lấy”
Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp, hắn lên tiếng nói: “Tại sao lúc nào mọi người cũng nghĩ con là một đứa trẻ như vậy. Được rồi, vậy cha nói với con bao giờ cha mới có thể nói cho con biết người gϊếŧ chết ông nội!”
Người thanh niên chớp chớp đôi mắt mọng nước đang trở nên ửng đỏ, hắn lên tiếng nói: “Khi nào còn có thể trở thành Jounin, đến lúc đó ta có thể để cho con biết được cái chết của ông nội con!”
Hai hàm răng Senju Uchiha cắn vào nhau phát ra âm thanh kèn kẹt. Hắn lên tiếng nói: “Được rồi, con nhất định sẽ trở thành một Jounin. Đến lúc đó cha nhất định phải nói cho con biết ai là kẻ gϊếŧ ông nội con!” Nói xong Senju Uchiha quay về phía cái xác của người nam nhân ngoài năm mươi kia. Bàn tay đưa ra đem chiếc khăn kéo ra phủ lên thân thể của hắn. Đôi mắt hơi nhắm lại khi từ từ mở ra thì con mắt của hắn đã trở về bình thường. Hắn phả ra một hơi.
Ánh mắt hắn trở nên lạnh nhạt, tính khí của Senju Uchiha cũng trở nên lạnh nhạt. Đôi mắt của hắn mang theo nồng đậm bi thương được che dấu ở sâu bên trong mắt. Bất cứ ai nhìn vào chúng đều cảm giác được tâm sự nặng nề bi thương mà Senju Uchiha đang mang trong người.
...
Trời bắt đầu trở về tối, người nữ nhân nhẹ nhàng đặt chiếc chăn lên trên một cậu bé khoảng bảy tuổi. Ở dưới chiếc nệm có loang nổ và ướt đẫm, nó là do nước mắt của cậu bé tạo nên. Người nữ nhân xinh đẹp khe khẽ thở dài ra một hơi.
Nàng xoay thân thể uyển chuyển mở ra cánh cửa từ từ đi ra ngoài. Ánh mắt của nàng trở nên nặng trĩu. Cả căn nhà được trang trí nên những tấm vải màu trắng. Một người thanh niên tiến về phía nàng hỏi: “Mizone, thằng bé ngủ rồi sao?”
Đầu nữ nhân nhẹ nhàng gật xuống, nàng lên tiếng nói: “Nó khóc nhiều cũng mệt. Không nghĩ đến tình cảm của thằng bé dành cho ông nội của nó lại lớn như vậy.” Nói đến đây nàng khe khẽ thở dài ra một hơi.
Người nam nhân nhìn về phía nàng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, ánh mắt của hắn trở nên u buồn, hắn mở miệng đáp lời: “Anh không nghĩ rằng thằng bé mới bảy tuổi đã mở ra Sharingan, hơn nữa còn là Sharingan có trạng thái ba câu ngọc. Sau này nó rất có thể sẽ trở thành một Ninja vô cùng mạnh mẽ. Hài...” Trong tiếng thở dài của người thanh niên mang theo tiếng buồn bã và cảm thán.
Đầu Mizone liên tục lắc lắc, nàng lên tiếng nói: “Dù thế nào thì thằng bé cũng là con em và anh, em sẽ không để thằng bé rời đi chúng ta!”
Người thanh niên nhẹ nhàng gật đầu một cái, bàn tay của hắn đưa lên vuốt ve mái tóc của nàng. Bàn tay nhẹ nhàng đưa ra kéo nữ nhân xinh đẹp vào trong lòng. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng vỗ lên lưng của nàng. Hắn lên tiếng nói: “Đúng vậy! Thằng bé chính là con của chúng ta. Chúng ta sẽ tuyệt đối không để nó rời xa chúng ta.”
Mizone lắp bắp mở miệng nói: “Cha của đứa nhỏ, em rất sợ... rất sợ nếu như gia tộc Senju và gia tộc Uchiha phát hiện ra thằng thì thằng bé có thể sẽ rời bỏ chúng ta”
“Không đâu, không đâu...” Bàn tay người thanh niên vỗ vỗ lên bả vai của nữ nhân xinh đẹp, hắn mở miệng nói: “Thằng bé chính là do chúng ta sinh ra. Có anh ở đây sẽ không có bất cứ ai có khả năng chia cắt gia đình của chúng ta!”
Mưa lất phất từ trên trời cao giáng xuống giống như tâm trạng lúc này của Senju Uchiha. Hắn đang quỳ bên linh vị của ông nội hắn. Trong tòa từ đường nhỏ có một cái quan tài bằng gỗ được đặt ở nơi đó. Cậu bé cúi đầu khuôn mặt vô cùng ảm đạm.
Hắn không biết trong lúc này có một cô bé sáu tuổi mới mái tóc vàng óng đang nhìn về phía hắn. Đứng bên cạnh cô bé là một người nam nhân có mái tóc màu đen vì linh vị của ông nội hắn mà thắp nén nhang.
Sau khi thắp xong nén nhanh thì người nam nhân này mới mở miệng hỏi: “Cháu bé, ngươi chính là cháu trai của tam trưởng lão?”
Đôi mắt Senju hơi mở lớn hơn một chút, đầu hắn từ từ ngẩng lên nhìn về phía người nam nhân này. Hắn nhíu mày sau đó lẩm bẩm nói: “Ngài là... ngài Hokage đệ nhất Senju Hashirama!” Dù chưa lần nào gặp Senju Hashirama nhưng hắn nhìn thấy bức tượng của người này được tạc ở trên vách đá lên hắn biết người này chính là Senju Hashirama
Trên khuôn mặt Senju Hashirama xuất hiện nụ cười, hắn nói: “Cậu bé, không nghĩ đến cậu bé lại biết ta. Ta đã từng đến thăm cậu khi mà cậu sinh ra!”
Hai mắt Senju Uchiha nhìn chăm chú về phía Senju Hashirama, dường như có chút ấn tượng về khuôn mặt. Hắn lên tiếng hỏi: “Ngài Senju Hashirama, không biết có gì chỉ giáo?” Trong giọng nói hết sức bình thản không có xiểm nịnh cũng không có sợ hãi.
Senju Hashirama liếc nhìn về phía linh đài nói: “Tam trưởng lão chính là anh hùng của làng Lá. Ở đâu có lá bay múa thì ở đó ý chí của lửa sẽ được truyền mãi mãi...”
Senju Uchiha liếc nhìn về phía Senju Hashirama nói: “Ngài đến đây chỉ muốn nói với ta những lời này sao?”
Ngón tay nhỏ nhắn xinh xắn của cô bé tóc vàng chỉ thẳng về phía Senju Uchiha nói: “Sao ngươi có thể dám nói như vậy với ông nội ta?”
Đôi mắt Senju Uchiha nheo mắt lại. Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp. Ánh mắt của hắn nhìn chăm chú về phía Senju Hashirama. Senju Hashirama nhìn về phía cậu bé rồi đánh giá hắn một chút. Hai tay Senju Hashirama chắp tay trước ngực nói: “Uchiha đúng không nhỉ? Ngươi có muốn hay không trở thành đồ đệ của ta?”
Lời này nói ra khiến cho đám người ở đây nhất thời kinh hãi nhìn về phía Senju Hashirama. Ngay cả cô bé tóc vàng xinh xắn trợn tròn mắt nhìn về phía Senju Uchiha, sau đó nàng lại nhìn về phía ông nội của nàng. Con mắt của cô bé trợn tròn nhìn về phía Uchiha.