Cô và anh lần đầu gặp mặt, anh chỉ nói một câu nói."Đào hố, chôn." Băng lãnh đến tận xương, đối với cô mà nói lại ấm áp, nhẹ nhàng nhất trong mấy ngày qua.
"Vâng, tướng quân." Từ trong miệng của tùy tùng bên cạnh, cô đã biết thân phận của anh, hóa ra anh vốn là lãnh huyết đại tướng quân đã bị cô hối hôn. Nếu có cơ hội, cô nhất định báo đáp anh chôn cô đàng hoàng.
Sau này, cô sống lại, cũng gả cho anh. Tất cả mọi người đều thuyết phục, Hoàn Nhan Ký trời sinh lãnh huyết vô tình, gϊếŧ người như ngóe, rất dọa người.
Sau này, mọi người thấy khí sắc của phu nhân tướng quân hồng hào. Cũng thấy được khi vợ tướng quân bị khi dễ, đại tướng quân cử người đi đòi lại công lý.
Có người nói đối phương là công tử phủ quốc công, bị đánh đến nỗi cha mẹ cũng không nhận ra. Mà đang lúc mọi người không thấy được phía sau, bọn hạ nhân trong phủ tướng quân nghe được vợ tướng quân nói. “ Đại tướng quân còn sống sao?" “ đại tướng quân đã chiến thắng trở về ?" "Quân địch chừa từng đánh thắng đại tướng quân. . .