Chương 20

Ở trướng chính nơi để nghị sự lúc này Qúy Thanh Phi nghe một vị tướng sĩ y nhờ đi xem tình hình bên ngoài nói có Vũ Ngọc Tuyên đến thì vui mừng muốn chạy ra ngoài nhìn xem nhưng vừa mới vén màn trướng thì đã đυ.ng phải Qúy Niên Nhân.

Qúy Niên Nhân thấy dáng vẻ vội vàng của nhi tử mình thì nói:” Ngươi đã lớn như vậy rồi mà vẫn như một hài tử”. Qúy Thanh Phi phồng má tức giận nhìn phụ thân y nói:” Ta chỉ muốn đi gặp Tuyên nhi”.

Vũ Ngọc Tuyên nghe tiếng của thúc thúc thì mới lên tiếng:” Thúc thúc không phải ta ở đây rồi sao” Qúy Thanh Phi nghe tiếng y thì tiến tới ôm chầm lấy y nói:” Tuyên nhi lâu rồi thúc vẫn chưa gặp ngươi thật là rất là nhớ ngươi”.

Qúy Thanh Phi nhìn thấy vị nam tử phía trước mặt mình có vài nét giống với cố nhân thì rùng mình nói:” Khải Uy sao người lại đến đây? À không đúng ngươi là ai sao trông lại giống hắn như vậy?”. Vũ Ngọc Tuyên vội đẩy nhẹ Qúy Thanh Phi rồi vội vàng lên tiếng:” Thúc thúc người nhận lầm người rồi đây là tứ hoàng tử Thiên Nhất Phong”.

Qúy Thanh Phi nghe xong thì biết mình vừa rồi đã thất lễ thì liền cung kính hành lễ nói:” Tứ hoàng tử vạn an lúc nãy ta đã quá lỗ mãn xin người bỏ qua lần này”. Thiên Nhất Phong nhìn thấy gương mặt của người mà phụ hoàng muốn hắn đem về thì thầm cười lớn trong lòng nghĩ:” Phụ hoàng a phụ hoàng “.

Vũ Ngọc Tuyên thấy hắn như vậy thì lên tiếng:” Nhất Phong người có sao không?”, Thiên Nhất Phong lúc này mới hoàn hồn vung tay ra ý bảo Qúy Thanh Phi đứng lên. Vũ Ngọc Tuyên tươi cười tới đỡ thúc thúc đứng dậy:” Tứ hoàng tử không thể nói chuyện nên người làm như vậy là đã bỏ qua cho người”. Qúy Thanh Phi nghe như vậy thì lên tiếng:” Đa tạ tứ hoàng tử không trách phạt”rồi mới đứng lên.

Qúy Niên Nhân đứng bên cạnh lúc này mới mời Thiên Nhất Phong tới ghế ngồi, thấy nãy giờ hết nhi tử lại đến ngoại tôn thất lễ với hắn thì khụ khụ vài tiếng rồi mới nói:” Là ta dạy dỗ không tốt mong tứ hoàng tử rộng lượng bỏ qua cho ta”.

Vũ Ngọc Tuyên tức giận khi nghe ông ngoại y nói như vậy thì liền lên tiếng:” Ta là thê tử của tứ hoàng tử làm như vậy cũng đâu tính là thất lễ”. Qúy Niên Nhân cùng Qúy Thanh Phi nghe y nói như vậy thì giật mình, thúc thúc y vẫn giữ được bình tĩnh vội vàng lên tiếng:” Tuyên nhi không được ăn nói hàm hồ”.

Vũ Ngọc Tuyên phồng má tức giận nhìn Thiên Nhất Phong nói:” Nếu hai người không tin có thể hỏi tứ hoàng tử”. Qúy Niên Nhân nghi ngờ bảo một tướng sĩ đem những một chút giấy cùng bút lông và nghiên mực, tất cả các đã được đem đến đầy đủ Thiên Nhất Phong mới chấm một chút viết lên giấy:” Tuyên nhi là ta đường đường chính chính cưới về phủ”.

Qúy Niên Nhân nhìn thấy những dòng chữ của hắn thì vội vàng quỳ xuống nói:” Tứ hoàng tử tha lỗi nếu ngoại tôn của ta có làm gì sai thì ta có thể thay y chịu tội mong người đừng viết những lời trêu đùa như vậy Thanh nhi ở phủ phải làm sao?”. Qúy Thanh Phi nhìn ra dáng vẻ nghiêm túc ở trong đôi mắt của Thiên Nhất Phong thì vội đỡ phụ thân dậy nói:” Người bình tĩnh đi”.

Vũ Ngọc Tuyên lúc này mới lên tiếng:” Ông ngoại cũng không thể trách ta được có trách thì hãy trách phụ thân ta mang ta gã thay cho muội muội, ta vừa gặp tứ hoàng tử đã muốn nhất kiến chung tình”. Qúy Niên Nhân nghe đến phụ thân y thì tức giận nói:” Lại là hắn”.

Qúy Thanh Phi đứng bên cạnh Qúy Niên Nhân nghe phụ thân mình trong lúc tức giận đã lỡ lời thì vội kéo tay áo nói:” Phụ thân người không phải còn có chuyện cần nói với tứ hoàng tử sao? Ta mang Tuyên nhi ra ngoài chơi”.

Thiên Nhất Phong nghe Qúy Thanh Phi nói mang tiểu bảo bối của hắn đi thì luyến tiếc viết:” Tuyên nhi ngươi bảo vệ tốt cho bản thân”. Qúy Ngọc Tuyên thấy những dòng chữ của hắn thì nở nụ cười nói:” Người cứ yên tâm” y nói xong liền kéo tay thúc thúc mình ra khỏi trướng chính.

Ở Phủ thừa tướng lúc này, Vũ Minh Sơn đi ra đi vào chờ ngũ hoàng tử cùng nữ nhi mình hồi phủ sau khi thành thân, Vũ Ngọc Vân thấy phụ thân mình như vậy thì tức giận nói:” Phụ thân ta thấy lúc đại ca gả cho tứ hoàng tử người có trông ngóng vui mừng như vậy đâu”.

Vũ Minh Sơn nhìn Vũ Ngọc Vân nói như vậy thì lên tiếng nói:” Lúc đó phụ thân ngươi sợ hoàng thượng trách phạt tội kháng chỉ còn không kịp tâm hơi nào quan tâm tới đại ca ngươi, bây giờ hoàng thượng đã biết hết mọi chuyện ta cũng yên tâm phần nào”.Vũ Ngọc Vân nghe phụ thân nàng nói như vậy thì tức giận lập tức đứng dậy không nói lời nào mà rời đi.

Vừa mới ra khỏi Viễn Trúc viện Vũ Ngọc Vân đã đυ.ng trúng Vũ Ngọc Thanh không quan tâm tới nàng ta liền bỏ đi, Vũ Ngọc Thanh thấy vậy thì nhớ lại lời nói lúc trước của Vũ Ngọc Vân thì lên tiếng:” Tứ muội cứ như vậy mà bỏ đi sao? Gặp nhị tỷ không muốn hành lễ hay sao?”.

Vũ Ngọc Vân dù đang tức giận cũng tỏ vẻ bình tĩnh quay lại cung kính hành lễ:” Ngũ hoàng tử vạn an, ngũ hoàng tử phi vạn an”. Dừng lại một chút nàng lại lên tiếng:” Muội hơi mệt nên không còn chuyện gì muội muốn về phòng nghỉ ngơi mong ngũ hoàng tử phi có thể bỏ qua”.

Vũ Ngọc Thanh cũng không muốn làm lớn chuyện nắm lấy tay Thiên Quyết bỏ lại Vũ Ngọc Vân rồi tiến vào trong. Vũ Minh Sơn thấy hai người bọn họ định hành lễ thì Thiên Quyết lên tiếng:” Nhạc phụ không cần hành lễ”.

Vũ Minh Sơn có chuyện cần nói với Thiên Quyết nhìn về phía Vũ Ngọc Thanh nói:” Thanh nhi ngươi mau đi thăm Hà di nương đi”. Nghe đến Hà Xuân Uyển thì Vũ Ngọc Thanh tức giận nói:” Tại sao con phải thăm đi bà ta chứ?”.

Vũ Minh Sơn nghĩ lại nữ nhi mình không thích Hà Xuân Uyển thì lên tiếng:” Ta cần nói chuyện với ngũ hoàng tử ngươi tìm nơi nào để chơi đi”. Vũ Ngọc Thanh từ trước đến nay chưa bao giờ xen vào chuyện của ngũ hoàng tử cùng phụ thân nàng nghe như vậy liền cất bước rời đi.