Chương 36: Em Nhét Áo Bông Vào Vali Làm Gì?”

Chương 36: Em Nhét Áo Bông Vào Vali Làm Gì?”

Đổng Ninh lắc đầu.

-Ảnh chụp này cho anh mượn mấy ngày, hôm nào sẽ trả lại em sau.”

Đổng Ninh gật đầu ý bảo được, vốn cậu cũng không muốn cầm theo bức ảnh này, bởi nó gợi lên hồi hức ngọt ngào cùng hiện thực tàn khốc khiến cậu càng nhìn càng khó chấp nhận.

Hoắc Tư đứng lên, nhìn đồng hồ ở cổ tay, nói với Đổng Ninh.

-“Nhanh thu dọn thôi, tối rồi ngủ thôi! .”

Đổng Ninh “À” một tiếng, cúi đầu đóng hành lí lại.

Thế nhưng…

-“Em nhét áo bông vào vali làm gì?”

Hoắc Tư khó hiểu nhìn Đổng Ninh nhồi chiếc áo bông to nhất vào trong vali.

Đổng Ninh cúi gằm mặt, cậu không thể nói là vì rời xa Hoắc Tư anh nên tôi muốn mang theo chiếc áo bông có chất lượng tốt đi. Cậu mà dám nói như vậy chắc chắn hắn sẽ cho người nhốt cậu lại.

Hoắc Tư cuối người, lấy chiếc áo bông kia ra, hắn bông đùa:

-“Vali của em vốn đã không to, em còn nhét cái áo này vào làm nó phình lên, ngày mai đến công ty chắc chắn sẽ hối hận. Hơn nữa bây giờ còn chưa phải mùa đông, mang áo bông làm chi, địa điểm biểu diễn của em cũng không phải ở U Thành.”

Đổng Ninh chỉ có thể giương đôi mắt trông mong nhìn chiếc áo bông bị lôi từ trong vali của mình ra mà không thể phản kháng, trong lòng âm thầm nói, Hoắc Tư quả thực là tên trời cao phái xuống để tra tấn mình!

Sau đó Hoắc Tư lại lôi ra được từ trong vali của Đổng Ninh quần áo mùa đông, hắn quay sang gắt gao nhìn chằm chằm cậu, muốn cậu cho hắn một lời giải thích.

Đổng Ninh bị nhìn, không còn cách nào khác đành nhẹ giọng nói:

- “Phòng ở công ty sắp xếp không có quần áo mùa đông nên em mang vài bộ qua để không phải mang nhiều lần.”

Hoắc Tư rõ ràng không tin, Đổng Ninh hiện tại đang ở trong thời kì được công ty coi trọng, chẳng lẽ công ty còn phải để cậu chụi thiệt thòi? Hơn nữa vào mùa đông cậu rõ ràng phải ở trong nhà hắn và cậu mới đúng. Chẳng qua vì ngại mặt mũi Đổng Ninh nên hắn không nói ra, nhưng Hoắc Tư vẫn dùng con ngươi thâm thúy nhìn chằm chằm cậu.

Đổng Ninh cũng hiểu chút kỹ xảo của mình chắc chắn không thể lừa được Hoắc Tư , vì thế cậu cúi đầu, không nói lời nào. Hoắc thấy vậy bèn nói:

- “Đến lúc ấy anh cho người mang hành lý qua, hiện giờ em chỉ cần mang một ít quần áo là được rồi.”

Đổng Ninh gật đầu.

Hoắc Tư cầm quần áo mới lấy ra từ vali, giúp Đổng Ninh nhét lại vào tủ quần áo, xong xuôi mới quay đầu nhìn Đổng Ninh đang khóa vali, còn cài cả mật mã, để ở một bên rồi ngoan ngoãn đi vào nhà vệ sinh.