Chương 23: Đυ.ng Mặt

Chương 23: Đυ.ng Mặt.

Hắn đứng dậy cười cười đi thẳng ra ngoài, lúc mở cửa phòng, hắn sững sờ khi thấy hai người trước mặt.

Thấy Hoắc Tư sững sờ đứng ở cửa mãi không có động tĩnh gì, Triệu Dịch không khỏi nhíu máy nghi hoặc:

- “Cậu còn đứng đó làm gì nữa? Quên mất phòng vệ sinh đi hướng nào à? Này, tôi đang nói chuyện với cậu đó, Hoắc Tư !”

Triệu Dịch không thấy Hoắc Tư đáp lại bèn lầm bẩm vài câu rồi nhanh chóng bước chân ra ngoài, khi thấy hai người ngoài phòng anh không khỏi bất ngờ ngờ vỗ vai hắn:

-Người này là Đổng Ninh sao lại ở đây ?”

Hoắc Tư chăm chú nhìn người cũng đang sững sờ đứng trước mặt mình, môi khẽ nhúc nhích:

-“Đổng Ninh …”

Đổng Ninh không nghĩ đến mình chỉ ra ngoài ăn một bữa cơm với Đổng Hiên cũng có thể vô tình gặp phải Hoắc Tư , nếu như bọn họ về sớm vài phút hoặc muộn đi vài phút thì có lẽ cậu đã không phải ngây ngốc như thế này.

Đổng Ninh thu lại vẻ kinh ngạc trên mặt mình, cậu sờ sờ khóe môi lui lại một bước nhỏ, tựa hồ cảm giác hành động của mình không thích hợp lắm, cậu quay lại đứng ở chỗ cũ rũ mắt xuống nói nhỏ:

- “Hoắc Tư…”

Hành động trong vô thức của Đổng Ninh làm cho Hoắc Tư rất khó chịu, cho dù cậu không nói ra nhưng hắn vẫn cảm nhận thấy . Giống như thanh sắc rơi trúng Đổng Ninh đã làm cậu thay đổi. Cậu cứ sợ hãi hắn , mỗi khi hắn muốn chạm vào sắc mặt cậu sẽ không tốt, cậu không thể ức chế được run rẩy của cơ thể.

Hoắc Tư tận lực làm cho vẻ mặt mình trở nên nhu hòa, mỉm cười hỏi cậu:

- “Em đến đây lúc nào vậy? Đã ăn cơm chưa?”

-“Em…”

Đổng Ninh thấp thỏm nhìn sắc mặt Hoắc Tư , sau đó ấp úng nói:

-“Bọn em vừa đến đây được một lúc, đã ăn cơm rồi, anh, anh đã ăn chưa?”

-“Ăn rồi.”

Hoắc Tư gật đầu, liếc mắt về Đổng Hiên đứng gần Đổng Ninh :

-Đổng Hiên.... Đã lâu không gặp.”

Mặt Đổng Hiên không đổi sắc gật đầu nói:

-“Xin chào.

Hắn cười cười, ý vị thâm hậu:

- “Vốn định trưa nay đến đón Đổng Ninh đi ăn cơm, không nghĩ đã chậm hơn em một bước rồi.”

-" Em có việc ở s thị sẵn rủ anh họ đi ăn cùng ”

Đổng Hiên không đổi sắc mặt cười cười nói:

-“Em chưa gặp anb họ đã hai năm rồi, hôm nay vô tình có việc ở s thị liền mời anh ấy đi ăn cơm, vẫn hy vọng anh rể...... ”

-“Đâu có đâu có, anh vẫn luôn ủng hộ Đổng Ninh ra ngoài vui vẻ .”

Gương mặt vui vẻ trên mặt Hoắc Tư vẫn không giảm, nhưng đáy mắt có chứa lạnh lùng.