Chương 10: Lời Hứa Của Hoắc Tư.

Chương 10: Lời Hứa Của Hoắc Tư.

Đổng Ninh , tôi đã phát hiện ra cậu không phải là người tôi yêu nhất, chung quy không thể sống cùng với cậu được nữa. Người tôi thật sự yêu là từ khiết.” Cậu sẽ không bao giờ quên ngày ấy khi hắn đuổi cậu ra khỏi nhà đã nói những lời này, cái gì mà yêu nhất, cái gì tốt nhất, một năm sau biến mất không tăm tích. Mà cũng không đến một năm sau đâu, từ khoảng nửa năm nữa Hoắc Tư bắt đầu thay đổi, trở nên dễ phát giận cũng hay phiền chán.

Đổng Ninh chỉ cười cười ngồi dậy thoát khỏi vòng tay hắn:

-“Đột nhiên sao anh trở nên như vậy? Được rồi, anh cũng ăn chút gì đi, em đi tắm trước, một thân đầy mồ hôi thật khó chịu.” [ Đổng Ninh y

Nhìn Đổng Ninh bước đi không tự nhiên, Hoắc Tư nhẹ nhàng nói:

-“ Đổng Ninh đây là những lời thật lòng của anh. Anh yêu em, anh sẽ cho em những gì em mong muốn, sẽ khiến em thật hạnh phúc.”[ Hoắc Tư]

Đổng Ninh dừng bước quay lưng về phía Hoắc Tư đầu ngón tay khẽ run rẩy, nếu như không phải cậu đã chết đi sống lại, nếu như bốn năm trước hắn nói những lời này với cậu, thực sự cậu sẽ rất cảm động. Thế nhưng, Đổng Ninh chậm rãi nhắm mắt lại, quá chậm rồi, tất cả đã là quá muộn, cậu sẽ không tin tưởng cái gọi là yêu thương từ miệng Hoắc Tư nữa, cũng không ngu ngốc mà nỗ lực đoạt lấy nó như kiếp trước. Nếu thật sự tin chẵn khác nào cậu là một kẻ ngốc nghếch nhất trên đời này.

Thở sâu một hơi, Đổng Ninh quay lại làm một mặt cười với Hoắc Tư

-“Em cũng không phải nói anh nói những câu này không khiến em cảm động. Ha ha, em đi tắm trước, anh nhanh chóng ăn chút gì đi.” [Đổng Ninh y

Hoắc Tư nhìn bóng lưng Đổng Ninh biến mất sau cánh cửa nhà tắm, Đổng Ninh , anh sẽ dùng hành động để chứng minh lời anh nói hôm nay.

Nằm trong bồn tắm lớn, Đổng Ninh nhớ về đoạn đối thoại vừa rồi khiến cậu mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần, xem ra, nửa năm nữa chắc chắn sẽ rất dài đi.

Đổng Ninh nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại hưởng thụ thời khắc yên tĩnh khó có được này. Vô luận thế nào, cậu nhất định phải vượt qua nửa năm này, kể cả tài chính lẫn sự nghiệp đều cần thời gian chuẩn bị thật chu đáo. Nếu cậu đã lựa chọn chuyện ra đi, sẽ tuyệt đối không cho Hoắc Tư cơ hội hãm hại được cậu .

Lúc cậu đi ra khỏi phòng tắm, Hoắc Tư đang ngồi ở đầu giường, trên tủ đầu giường là máy sấy tóc họ hay dùng.

Nghe được tiếng mở cửa, Hoắc Tư đứng dậy đem Đổng Ninh đưa tay đỡ cậu đến bên giường:

- Coi chừng cảm lạnh, anh sấy tóc cho em.”[ Hoắc Tư]

-“Em tự mình làm được mà.” [Đổng Ninh]

Đổng Ninh lúng túng cố nói:

“Anh đi làm việc đi, em có thể mà.” [Đổng Ninh]