Chương 18: Hạ Mạt Nhiên cũng chỉ là một quân cờ.

Hiện tại ngẫm lại, khẳng định là việc Hàn Thừa Trạch đùa giỡn tình cảm của Hạ Mạt Nhiên bị cô phát hiện, hiện tại là chịu phải kí©h thí©ɧ quá lớn nên mới từ bỏ.

“Được rồi, không trải qua mưa gió thì rất khó mà trưởng thành, cũng không hẳn là chuyện xấu. Nhưng nếu Cố Minh Tu không chịu trách nhiệm, với tư cách là một người anh trai anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu ta.” Hạ Cảnh Sâm cầm USB rời đi.

……

Hạ Mạt Nhiên vừa mới chạy ra khỏi Hạ gia, liền nhìn thấy Hàn Thừa Trạch đang đứng đợi ở bên đường.

Đứng bên cạnh hắn là Hạ Thiên Thiên, hai mắt đỏ hoe vì khóc.

Không cần đoán cũng biết, khẳng định là Hạ Thiên Thiên đang ‘cáo trạng’ cô.

Kiếp trước, cô là quá ngu ngốc mới có thể cảm thấy Hạ Thiên Thiên và Hàn Thừa Trạch chỉ là quan hệ bạn học bình thường.

Hai người bọn họ âm thầm tư thông, cô một chút cũng không hề nhận ra.

“Mạt Nhiên! Cố Minh Tu đã đến đây sao? Hắn ta muốn từ hôn sao?” Hàn Thừa Trạch tiến lên, giơ tay muốn nắm tay Hạ Mạt Nhiên, nhưng ngón tay lại đột nhiên khựng lại.

Tâm lý hắn ta có vấn đề, cho dù chỉ là muốn giả vờ nhưng chỉ cần chạm vào phụ nữ đã bị người khác ngủ qua, trong tiềm thức cũng sẽ kháng cự.

Hạ Thiên Thiên thấy động tác nhỏ của Hàn Thừa Trạch, sự đắc ý ở đáy mắt càng thêm nồng đậm.

Bây giờ mặc kệ là Cố Minh Tu hay là Hàn Thừa Trạch cũng đều không cần ả ta nữa rồi.

“Chị, hai người cứ nói chuyện, em đi trước.” Thấy Hàn Thừa Trạch quay đầu dùng ánh mắt lạnh lẽo cảnh cáo cô ta, Hạ Thiên Thiên đành không cam lòng rời đi.

Hạ Mạt Nhiên hít sâu một hơi, không nói gì.

“Mạt Nhiên, trước đó em cũng đã tuyên bố với phóng viên việc từ hôn, hôm nay hắn còn tự mình tới cửa nói lại một lần nữa, này không phải là đang xỉ nhục chúng ta sao? Hắn ta cố ý chuốc say em đem đi, rõ ràng là muốn trả thù!” Vẻ mặt của Hàn Thừa Trạch rất tức giận, khí áp rất thấp.

Hạ Mạt Nhiên ngẩng đầu nhìn Hàn Thừa Trạch, thực cẩn thận nhìn gương mặt này của hắn.

Kiếp trước tại sao cô có thể bị ma quỷ mê hoặc, vì yêu người đàn ông này mà đánh mất bản thân.

“Hàn Thừa Trạch……” Giọng nơi Hạ Mạt Nhiên khàn khàn.

Trái tim Hàn Thừa Trạch không khỏi thắt lại, ánh mắt của Hạ Mạt Nhiên khiến hắn vô cớ sợ hãi.

“Anh ở đây.” Hàn Thừa Trạch muốn ôm Hạ Mạt Nhiên.

Hạ Mạt Nhiên né tránh. “Anh có ghét bỏ em không?”

Hạ Mạt Nhiễm cố ý hỏi.

Hàn Thừa Trạch sửng sốt, lắc đầu, “Mạt Nhiên, em đừng suy nghĩ lung tung, anh làm sao có thể ghét bỏ em, người sai không phải em.”

Hai mắt Hạ Mạt Nhiên ửng đỏ. “Để em bình tĩnh trong một thời gian, hiện tại em không biết phải đối mặt với anh thế nào.”

Hàn Thừa Trạch thở phào nhẹ nhõm, Hạ Mạt Nhiên là loại đại tiểu thư nhu nhược, xảy ra loại chuyện này chắc chắn sẽ không dễ mà vượt qua.

“Mạt Nhiên, bây giờ cho anh ở bên cạnh em được không?”

Kiếp trước, trong khoảng thời gian này Hàn Thừa Trạch rất ân cần, hai người bọn họ sống chung với nhau. Hàn Thừa Trạch rất có tính tự giác, mỗi buổi sáng đều sẽ chạy bộ và tập thể hình, sau đó làm bữa sáng cho cô, buổi trưa sẽ gọi cơm cho cô, buổi tối sẽ về sớm để bầu bạn với cô, dỗ cô vui vẻ.

Hàn Thừa Trạch trừ bỏ không chạm vào cô, mọi chuyện còn lại đều làm vô cùng hoàn mỹ.

Trước màn trình diễn đỉnh cao như vậy, làm sao cô có thể không bị mê hoặc cho được.

Cô sống trong giấc mộng do Hàn Thừa Trạch và Hạ Thiên Thiên dệt ra, từng bước trầm luân, chậm rãi tiến vào địa ngục.

Gã đàn ông này thật sự rất tàn nhẫn.

Ôn nhu gϊếŧ người, một đao chí mạng.

“Em muốn bình tĩnh một mình.” Hạ Mạt Nhiên lắc đầu, xoay người rời đi.

Hàn Thừa Trạch cứ nghĩ trước tiên nên cho Hạ Mạt Nhiên không gian riêng.

Ở trong mắt hắn ta, Hạ Mạt Nhiên là đại tiểu thư đơn thuần, dễ lừa gạt. Chỉ cần cho cô một chút ấm áp, một chút cảm động, cô liền sẽ ngoan ngoãn móc tim ra cho hắn.

Cho nên, hắn một chút cũng không lo lắng Hạ Mạt Nhiên sẽ rời bỏ hắn.

Hạ Mạt Nhiên là người phụ nữ dám hủy hôn với Cố Minh Tu chỉ vì hắn.

Trừ bỏ kẻ ngốc Hạ Mạt Nhiên, còn có người phụ nữ có thể chọn hắn chứ, giữa một đứa con riêng và một thiên kiêu chi tử như Cố Minh Tu?

Nói không cảm động là giả, Hàn Thừa Trạch cũng rất rõ ràng, hắn là nhờ Hạ Mạt Nhiên mà tìm thấy niềm tin và động lực.

Nhưng hắn là một đứa con riêng, trên đường đi của hắn có quá nhiều bùn lầy và gai nhọn, hắn không cho phép bất kỳ tình cảm nào làm trở ngại hắn từng bước một bò lên trên.

Mà Hạ Mạt Nhiên, cũng chỉ là một quân cờ của hắn.

……

Tập đoàn Cố thị.

Hạ Mạt Nhiên đến công ty, muốn gặp Cố Minh Tu.

Nhưng lễ tân đã cản cô lại, nói cô không có hẹn trước thì không thể gặp.