Chương 16: Là cô sai.

“Xin lỗi, hôm đó tôi uống quá nhiều, Mạt Nhiên hoặc Hạ gia muốn bồi thường cái gì thì cứ yêu cầu.”

Giọng nói của Cố Minh Tu vẫn như cũ, lãnh đạm xa cách.

Hạ Mạt Nhiên nhìn Cố Minh Tu, đôi mắt càng thêm đỏ.

Cô chưa từng nghĩ tới……Trọng sinh trở về, lại là kết cục này.

Cô cũng hiểu rõ, hiện tại Cố Minh Tu đối với cô sớm đã không còn tín nhiệm. Kiếp trước cô làm ra những sự tình đó cũng xác thật là không chừa cho mình đường lui.

Hạ Chấn muốn động thủ, nhưng Hạ Mạt Nhiên gắt gao đứng phía trước bảo vệ Cố Minh Tu.

“Mạt Nhiên! Hắn ta làm gì em?” Hạ Chấn tức giận hỏi.

Cố Minh Tu chỉ lạnh nhạt liếc nhìn Hạ Mạt Nhiên một cái: “Hạ Mạt Nhiên, hôn ước là em muốn hủy bỏ trước, em muốn điều kiện gì thì cứ đề nghị.”

Hạ Mạt Nhiên cúi đầu, cắn môi, nước mắt lưng tròng.

“Là em…là em tự nguyện.”

Hạ Mạt Nhiên nhỏ giọng nói, cô muốn bảo vệ Cố Minh Tu, không muốn các anh trai hiểu lầm anh.

Kiếp trước, anh cả vì tin vào lời của cô và Hàn Thừa Trạch, chạy đến Cố gia tìm Cố lão gia.

Làm Cố lão gia tức giận đến xuất huyết não, sau đó qua đời.

Hạ gia và Cố gia cũng vì vậy mà kết thù hận.

Đời này của cô tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm tương tự.

“Anh cả, anh ba, là em tự nguyện.”

Hạ Mạt Nhiên lần nữa ngẩng đầu, ngữ điệu khẳng định.

“Không có liên quan đến Cố Minh Tu, là em yêu anh ấy cho nên…..”

“Cho nên cái gì? Cho nên em vội vàng cho không? Hắn là đến để từ hôn!!!!”

Hạ Cảnh Sâm chưa bao giờ nói nặng lời với em gái, chỉ là lần này hắn đau lòng cho Hạ Mạt Nhiên.

Hạ Mạt Nhiên bậc khóc nhưng vẫn quật cường như cũ nói:

“Không phải đâu….. Là do trước đây em gây sự vô cớ nói hủy hôn nên anh Minh Tu mới đồng ý từ hôn.”

Cố Minh Tu nhìn Hạ Mạt Nhiên, ánh mắt phức tạp.

Nói thật, hắn thật sự không nhìn thấu Hạ Mạt Nhiên muốn làm gì….

“Minh Tu à, Mạt Nhiên còn nhỏ không hiểu chuyện, nó nói hủy hôn cũng là lời nói khi tức giận thôi, xem các con này….” Hạ Kiến Quốc nhanh chóng mở miệng, khuyên bảo Cố Minh Tu.

Cố Minh Tu lạnh lùng liếc nhìn Hạ Kiến Quốc: “Hôn nhân không phải trò đùa, chuyện từ hôn đã trải qua sự đồng ý của các cổ đông cấp cao của Cố thị và ông nội tôi, không phải cô ấy nói từ hôn liền từ hôn, nói không hủy liền không hủy. Chuyện này là Cố Minh Tu tôi thiếu nợ Hạ gia, bất kể các vị muốn cái gì đều có thể liên hệ với tôi, tôi sẽ tận lực đáp ứng.”

Cố Minh Tu đưa danh thϊếp của mình cho Hạ Kiến Quốc, xoay người rời đi.

Hắn biết Hạ Kiến Quốc là người thông minh, nếu hai nhà đã không thể liên hôn thì ông ta nhất định cũng sẽ tìm cách vơ vét lợi ích nhiều nhất có thể.

Cố Minh Tu cho bọn họ cơ hội này.

Dù sao Hàn Thừa Trạch tính kế đưa Hạ Mạt Nhiên lên giường hắn còn không phải là vì hạng mục phía Đông sao.

“Minh Tu…..” Hạ Mạt Nhiên khóc lóc muốn đuổi theo.

“Em đứng lại đó cho anh!” Hạ Cảnh Sâm quát lớn.

Hạ Mạt Nhiên ủy khuất cúi đầu đứng tại chỗ, không giải thích.

Hạ Thiên Thiên cười lạnh, trước đây Cố Minh Tu che chở cho Hạ Mạt Nhiên, nhưng bây giờ xem ra là đã hoàn toàn chán ghét.

Từ nay về sau, không có Cố Minh tu chống lưng, Hạ Mạt Nhiên còn có thể có bản lĩnh gì.

“Hạ Mạt Nhiên! Xem chuyện tốt mà mày làm! Liên hôn với Cố gia thất bại, mày có biết Hạ gia sẽ tổn thất bao nhiêu không! Mày là cái đồ bất hiếu.” Hạ Kiến Quốc ngón tay phát run, nhưng vẫn giữ lấy tốt danh thϊếp của Cố Minh Tu.

“Ba ba đừng tức giận, cái này là Cố Minh tu quá đáng, rõ ràng hắn đã ngủ cùng với chị nhưng lại có thể nói ra lời tuyệt tình như vậy, này không phải là…..Cố ý chiếm tiện nghi của chị sao?” Hạ Thiên Thiên cố ý châm dầu vào lửa.

Lời này là nói cho Hạ Cảnh Sâm và Hạ Chấn nghe.

Hai người không phải muốn bảo vệ em gái sao? Đi đi a, đi tìm Cố lão gia tìm công đạo.

“Cô cút ra ngoài cho tôi!” Hạ Mạt Nhiên phẫn nộ cho Hạ Thiên Thiên một cái tát, biết cô ta là cố ý.

“Cút đi.”

Hạ Thiên Thiên cắn răng nhìn Hạ Mạt Nhiên.

Ha….Đừng trách cô ta tàn nhẫn.

Đôi mắt ngoan độc liếc nhìn Hạ Mạt Nhiên một cái, Hạ Thiên Thiên xoay người rời đi.

A…Đại tiểu thư Hạ gia thì sao, chẳng phải cũng bị Cố Minh Tu đùa giỡn, giống như chó nhà có tang mà bị vứt bỏ sao.

“Anh đi đến Cố gia, em cho người giám sát chặt chẽ em ấy.”

Hạ Cảnh Sâm trầm giọng mở miệng.

“Anh! Anh đừng đi….”

Hạ Mạt Nhiên kinh hoảng giữ chặt tay Hạ Cảnh Sâm.

“Cố lão gia thân thể không tốt, vừa mới phẫu thuật, anh hiện tại đi đến lỡ làm cho ông ấy xảy ra chuyện gì….”

“Lúc này em còn nói thay cho hắn ta?”

Hạ Cảnh Sâm tức giận nhìn Hạ Mạt Nhiên.

“Hắn đã đối xử như thế với em, mà em còn nghĩ cho hắn.”

“Anh, người sai thật sự là em, anh Minh Tu từ đầu tới cuối đều là người bị hại, anh nghe em giải thích được không?”

Hạ Mạt Nhiên muốn thẳng thắn với anh trai, nói rõ âm mưu của Hàn Thừa Trạch.