Chương 32: Âm mưu vô sỉ (1)

Nam nhân trung niên mặc tây trang đen đang được Fujita Ryosuke cùng Kumiko khen tặng, vóc dáng thấp bé, nhiều nhất một mét sáu, dáng người lại rất mập mạp,

Có chút hói đầu, tóc hai bên tai bôi dầu bóng nhẫy, lộ ra đỉnh đầu trơn bóng, lấp lánh ánh dầu dưới ánh đèn neon sặc sỡ.

Nam nhân lớn lên lại có vẻ mặt ôn hòa, chỉ là một đôi mắt lại lập loè da^ʍ, tà quang mang. Đôi không lớn mắt nhỏ không ngừng hướng bộ ngực đầy đặn của Kumiko chuyển động không ngừng.

Kumiko thì vẻ mặt lấy lòng, thỉnh thoảng cùng nam nhân trung niên kia thấp giọng đàm tiếu, tiếng cười khoa trương, mang theo một mạt cố tình.

Đến nỗi Fujita Ryosuke bên cạnh cũng ít khi thu liễm lạnh lẽo trên người. Trên mặt cũng có chút tươi cười, thỉnh thoảng đối với nam nhân trung niên cúi đầu khom lưng, vẻ mặt cung kính chi sắc.

Nam nhân trung niên kia phía sau còn đi theo mười mấy người mặc tây trang đen người vạm vỡ, đem hắn gắt gao hộ ở trong, xem ra thân phận không đơn giản.

Nam nhân trung niên tuy thỉnh thoảng cùng Kumiko thấp giọng đàm tiếu. Nhưng từ khi hắn tiến vào quán bar, đôi mắt liền không ngừng quét qua. Đặc biệt lúc phát hiện ra trong quán bar một ít mỹ nữ,hai mắt càng là tùy ý, như là một đầu sói đói phát hiện đồ ăn, hận không thể lập tức nuốt vào trong bụng.

Vân La nhìn vài lần, liền dời đi ánh mắt, phát hiện Miyazaki cũng đang xem những người đó. Chỉ là Miyazaki trên mặt thần sắc có chút ngưng trọng, như là quen biết nam nhân trung niên kia.

"Nơi này có cửa sau không?" Miyazaki đột nhiên quay đầu, ánh mắt âm hàn, hai mắt bắn ra lãnh quang, hỏi Batender "Cửa sau ở nơi nào?"

Miyazaki ngữ tốc thực mau, có vẻ có chút nôn nóng.

Batender bị ánh mắt âm hàn của Miyazaki làm sợ tới mức sửng sốt, đã quên tay đang điều chế rượu Cocktail, sau một lúc lâu, mới gật đầu "Có, ở ngay bên kia,"

Batender chỉ một phương hướng, nói cho bọn họ cụ thể phương vị. Sau đó đối với Miyazaki khách khí gật gật đầu, tiếp tục điều chế hắn rượu Cocktail.

Đạt được thứ mình muốn biết, Miyazaki đột nhiên bắt lấy Vân La cánh tay, "Củ cải nhỏ, mau cùng anh rời khỏi nơi này,"

Miyazaki nói, không đợi Vân La đáp lời, liền lôi kéo Vân La tới cửa sau mà đi.

Vân La biết Miyazaki không phải người lỗ mãng, hắn làm như thế, nhất định có lý do, cũng không phản kháng, bước chân đi theo Miyazaki di động;

"Cái nam nhân trung niên kia tên Yamaguchi Mitsuo," Miyazaki vừa đi, một bên hướng Vân La giải thích "Hắn là nhi tử của thủ lĩnh tiền nhiệm Yamaguchi Gumi. Hiện tại cũng là cấp cao Yamaguchi Gumi thế lực khổng lồ..."

Vân La yên lặng nghe, không có mở miệng đánh gãy.

"Yamaguchi Mitsuo cực kỳ háo sắc, nhìn trúng nữ nhân nào. Nếu không thể nắm được trong tay, tuyệt sẽ không buông tha" Miyazaki nhìn về phía Vân La " Anh chỉ là ngừa vạn nhất thôi."

Vân La sửng sốt, không nghĩ tới nguyên nhân như vậy, Vân La tuy không tự luyến. Nhưng cũng có tự tin, có rất ít nam nhân sẽ không thích gương mặt này của nàng.

Nàng lúc này tuy tích góp được một chút thực lực, nhưng còn vô pháp cùng Yamaguchi Gumi chân chính hắc bang so sánh.

"Cảm ơn," Vân La chân thành nói lời cảm tạ, nàng biết Miyazaki là vì an toàn của nàng.

"Không cần cảm tạ," Miyazaki cảm thụ được bàn tay truyền đến độ ấm. Trong lòng lửa nóng, thấp giọng lẩm bẩm một câu "Không cần cùng anh nói tạ."

Miyazaki che chở Vân La xuyên qua sàn nhảy đông đúc, tới một cái góc hẻo lánh, trước mặt là một cánh cửa nhỏ kín đáo.

Batender vừa rồi nói cho bọn họ: Chỉ cần xuyên qua cửa nhỏ, bỏ qua ngã rẽ là có thể thấy quán bar cửa sau.

Đang lúc Miyazaki muốn kéo cửa ra, Vân La bỗng nhiên phát hiện không đúng, không biết khi nào hai người họ đã bị người vây quanh.



Vân La võ công đã chút thành tựu, nếu không phải quán bar âm nhạc quấy nhiễu, nàng hẳn là sẽ phát hiện ra ngay, hiện tại đã chậm!

Nhìn đám thanh thiếu niên vây quanh, Miyazaki nhận ra đây là Fujita Ryosuke thủ hạ.

Miyazaki kéo tay Vân La, đem Vân La hộ ở sau người, lạnh lùng cùng những học sinh đó giằng co.

Bất quá trong chốc lát, Fujita Ryosuke cùng Kumiko liền mang theo Yamaguchi Mitsuo tới trước mặt hai người.

"Miyazaki- kun nếu đã tới, sao không nhiều ở chơi chốc lát?" Kumiko đôi mắt diễm lệ ở dưới ánh đèn có vẻ có chút yêu dã. Ngữ khí khó nén vui sướиɠ khi người gặp họa.

Fujita Ryosuke đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm bàn tay nắm lấy tay Vân La. Ánh mắt oán độc hận không thể biến thành dao nhỏ, đem cái tay chướng mắt kia băm thành dập nát.

Yamaguchi Mitsuo đánh giá Vân La, lúc Vân La ra cửa, sợ có người nhận ra nàng, rước lấy phiền toái không cần thiết, liền mang theo mũ lưỡi trai,

Lúc này vành nón đè thấp, chỉ lộ ra Vân La trơn bóng cằm, còn có đôi môi đỏ kia, cái cằm tinh xảo, da thịt oánh bạch như ngọc, môi đỏ oánh nhuận. Lộ ra ánh sáng thủy nhuận tự nhiên như là mật đào mọng nước, làm người hận không thể cắn lên một ngụm.

Dáng người càng là cao gầy, lồi lõm vừa phải, quần áo rộng thùng thình quần căn bản vô pháp che lấp đôi chân thon dài kia.

Tuy rằng chưa nhìn thấy diện mạo chân chính, nhưng ngự qua vô số nữ nhân như Yamaguchi Mitsuo trong lòng đã ra phán đoán, đây tuyệt đối là một đại mỹ nữ. Hắn thích nữ nhân lớn lên xinh đẹp, da thịt tuyết trắng, vóc người lại đẹp.

Yamaguchi Mitsuo hai mắt cực nóng, không chút nào che giấu du͙© vọиɠ trong mắt, cứ như vậy thẳng tắp nhìn chằm chằm Vân La, bộ dáng như sắp chết đói. Miyazaki một bên càng thêm khẩn trương, thân hình hơi hơi di động, muốn ngăn trở ánh mắt làm người không thoải mái của Yamaguchi Mitsuo.

"Ai nha, hoá ra Vân La cũng ở nha?" Kumiko trên mặt kinh ngạc chi sắc thoạt nhìn thật dối trá, cô ta đối Vân La chưa bao giờ có nhiệt tình như vậy.

Miyazaki ánh mắt lạnh lùng nhìn Kumiko, đem Vân La gắt gao hộ ở sau người. Hai người không nói lời nào, Kumiko lại vẻ mặt vui sướиɠ khi người gặp họa, cười thật là xán lạn.

Kumiko phảng phất nhìn không ra Miyazaki âm lãnh, cười đến tùy ý lại trương dương, hướng hai người nói: "Tới, tôi giới thiệu với hai người một chút," nói rồi đôi tay ôm lấy tay Yamaguchi Mitsuo"Đây là Mitsuo thúc thúc."

Yamaguchi Mitsuo nghe được Kumiko nói, cũng đúng lúc lộ ra nụ cười ôn hoà. Chỉ là cặp mắt kia lại chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm phía sau Miyazaki, trên người Vân La.

"Ha ha... Cậu tên Miyazaki đúng không?" Yamaguchi Mitsuo ho nhẹ một tiếng, làm ra một bộ trưởng bối tư thế, đối Miyazaki nói: "Nghe nói ba cậu cũng là người Yamaguchi Gumi?"

" Phải, chào ngài!" Yamaguchi Gumi là một nơi nghiêm ngặt. Miyazaki tuy rằng chán ghét Yamaguchi Mitsuo, nhưng lúc này cũng không thể không đối Yamaguchi Mitsuo khom lưng, ngữ khí thập phần cung kính.

Yamaguchi Mitsuo chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, liền đem ánh mắt một lần nữa hướng Vân La, ngữ khí nóng bỏng, " Nữ nhân phía sau là gì của cậu?"

" Bạn gái," Miyazaki không chút do dự đáp.

Nghe Miyazaki nói: Vân La là hắn bạn gái, Fujita Ryosuke tay đột nhiên nắm lấy, ánh mắt tàn nhẫn, giống một đầu mãnh thú gắt gao mà nhìn chằm chằm Miyazaki. Hận không thể đi lên đem hắn xé thành dập nát, lại thấy Vân La cũng không có phản đối trong lòng càng hận!

Vân La nghe xong không phản đối, bởi vì nàng biết Miyazaki là vì nàng,

Yamaguchi Mitsuo ánh mắt đã bán đứng hắn, hắn rõ ràng đã đối Vân La động tâm. Nếu lúc này Miyazaki chỉ ra Vân La là hắn bạn gái, thân là trưởng bối, hẳn là ngại đi đoạt?

Nhưng Miyazaki cùng Vân La đều xem nhẹ độ vô sỉ của Yamaguchi Mitsuo.

"Nga, là bạn gái cậu à," Yamaguchi Mitsuo ngữ khí bình đạm, trên mặt biểu tình bất biến, làm như không chút nào để ý.

Yamaguchi Mitsuo cũng không vì Vân La là bạn gái Miyazaki mà thay đổi ý nghĩ của chính mình. Hắn là Yamaguchi Mitsuo, chỉ cần là nữ nhân hắn nhìn trúng, liền không có chuyện đoạt không đến tay.

Yamaguchi Mitsuo ánh mắt trước sau theo đuổi Vân La, ánh mắt mang theo mười phần xâm lược, làm Vân La cảm thấy một trận ghê tởm.



Như một con sắc trung quỷ đói!

"Nếu gặp, liền cùng nhau tới chơi đi," Yamaguchi Mitsuo trên mặt tuy mang theo ý cười, nhưng ngữ khí lại không cho người hoài nghi kiên định.

Kumiko khoanh tay trước ngực, trên mặt tràn đầy ác ý tươi cười, "Đúng rồi, đúng rồi, nếu gặp gỡ, liền cùng nhau tới chơi đi."

"Thực xin lỗi," Vân La đột nhiên tránh ra tay Miyazaki, sắc mặt bình tĩnh, ngữ khí đạm nhiên, "Thân thể tôi không thoải mái, liền đi về trước, mọi người chơi đi chơi đi."

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người là sửng sốt, Yamaguchi Mitsuo là cấp cao Yamaguchi Gumi. Cho dù là Kumiko, Fujita Ryosuke, hay Miyazaki, cũng không dám bỏ qua mặt mũi của lão.

Nhưng không nghĩ tới Vân La cũng dám phản bác Yamaguchi Mitsuo?

Yamaguchi Mitsuo sắc mặt lập tức trầm xuống, hai mắt híp lại. Ánh mắt không tốt, cả người tản ra âm hàn.

Dù sao cũng là cấp cao Yamaguchi Gumi, tuy háo sắc, nhưng khí chất thượng vị giả nên có lại không thiếu.

Vân La ngẩng đầu, làm như không có nhận thấy được Yamaguchi Mitsuo không vui. Ánh mắt bình tĩnh, cùng Yamaguchi Mitsuo đối diện, không né không tránh. Biểu tình quật cường mà đạm nhiên, không hề bởi vì thân phận của hắn làm nàng có nửa phần khuất phục.

Tới giờ phút này, Yamaguchi Mitsuo mới xem như chân chính thấy rõ dung mạo Vân La.

Lấy hoa vì dung, lấy nguyệt vì mạo, lấy tuyết vì cơ, ngũ quan tinh xảo như là một con búp bê sứ tinh điêu tế trác,

Làm cho người trầm mê chính là đôi mắt, khóe mắt thượng tuyển. Ánh mắt thanh triệt mà quật cường, khí chất thanh lãnh, nhưng lại cho người ta một mị hoặc.

Yamaguchi Mitsuo ngự vô số nữ nhân, nhưng trước nay chưa thấy qua mỹ nhân nhi tinh xảo như vậy. Nàng mỗi tiếng nói, nhất cử nhất động, đều có thể vẽ trong tranh,

Như tuyệt thế mỹ nữ từ trong tranh bước ra, làm nhân tâm sinh nhộn nhạo.

Gần đây người trong Yamaguchi Gumi phân tranh, Yamaguchi Mitsuo không có chú ý tin tức giải trí. Nếu không lấy tính tình tham hoa háo sắc của hắn, đã sớm đối Vân La xuống tay.

Yamaguchi Mitsuo hai mắt si ngốc nhìn chằm chằm Vân La, sớm đã quên mất vừa rồi không vui. Bộ dáng si mê kia, làm Kumiko vừa hâm mộ vừa ghen ghét, vì cái gì mỗi một người nam nhân đều thích Vân La cái hồ ly tinh này?

Bất quá, đây vốn chính là mục đích của cô ta, Vân La cái tiện nữ nhân này, trời sinh nên xứng với Yamaguchi Mitsuo lão sắc lang.

Fujita ca ca chỉ có thể là của cô ta!

"U! Vân La cô thật to gan, cũng dám không cho Mitsuo thúc thúc mặt mũi, cô cho rằng cô là ai? Cô bất quá là một cái hạ tiện nữ nhân, cùng người mẹ hạ tiện kia của cô giống nhau, đều là thứ không xứng đặt trên mặt bàn."

Kumiko nói vui sướиɠ, gương mặt nùng trang diễm mạt dưới ánh đèn có vẻ có chút dữ tợn, môi tô son mở ra đóng lại, càng làm người chán ghét.

"Bang!"

Vân La đột nhiên đi đến trước mặt Kumiko, không chút do dự dương tay, cho Kumiko một cái tát vang dội!

Thanh âm vang dội, có thể thấy được Vân La không hề thủ hạ lưu tình, dùng lực lớn nhất,

Chỉ nghe hét thảm một tiếng, Kumiko há mồm phun ra một búng máu, trong vũng máu còn kèm theo hai cái răng mang theo vết máu.

" Cô nói chuyện ác độc như thế cha mẹ ngươi biết không?" Vân La thanh âm thanh thúy dễ nghe, ngữ khí bình đạm, trong khinh thường mang theo trương dương "Nếu cha mẹ cô không có quản giáo tốt. Vậy tôi liền thay thế bọn họ quản giáo cô cái xú nữ nhân miệng đầy phun phân!"