Chương 46

Khi Thời Yến tỉnh lại, toàn thân tuy dinh dính, nhưng cả người từ trong xương lộ ra một cảm giác nhẹ nhàng vui thích, cứ như linh hồn bên trong thoáng cái đã tràn đầy, vết thương trên người biến mất hết, cả người thoải mái chưa từng có.

Thời Yến biếng nhác mở mắt ra, khi phát hiện mình đang nằm cạnh một con bạch xà, tất cả những gì xảy ra hôm qua lập tức trở lại đầu, mặt y lập tức đỏ lên.

Thời Yến cúi đầu nhìn, Thần Quang đã tỉnh từ lâu, con mắt đen long lanh nhìn y, phản chiếu bộ dạng quẫn bách lúc này.

Sau hôm qua, Thời Yến không thể nào xem con rắn này là linh sủng bình thường nữa.

Thời Yến thấy cả người mình trần trụi, lại nhìn Thần Quang đã biến về hình rắn, thấy nó nhìn mình, Thời Yến hối hận sao không bỏ mấy bộ đồ dự phòng vào nhẫn không gian!

Bị Thần Quang nhìn cực kỳ không thoải mái, Thời Yến cúi đầu tìm kiếm trong nhẫn không gian, cho dù không có quần áo, dù sao có đồ gì che chắn cũng được, nếu không cho dù y và Thần Quang thành công rời khỏi đây, cũng không thể để trần vào thành mua quần áo.

Thời Yến truyền linh lực vào mở nhẫn không gian, trên người hơi phiếm ánh sáng lam, nhìn ánh sáng lam này, Thời Yến lập tức sửng sốt.

Màu lam?

Thời Yến vội kiểm tra linh lực trong người, khi phát hiện linh lực một phân làm hai, lấy linh lực ở mi tâm làm chủ, điểm ngưng tụ linh lực thứ hai lại xuất hiện trên tay phải, Thời Yến vui mừng quá đỗi.

Linh lực thanh cấp biểu hiện là linh lực đông lại, mà lên đến lam cấp, linh lực trong người phân làm hai, mi tâm là linh mạch tự nhiên không thể dao động, mà điểm ngưng tụ linh lực thứ hai sẽ xuất hiện ở bộ vị cường đại nhất trong người ngự linh sư, tay phải của Thời Yến có Cửu Trọng Sát ẩn náu, là điểm phát động công kích cường đại nhất của Thời Yến cho đến nay.

Ngự linh sư một khi có hai điểm ngưng tụ linh lực, không chỉ tốc độ lưu chuyển linh lực trong người nhanh hơn mạnh hơn, đồng thời lực công kích cũng sẽ gia tăng gấp mấy lần, lam cấp là cấp cuối cùng của ngự linh sư trung cấp, có tác dụng chuyển tiếp cho những người luôn hướng về tử cấp, hai điểm ngưng tụ linh lực không chỉ tăng cường thực lực ngự linh sư, đồng thời cũng yêu cầu cực cao với tố chất thân thể ngự linh sư, chỉ có người có các phương diện cơ thể đều đạt được cân bằng, mới có thể bước vào tử cấp, mà một khi bước vào tử cấp, tất cả những gì lắng đọng lúc lam cấp sẽ hoàn toàn bùng phát ra.

Thời Yến kiểm tra trạng thái thuật thủy linh khống hồn mình tu luyện, phát hiện lực thủy linh trên bụng đã có thể điều động, tương đương với thuật thủy linh khống hồn đã tu luyện được một nửa. Thời Yến nhớ rõ trước tối qua, chỉ có thể điều động đến phần ngực, trong một đêm đã dung hợp được nhiều như thế, nhớ lại tối qua cùng Thần Quang vừa làm chuyện đó vừa tu luyện, sắc mặt Thời Yến liền trở nên cổ quái.

Thần Quang hiển nhiên cũng chú ý thấy ánh sáng lam trên người Thời Yến, hắn vốn muốn sáp lại cọ cọ, thấy sắc mặt Thời Yến cổ quái, nghĩ nghĩ, lại thành thật nằm yên tại chỗ.

Thời Yến tìm nửa ngày trong nhẫn không gian cũng không tìm được một miếng vải che, ngược lại tìm được một cái liệm khí, có thể che giấu thân hình, cả người sẽ đứng trong một cụm sương đen mơ hồ, dùng để ẩn nấu thân hình, là một thủ đoạn vô cùng cấp thấp, nhưng đúng lúc thích hợp cho Thời Yến lúc này sử dụng.

Nhưng vì thứ này là liệm khí, chỉ sợ ngự linh sư trung cấp bình thường đều có thể nhìn thấu ngụy trang của y thấy được thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, do đó Thời Yến bảo Thần Quang bảo hiểm thêm một tầng, ngăn cản linh lực nhìn trộm. Thế là trong ngụy trang như thế, một người

một rắn nhân đêm trăng gió lớn nhanh chóng ly khai, do thực lực của Thần Quang và Thời Yến đã hồi phục, một sơ kỳ lam cấp, một đỉnh lam cấp, hai người hoàn toàn không sợ truy bắt bên ngoài nữa, không chỉ không bị bắt, Thời Yến còn bám đuôi mấy ngự linh sư trộm lười của đội tìm kiếm xuống núi. Y tìm một cửa hàng quần áo, nhanh chóng mua mấy bộ.

Một lần nữa mặc quần áo vào, Thời Yến có cảm giác như lần nữa làm người, lúc này y lại trở lại thành phố bị kẹt đường trước đó, thấy đã cận kệ thời gian bảo vật Hỏa gia xuất hiện, cho dù lúc này Thời Yến chạy đến thành phố của Nghiêm Băng Hậu, cũng cần mai phục một thời gian mới quyết định có động thủ hay không, như vậy chắc không đuổi kịp thời điểm bảo vật Hỏa gia xuất hiện, bất đắc dĩ, Thời Yến quyết định tới đô thành Hỏa Viêm quốc trước, hội họp với người Thời gia, đợi sau khi làm xong chuyện, mới tìm Nghiêm Băng Hậu cũng không muộn.

Lúc này sắc trời đã muộn, Thời Yến đã mấy ngày không ngủ giường, tìm một khách sạn trọ lại. Thần Quang thấy được cùng Thời Yến ở khách sạn, đang trộm vui, không ngờ Thời Yến lại đi đặt hai phòng!

Người khách sạn thấy Thời Yến đặc riêng một phòng cho linh sủng ngủ, cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng có tiền không kiếm là đồ ngu, dẫn Thời Yến đến trước cửa hai phòng, rồi thức thời ly khai.

Thời Yến để Thần Quang ngủ một phòng trong đó, còn mình thì đi sang phòng kia, trước kia không biết còn được, nhưng hiện tại đã biết con linh sủng của mình có thể biến thành người, Thời Yến không thể xem nó như động vật bình thường nữa.

Nghĩ tới mấy tháng trước ngày ngày dính với Thần Quang, còn mấy lần Thần Quang cọ bộ vị mẫn cảm của y, Thời Yến vốn có chút hoài nghi, nhưng đều bị ánh mắt vô tội của Thần Quang lừa gạt, giờ nghĩ lại cảm thấy tức nghẹn.

Thần Quang thấy Thời Yến đóng cửa phòng ngủ bỏ lại mình, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cửa phòng Thời Yến, đợi rất lâu rất lâu, thấy Thời Yến không mở ra, chỉ sợ thật sự không tính ngủ chung với hắn. Thần Quang tức giận quay người đi, ngẫm nghĩ, lại không cam lòng quay đầu nhìn cánh cửa đó, kết quả hắn đợi cả buổi tối, Thời Yến vẫn không mở cửa.

Giữa Thời Yến và Thần Quang chìm vào chiến tranh lạnh vô hình, trong mấy ngày đến đô thành Hỏa Viêm quốc, Thời Yến căn bản không nói một câu với Thần Quang, càng khỏi nói đến có hành động thân mật như trước.

Đối với Thời Yến, linh sủng của y không chỉ biến thành người, còn làm chuyện đó với y, khi đó ý loạn tình mê không cảm thấy gì, nhưng lúc này không biết nên dùng thái độ nào đối diện Thần Quang. Y có thể mở rộng lòng với một con rắn, cho phép nó mỗi ngày dính mình, tựa vào người mình, nhưng không cách nào thân mật như thế với một người. Cho dù người này hiện tại lại biến về dạng rắn, ánh mắt y nhìn Thần Quang vẫn khác trước hoàn toàn.

Còn đối với Thần Quang, hắn càng không hiểu nổi Thời Yến đang nghĩ gì. Khi đó biết hắn có thể biến thành người không ghét hắn, sau chuyện lại trở nên xa cách hắn, mỗi khi nhớ đến cảm giác vuốt ve thân thể lẫn nhau, nhiệt tình hôn môi trong sơn động hôm đó, cùng với kɧoáı ©ảʍ nước sữa hòa nhau trong linh hồn do cùng tu luyện thuật thủy linh khống hồn, Thần Quang đều hồi vị không ngừng. Đối với Thời Yến lạnh nhạt xa cách lúc này, Thần Quang giận dữ đến sắp cuồng hóa.

Chớp mắt một tuần trôi qua, Thời Yến và Thần Quang cuối cùng đến một thành phố nhỏ gần đô thành, dự tính đi thêm hai ngày nữa sẽ đến đô thành.

Hai hôm trước Thời Yến nhận được tin Bát Hỉ truyền tới, nó lén theo đám người Thời Ân ra khỏi Thời gia, lúc này đám người Thời Ân đã đến đô thành Hỏa Viêm quốc, chỉ còn thiếu y. Nhưng Thời Ân hiển nhiên không định đợi Thời Yến, nhiệm vụ lần này vốn mấy người họ toàn là đối thủ cạnh tranh, Thời Ân đã bắt đầu nghe ngóng mật thiết tại đô thành, chẳng qua Bát Hỉ bảo Thời Yến không cần lo lắng, nó sẽ giám sát mấy người Thời Ân này, một khi trên tay họ có tư liệu gì, nó sẽ nói cho Thời Yến biết ngay.

Có trinh thám Bát Hỉ ở đó, quả thật bớt được không ít việc cho Thời Yến, Thời Yến ngồi trong xe ngựa, vốn đang nghĩ đến Bát Hỉ, nghĩ nghĩ lại bất giác chuyển mắt nhìn Thần Quang đang nằm cạnh nhắm mắt ngủ.

Một tuần ngắn ngủi, Thần Quang lại gầy đi rồi.

Lần trước sau khi Thần Quang bệnh, vất vả lắm nhờ hấp thu đá luân hồi trong ngực mới hoàn toàn hồi phục trạng thái, kết quả mấy hôm nay cũng không biết làm sao, lại bệnh lần nữa.

Tuy Thời Yến không biết nên đối diện Thần Quang thế nào, nhưng sự quan tâm dành cho hắn không ít đi chút nào, dù sao là linh sủng mình nuôi lâu như thế, hơn nữa lúc này Thần Quang lại là hình rắn, hoàn toàn là tiểu bạch xà Thời Yến quen thuộc. Nhìn vảy vốn óng ánh trên người Thần Quang giờ hơi vàng đi khó coi, cả người tựa hồ gầy đi một vòng, độ cong không còn đẹp như trước, bình thường tuy ham ngủ, nhưng hễ tỉnh giấc thì hai mắt rất có tinh thần, còn bây giờ lại uể oải.

Lần này lại không ném hắn vào không gian linh sủng, chỉ là xa cách mà thôi, lẽ nào như vậy cũng bị bệnh?

Thời Yến quyết định khi đến thành phố tiếp theo, mang Thần Quang đi khám một chút.

Lần này đi khám Thời Yến đã có kinh nghiệm, không còn lộ hết tư liệu, trọng điểm chỉ nói về tình huống Thần Quang.

“Rắn của cậu rõ ràng đã đến kỳ phát dục, cậu xem nó vừa thành niên, còn chưa giao phối đúng không?”

Thời Yến bị ngự linh sư hỏi thế, mặt tự dưng đỏ lên: “Chắc chưa từng…”

“Nói linh sủng của cậu mà, cậu đỏ mặt làm gì, mùa xuân đến rồi, kỳ giao phối của linh sủng cũng đến, cậu nhìn đường đen dưới bụng nó đi.” Ngự linh sư nói, nhấc Thần Quang lên. Thần Quang trước kia kiêu ngạo không chịu khuất phục, lúc này cư nhiên thành thật tùy ý ngự linh sư xách lên, ngự linh sư chỉ đường đen dưới bụng Thần Quang nói: “Đây là tượng trưng nó phát dục, màu càng đậm nói rõ càng lợi hại, cậu xem đã đen thế này rồi, cậu thật là, sao lại để linh sủng nghẹn thành thế này. Rắn này là chủng loại gì?”

Thời Yến bị ngự linh sư giáo huấn đỏ cả mặt, đang muốn mở miệng nói chủng loại của Thần Quang, lời lên đến miệng lại nhớ ra Thần Quang là Thông Thiên Mãng, đại khái có nói cũng chẳng ai tin.

Vừa khéo ngự linh sư đã tự lầm bầm: “Là Cửu U Xà đúng không? Sao nhỏ thế này đã vào kỳ phát dục rồi, là biến dị sao, cho nên hình thể nhỏ? Tôi thấy tình trạng của con rắn này không tốt, hai mắt vô thần, linh phiến vàng vọt, toàn thân mềm nhũn không khí lực, linh lực trong người cũng ít đến đáng thương, xem ra là nghẹn quá mức, nó tuổi nhỏ, không thấy được đồng loại không hiểu cách phát tiết, cậu cũng đừng kiềm nó quá mức. Rắn bản tính da^ʍ, lúc trước tôi từng gặp một con rắn đực vì đến kỳ phát dục, lại không tìm được đối tượng giao phối, mà nghẹn tới chết, chậc chậc…”

Thời Yến nghe

ngự linh sư nói, lại nhìn bộ dạng bệnh hoạn suy nhược của Thần Quang, tựa hồ cảm ứng được ánh mắt Thời Yến, Thần Quang ngẩng đầu nhìn y, bộ dạng đó, nhìn sang cũng thấy rất đáng thương.

Cùng lúc này, ngự linh sư trả Thần Quang cho Thời Yến: “Cậu dẫn nó vào trung tâm linh sủng kế bên tìm một đối tượng giao phối, để nó tiết hỏa, nhớ phải trả phí…”

Thời Yến nghe thế, lập tức vui mừng, y vốn còn lo nghĩ đến khế ước vợ chồng với Thần Quang, còn nghĩ lẽ nào mình phải giúp Thần Quang tiết hỏa, nhưng nghe ngự linh sư nói thế, lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau khi cảm ơn, y liền mang Thần Quang đi.

Thần Quang vừa rồi còn đáng thương vô cùng, nghe lời ngự linh sư nói, quay đầu lạnh lùng liếc hắn ta một cái, một giây sau đã bị Thời Yến mang đi.

Thời Yến lần đầu tiên vào trung tâm linh sủng, lúc trước chỉ biết nơi này có tiến hành giao dịch linh sủng, hơn nữa có bán một vài thứ về linh sủng, nhưng không ngờ còn có dính đến giao phối của linh sủng. Sau khi Thời Yến báo danh nộp phí theo chủng loại của Thông Thiên Mãng, rất nhanh Thần Quang đã được sắp xếp.

Mùa xuân đã đến, không ít linh sủng đều đến kỳ phát dục cần giao phối, đúng lúc ở đây có hai con Cửu U Xà đang trong trạng thái phát dục, Thần Quang nhanh chóng được nhân viên công tác bỏ vào trong bãi ảo đã đựng một con rắn cái phát dục, là chủ nhân, Thời Yến có thể ở bên cạnh nhìn.

Thần Quang vốn đang đáng thương nằm trên người Thời Yến, sau khi bị Thời Yến cưỡng ép bỏ vào bãi ảo, nhìn con Cửu U Xà phát dục lớn hơn hắn gấp mấy lần kia, vẻ mặt Thần Quang triệt để thay đổi, dựng thẳng người lạnh lẽo nhìn Cửu U Xà cái, lưỡi rắn thè ra, hắn rõ ràng nhỏ hơn Cửu U Xà cái nhiều, như thể Cửu U Xà chỉ cần quẹt đuôi một cái đã có thể đánh chết hắn, nhưng một màn kỳ diệu phát sinh, Cửu U Xà cái nhanh chóng biểu hiện thần phục Thần Quang, không chỉ cúi đầu, còn lăn lộn tại chỗ, xem điệu bộ cực kỳ sợ hãi Thần Quang.

“Không, không thể nào!” Chủ nhân Cửu U Xà cái cũng đứng cạnh nhìn, vốn lúc thân thể bé tí của Thần Quang được bỏ vào gã còn chế giễu một phen, nói gì mà Thần Quang nhỏ như thế không cách nào thỏa mãn bảo bối của gã này nọ, lúc này, gã lại ngây ra.

Thời Yến hiểu tuy bề ngoài nhìn như thế, nhưng cấp bậc Cửu U Xà và Thông Thiên Mãng quả thật chênh lệch quá xa, Cửu U Xà cái biểu thị thần phục cũng dễ hiểu, ngay lúc Thời Yến dự định từ bỏ, nhân viên công tác ở cạnh nói: “Rắn của cậu tuy nhỏ, nhưng khí thế rất mạnh! Con Cửu U Xà cái này triệt để bị nó hàng phục, xem điệu bộ nó hình như không có hứng thú gì, cậu có muốn thử để nó gặp con Cửu U Xà đực không?”

Nghe thế, Thời Yến nghĩ tới ham muốn tìиɧ ɖu͙© của Thần Quang, có lẽ Thần Quang thích đồng tính cũng không chừng. Tìиɧ ɖu͙© với đồng tính ở thế giới này cực kỳ bình thường, Thời Yến suy nghĩ mấy giây, gật đầu đồng ý.

Thần Quang lại bị sắp xếp gặp mặt một con Cửu U Xà đực, nhưng lần này Thần Quang lại không dịu dàng như lần trước, trực tiếp lao lên cắn con rắn đực kia mém chết, thời gian tiêu phí không đến mười giây. Xong chuyện, Thần Quang quay đầu, nhìn chằm chằm Thời Yến.

Thời Yến bị hắn nhìn chỉ cảm thấy toàn thân không thoải mái, mắt thấy giao phối không thành, Thời Yến chỉ đành mang Thần Quang đi tìm ngự linh sư đó lần nữa.

“Cái gì, Cửu U Xà cái và Cửu U Xà đực đều bị nó hàng phục?” Ngự linh sư kinh ngạc nhìn Thần Quang lại đang ủ rũ suy nhược, kinh ngạc nói: “Nhìn không ra nha, quả nhiên biến dị chính là bất đồng! Con rắn này có phải tạp giao không? Có lẽ cha mẹ nó một bên là Cửu U Xà, bên khác là chủng loại khác, dẫn đến nó không có hứng với Cửu U Xà, bình thường khi cậu nuôi nó, có phát hiện nó đặc biệt hứng thú với sinh vật nào không?”

Có….

Thời Yến giãy dụa nội tâm cả nửa ngày: “Xác định không giao phối sẽ chết sao?”

“Cái này làm sao có thể xác định trăm phần trăm, nhưng linh sủng của cậu không bị thương, lúc trước luôn khỏe mạnh, sau phát dục bệnh liền hai lần, còn chưa từng giao phối, rất rõ ràng phương diện này ảnh hưởng đến nó rất lớn, cho dù không chết, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến vấn để sức khỏe sau này… lần này cậu trước nghĩ biện pháp đi, đợi qua mùa xuân kỳ phát dục kết thúc, dẫn nó đi làm triệt sản, năm sau sẽ không còn loại buồn phiền này nữa…

Ngự linh sư thao thao không dứt, không chú ý thấy ánh mắt Thần Quang nhìn mình quả thật như muốn nuốt sống.

Thời Yến thấy thế, vội mang Thần Quang ly

khai.

Về tới khách sạn, thấy Thần Quang lại đáng thương nhìn mình, biết rõ nó muốn gì, Thời Yến cuối cùng thỏa hiệp: “Cậu hiện tại có thể biến thành người không?”

Hai mắt Thần Quang lập tức sáng lên, một giây sau ánh sáng lóe lên, cụm sáng lớn dần, Thần Quang hình người lại xuất hiện trước mặt Thời Yến.

Hắn vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, khí quan bên dưới hừng hực chờ phát, nhìn cực kỳ khoa trương, cũng tràn đầy vẻ đẹp cực kỳ gợi cảm.

Sau khi Thần Quang biến thành người, chậm rãi thử tiếp cận Thời Yến, thấy Thời Yến không có bất cứ hành động ngăn cản nào, Thần Quang lại gần, cúi người, chậm rãi hôn lên khóe môi Thời Yến.