Chương 74: Khuyên bảo Lâm thị

“Các ngươi còn đứng làm gì, còn không đi đem ông nội cùng bá bá gọi về tới?” Hồ thị thấy sự tình tự mình khống chế không nổi, cũng sợ mình bị thương, nên không có tiến lên ngăn trở, trái lại hướng tỷ muội Trần Yến gào lên.

Trần Yến lối kéo Trần Ngư, xoay người đi ra khỏi đám người….

Đang chỉnh lý này nọ trên thuyền đánh cá mấy cái đại nam nhân Trần gia nghe thấy chuyện này xong, lập tức chạy về, sau cùng do lão Đại cùng lão Nhị Trần gia mỗi người tự kéo ra bà nương của mình, hai người đã đầu bù tóc rối, trên mặt vết máu loang lổ, nhìn phá lệ khủng bố.

Đám người bên trong Trần gia ồn ào tản đi, tỷ muội Trần Yến cũng trở về nhà.

Chẳng được bao lâu, Trần Đông Sinh bọn họ đã trở về.

“Ngư nhi, nhà ta xảy ra chuyện gì?” Lâm thị vừa để đồ trên tay xuống, đã khẩn trương hỏi. Bọn họ vừa về đến nơi, ánh mắt mấy người kia nhìn bọn họ vẫn không thích hợp, còn thấp giọng nói thầm, ngay cả nương Ngọc nhi nhìn thấy mình, cũng có chút không được tự nhiên, cho nên nàng mới khẩn trương chạy về, chỉ sợ hai nữ nhi xảy ra chuyện gì bị ủy khuất.

“Nương, không phải nhà ta, là Đại bá mẫu cùng Nhị bá mẫu đánh nhau,” Trần Ngư cũng không giấu diếm, trực tiếp nói chuyện ra, sau đó nhìn Lâm thị đang chấn kinh hỏi: “Nương, Nhị bá mẫu vì cái gì phải làm như vậy a!?” Nàng không nghĩ ra được, Trương thị này cùng Chu thị tới cùng có cừu hận như thế nào, mà lại làm loại chuyện nham hiểm này.

Làm chuyện như vậy, sẽ bị người chỉ cột sống, nhưng nàng vẫn còn cho là đương nhiên, căn bản không cảm thấy có lỗi.

Lâm thị vừa nghe, giật mình trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng nói: “Thế nào lại phát sinh chuyện như vậy? Có phải là hiểu lầm không?”

Lâm thị là cái nữ nhân từ trong khung xương đã rất truyền thống thiện lương, biết phá hoại nhân duyên người ta sẽ gặp báo ứng, cho nên căn bản không tin tưởng Trần Ngư nói.

“Nương, là thực, Đại bá mẫu cùng Nhị bá mẫu ôm cùng một chỗ đánh nhau, hai người đem mặt đều cào phá, nhìn thực khủng bố!” Trần Yến nghĩ tới vẻ mặt của các nàng, vẫn là một bộ dáng sợ hãi.

“Thực là, Nhị tẩu tới cùng đang nghĩ cái gì vậy?” Lâm thị trong đầu tràn đầy nghi ngờ, tự ý thấp giọng nói thầm: “Không được, ta phải đi nhìn xem…,”

“Nương, người muốn đi xem ai?” Trần Ngư cùng Trần Yến rất có ăn ý ngăn lại nàng.

“Các nàng hai người đều bị thương, muốn xem thì hai người đều xem a,” Lâm thị trả lời giống như đương nhiên, lại khiến Trần Ngư khóe miệng co giật — May mà Lâm thị sinh hoạt tại cái thôn nhỏ này, nếu sống ở trong gia tộc hơi lớn một chút, nàng khẳng định bị đấu ngay cả chết đều không biết là chết như thế nào.

“Nương,” Trần Ngư túm tay nàng, mềm mại nhẹ nhàng nói: “Nhị bá mẫu là người như thế nào, nàng thấy mình chật vật như vậy, trên mặt vết thương chồng chất, người đi xem nàng, nàng còn không xơi ngươi a!?” Ai, Lâm thị người này, muốn tâm kế không tâm kế, muốn tâm cơ không tâm cơ, khó trách trước kia bị nhào nặn thảm như vậy.

Lâm thị sau khi nghe nhìn Trần Ngư sửng sốt nửa ngày, buồn cười duỗi tay tróc đầu nàng, bật cười nói: “Xem con nói kìa, Nhị bá mẫu con có khủng bố như vậy sao?”

“Thực sự khủng bố như vậy,” Trần Yến giữ chặt nàng bên kia, nhẹ nhàng khuyên nói: “Nương, người nghĩ nghĩ xem, Nhị bá mẫu có thể khiến nãi nãi tới nhà ta làm ầm ĩ, còn không biết xấu hổ như vậy. Hiện tại còn đi châm ngòi hôn sự a Dũng ca, trong lòng nàng cũng không có người Trần gia chúng ta, nếu có, thì sẽ không gây ra nhiều chuyện như vậy, người muốn đi, nàng trái lại cảm thấy người đang chê cười nàng, nãi nãi hiện tại trong lòng đang tức giận, thấy nương, nói không chừng lại hướng người phát hoả!”

“Ân ân, tỷ tỷ nói rất đúng, nương, người không thể đi!” Trần Ngư gật đầu rất nhanh, nàng vừa rồi cùng Trần Yến nói rất nhiều, đều là cổ vũ nhắc nhở Trần Yến, lời nói như vậy, các nàng sẽ không lại hoài nghi đến trên người mình.