Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Ngư Dân Nữ

Chương 72: Nguyên nhân sự tình xảy ra

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Vậy ai đi Lý gia ở Lý gia thôn nói ta vừa đanh đá lại lười biếng, chuyện gì cũng không làm, cô nương gả cho a Dũng nhà ta, sẽ bị tươi sống bức chết?” Chu thị lại một lần nữa hùng hổ doạ người chất vấn.

“Mắc mớ gì tới ta a!?” Trương thị mặt biến sắc, ngữ khí biện giải càng nhát gan.

Chu thị mỗi một lần chất vấn, Trương thị đều chuyển đi một chút, biểu tình cực kỳ không được tự nhiên, trong ánh mắt, giọng nói cũng càng lúc càng tràn đầy nôn nóng cùng lo lắng, trong lòng nghĩ: chuyện này, tại sao lại bị nàng biết được?

“Đại bá mẫu,” Trần Ngư thấy Chu thị tức giận ghê gớm, nhớ kỹ nàng tốt, thì tiến lên đỡ nàng nói: “Ngươi trước bớt giận chút, tức giận hỏng thân thể thì không tốt!”

Chu thị tức giận người đều đang run rẩy, nghe lời nói của Ngư Nhi xong, hốc mắt nháy mắt lại hồng, run rẩy khóe miệng hướng Trương thị mắng: “A Dũng là cháu ruột ngươi a, ngươi nhẫn tâm như vậy, vắt óc tìm mưu kế đi hủy nhân duyên của hắn, nếu như không phải ta hôm nay mang a Dũng ở bến tàu lớn bán cá, gặp được thân thích Phùng gia, ta còn mờ mịt ở trong lòng, cho rằng a Dũng nhà ta là nhân duyên chưa tới, người ta ghét bỏ nhà ta nghèo, nơi nào nghĩ đến là ngươi nữ nhân không biết xấu hổ này, nhẫn tâm độc ác đâm bị thóc, chọc bị gạo, châm ngòi ly gián!”

“Nương A Dũng, việc này tới cùng là như thế nào a!?” Có người hiểu rõ đại khái sự tình, thì muốn biết tin tức sự tình, liền lớn tiếng hỏi.

“Đúng vậy, phá hoại nhân duyên người khác, là sẽ gặp báo ứng!” Đã có người nhìn Trương thị không thuận mắt, lúc này, cũng sẽ học bỏ đá xuống giếng.

Chu thị thấy nhiều người vì mình lên tiếng bất bình như vậy, lại được Trần Ngư dìu, thì ngồi đến trên ghế đá trong viện, sức cùng lực kiệt nói về chuyện phát sinh hôm nay.

Thuyền đánh cá rời bến, đêm qua quay về, là Chu thị cùng a Dũng đi bán. Thời điểm ở bến tàu lớn bán cá, một người nữ nhân tới mua cá, cùng Chu thị nói chuyện rất hợp, trong lúc vô ý đã hỏi là người nơi nào, Chu thị vừa nhất, thuận đường giới thiệu a Dũng, kết quả người nữ nhân kia không dám tin tưởng, lại truy hỏi một câu nam nhân nhà nàng có phải tên là Trần Xuân Sinh hay không… Chu thị sững sờ gật đầu, lại thấy người nữ nhân kia đột nhiên quát to một tiếng: Đáng chém ngàn đao, phá hoại nhân duyên người khác phải gặp báo ứng!

Lời nói này vừa ra, đem Chu thị cùng Trần Dũng giật nảy mình, vội truy vấn chuyện là thế nào.

Hóa ra, người kia là Nhị cô của cô nương Phùng gia, cũng là người thiện tâm ngay thẳng, thấy mẫu tử Chu thị bọn họ chỉ ngây ngốc còn không biết chuyện gì phát sinh, thì đem sự tình phát sinh nói ra.

Hóa ra, Chu thị nhờ bà mối tìm mấy hộ thông gia tốt đều không thành, cũng không biết nguyên nhân là từ chối khéo, làm cho Chu thị là gấp gáp ở trong lòng lại không có một chút biện pháp, dù sao cũng không thể cứng rắn đoạt lấy. Tháng trước, bà mối nói tiểu cô nương Phùng gia, nói chuyện này a, nhất định có thể thành, kết quả hai ngày trước, bà mối qua lại trả lời, nói người ta cũng từ chối khéo.

Chu thị vốn nên nôn nóng phát hỏa, nhưng lúc này thuyền đánh cá vừa mới xuống biển, bận rộn hết sức, khiến nàng không thời gian nghĩ ngợi lung tung, nên làm gì thì làm đó, cũng nhìn không ra có tâm sự gì.

Chỉ là, Nhị cô Phùng gia kia nói, vốn điều kiện Phùng gia cũng không tốt, trong nhà cũng nghèo, nhưng tốt xấu gì cũng là người hiền hậu, nghĩ bà mối nói Trần Dũng là người chịu khó, trung hậu, Chu thị cũng là người hòa nhã tốt bụng, cuộc sống như vậy cũng có thể qua, đã nghĩ ngày đó cũng xem một chút. Kết quả, nửa tháng trước, có người nữ nhân tìm đến Nhị cô Phùng gia, nói không muốn hại điệt nữ (cháu gái) nhà mình, đã nói về Trần Dũng làm người không tốt ra sao, Chu thị hung hãn như thế nào, cứ như vậy, Nhị cô Phùng gia liền bất mãn.

Nhà mình tuy rằng nghèo, nhưng điệt nữ ở nhà vẫn là rất giỏi giang, tương đối được cha mẹ ca tẩu sủng ái, sao có thể nhìn nàng rơi vào hố lửa, đã cùng tẩu tử nhà mình lải nhải mấy câu, vậy mới có chuyện bị cự tuyệt sau này.

Chu thị cùng Trần Dũng vừa nghe, tức giận không thôi, nhưng là tỉnh táo hỏi tình huống người đó….
« Chương TrướcChương Tiếp »