Chương 1: Anh không làm, em liền nhờ người khác tới giúp.

Dư Man nhìn lịch trên tường, ngày 17 tháng 5 năm 1985.

Đã trôi qua nữa ngày, nhưng cô vẫn cảm giác không chân thật. Dư Man nằm mơ cũng chưa nghĩ đến, chính mình sẽ trọng sinh. Lúc này cô cùng Từ Quốc dân tình cảm đã tan vỡ, gặp mặt giống như lửa với nước, lúc trước đều cho rằng là hắn sai, oán hận hắn không hiểu chính mình, càng hận hắn bạc tình bạc nghĩa. Sau khi con ruột mình lại kêu người khác là mẹ, khi đó cô mới hoàn toàn tỉnh ngộ, tự biết chính mình sai rồi. Cửa bị đẩy ra, Từ Quốc Quân đã trở lại. Lần này hắn ra khỏi nhà đã ba ngày, lúc đi hai vợ chồng còn lớn tiếng một trận.

Dư Man nhìn Từ Quốc Quân tiến vào: “Đã về a.” Từ Quốc Quân đều không phản ứng đối với cô, đi tới tủ đứng tìm quần áo tắm rửa, sau đó đi nhà tắm. Không phải một mình trở về, hắn cũng man hai đứa con đều mang về nhà.Con thấy cô một chút cũng không chào, cả hai đều không để ý tới lời chào của cô. Tuy rằng hai đứa còn nhỏ, Dư Man lại nhịn không được khổ sở. Không trách con như vậy đối cô, Dư Man khi xưa tính tình nóng nãy, luôn đem hai đứa, không đánh liền mắng, trải qua thời gian lâu dài, ba mẹ con đều không thân thiết.

Dư Man thấy đứa con trai lớn Từ Dương cùng con út bé gái Từ Hà, hai vạt áo đều dính bẩn,liền giúp hai đứa tìm quần áo đổi, vốn định lải nhải bọn họ vài câu, ngẫm lại liền nhịn xuống. Từ Dương cùng Từ Hà tuổi đều không lớn, một đứa bảy tuổi một đứa 6 tuổi. Ôm quần áo đi đến bên giếng, trong phòng thực mau truyền tới bọn họ phụ tử ba người âm thanh cười đùa cùng nói chuyện truyền ra tới. Dư Man trong mũi đều chua xót, lộ ra cười khổ, múc nước giặt quần áo. Ngoài cửa vang lên tiếng bán kem, Dư Man đem quần áo treo lên hết, vội vàng đi ra ngoài. Năm nay mùa hè đặc biệt nóng, sau giờ ngọ ăn kem rất mát. Dư Man cầm ba cây kem bước vào phòng, ba người đang nói chuyện cười đùa, thấy cô bước vào, liền lập tức im lặng. Đem kem cây đưa tới bọn họ trước mặt, hai đứa nhỏ cầm lấy, Từ Quốc Quân không duỗi tay. “Ăn một cây đi, giải nhiệt.” Từ Quốc Quân hừ một tiếng: “Ta sợ cô đem ta độc chết.” “Em?” Dư Man ngăn chặn chính mình tính tình, đem cây kem nhét vào trong tay hắn: “Độc chết anh em còn bị kéo đi kiện tụng, thật là không đáng.”

Cô vừa nói xong, Từ Quốc Quân nói thầm:” Cô có thể đem ta độc chết. “ Dư Man cả thân thể cứng lại rồi, tưởng dỗi hắn, nhịn xuống. “Ba, mẹ hôm nay như thế nào liền mua kem cho chúng ta?” Dư Man đối gia đình mình cùng nhà chồng đều thập phần bủn xỉn, đối nhà mẹ đẻ lại càng hào phóng. Từ Quốc Quân chuyển hướng đề tài: “Đừng ăn kem dính đầy người, mẹ lại mắng các ngươi.” Hai đứa con đều ăn cẩn thận, đều không muốn bị mắng. Buổi chiều Từ Quốc Quân mang theo hai đứa đi ra ngoài chơi, ba người ăn cơm xong mới trở về. “Ăn cơm.” “Mẹ, chúng con đã ăn qua.” Từ Dương nói. Này nếu là trước kia, Dư Man sẽ nói Từ Quốc Quân phá của linh tinh, nay sửa đổi thái độ bình thường, im lặng không hé răng. Từ Quốc Quân đem hai đứa nhỏ ru ngủ, trở lại phòng không nói một lời, hai vợ chồng thoạt nhìn xa cách. Hắn lấy ra giường trải xuống đất, Dư Man mở miệng: “Lại đây ngủ đi.” Từ Quốc Quân: “Về sau chúng ta cứ như vậy ngủ đi!” Nếu không phải nể tình hai đứa nhỏ, Từ Quốc Quân đã sớm cùng nàng ly thân. Hắn nằm xuống, Dư Man tắt đèn, trong lòng thật không dễ chịu. Một hồi Dư Man đi qua, Từ Quốc Quân nói: “Ta mệt mỏi, không nghĩ cùng cô cãi nhau.” Dư Man cứng đờ, ngẫm lại ôm hắn. “Không cần cùng em sinh khí.” Từ Quốc Quân đem tay cô dời đi: “Ta dám cùng cô sinh khí sao?” Kỳ thật hai vợ chồng lần này cãi nhau cũng vì, nhà cô mua xe tải lớn, làm công ty vận chuyển, Dư Man muốn cùng đi xe với Từ Quốc Dấn, Từ Quốc Quân muốn cô ở nhà chăm sóc hai đứa con, nói qua nói lại, cuối cùng cải nhau.

Dư man không muốn Từ Quốc Dân đi xe một mình, vì sợ hắn sẽ đi nɠɵạı ŧìиɧ. Hắn kiêng định rõ ràng, nếu Dư Man đi xe với hắn, đều phải để hai đứa nhỏ về cho cha mẹ nội chăm sóc. Mấy năm nay, Từ Quốc Quân mẹ thân thể không tốt, lại cùng em ruột hắn sống chung, nếu để hai đứa nhỏ về quê, như vậy liền mang thêm phiền toái cho bà. Dư Man lại cho rằng, chính mình mỗi năm đều cấp cho gia đình chồng chi phí dưỡng già, hỗ trợ chiếu cố một đoạn thời gian hai đứa nhỏ đều không có gì. Không khí liền lạnh xuống, Dư Man không cùng hắn cải nhau, quá một hồi lầm bầm lầu bầu:” Ba mẹ tuổi lớn, ở nhà cũng rất vất vả, nếu không đem bọn họ chuyển lên đi! “ Từ Quốc Quân vẫn luôn cảm thấy xin lỗi ba mẹ chính mình, trong lòng luôn mang tiếc nuối. Dư Man trước đó, muôn vàn ngăn trở không cho cha mẹ chồng chuyển lên, dần dần Từ Quốc Quân rét lạnh tâm, cuối cùng vẫn là đem ông bà ở lại quê.Hai ông bà khoẻ mạnh, Từ Quốc Quân ở với cô, liền sợ cô cho khinh thường, cùng chính mình ba mẹ sắc mặt không tốt.

Từ Quốc Quân nhướng mày: “Hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây?” Dư Man nhìn Từ Quốc Quân: “Anh nói như thế thật là khó chịu” Từ Quốc Quân hừ lạnh: “Kế đó làm gì? Tới xem cô sắc mặt?” “Em?” “Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Mỗi lần cãi nhau cô đều chạy tới cha mẹ ta cáo trạng, ta liền buồn bực, có phải hay không lần sau lại cãi nhau, ta cũng nên đi tìm ba cô cáo trạng?Làm cho ba cô xem tới tính tình của con gái ông như nào sao?” “Em thừa nhận chính mình có khi ngang ngược vô lý, nhưng đó không phải vì để ý anh sao? Em nếu không để ý tới anh, mất gì phải làm chuyện như vậy?” Từ Quốc Quân trầm mặc. Dư Man lại lần nữa ôm hắn: “Về sau em sửa được không? Sự tình phía trước liền bỏ qua đi!” “Mỗi lần cô đều nói như vậy, kết quả như nào?” Dư Man bò dậy, nửa thân mình đè ở hắn trước ngực: “Em bảo đảm lần này thật sửa, anh trước mặt hai đứa nhỏ không cần cùng em sinh khí.”

Từ Quốc Quân đã tha thứ cô không biết bao nhiêu lần rồi, nhiều lần đều là thất vọng . “Không được sao?” Hắn không nói lời nào, Dư Man ngẫm lại ghé vào trên người hắn. “Đi xuống.” “Không muốn đâu, trừ phi anh tha thứ cho em. Em không đi cùng xe với anh, nghe lời ở nhà chăm sóc cho hai đứa nhỏ.” Từ Quốc Quân có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới cô lại nhượng bộ. Vốn tưởng rằng cô muốn đem hai đứa nhỏ về nhà ba mẹ hắn, hiện tại xem ra giống như không phải. “Thật sự?” Dư Man nhanh gật đầu: “Thật sự, em sau này sẽ không nói như thế nữa.” “Nếu là lại có lần sau ?” Lại có lần sau? Dư Man cảm thấy chính mình sẽ không như vậy gây phiền toái nữa, rốt cuộc đã trải qua một lần máu chảy đầm đìa giáo huấn. “Sẽ không lại có lần sau.” Cô nói như đinh đóng cột. Từ Quốc Quân đem cô trong lòng không để ý, cô lật lọng quá nhiều. Đem cô đẩy xuống: “Cô lần trước cũng hứa với ta như vậy, nhưng sau đó cô vẫn chứng nào tật nấy.” Dư Man nhìn Từ Quốc Quân không có ý định nhượng bộ, có chút áp không được tính tình, nhưng cô vẫn là nhịn xuống. “Em thề chính mình sửa đổi, nếu là phạm sai lầm, nhà mẹ đẻ em, ai cũng sẽ chết không được tử tế.” Hắn đều biết, cô có bao nhiêu để ý đến người nhà. Hắn không nói lời nào, Dư Man ngữ khí mang theo nghẹn ngào: “Em đều nói như vậy, anh còn muốn như thế nào nữa?” Từ Quốc Quân thở dài: “Ta tin tưỡng cô thêm một lần cuối, ngủ đi!”

Dư Man cười, ôm hắn nằm xuống. Từ Quốc Quân ghét bỏ nóng : “Buông ra, cô không thấy nóng sao?” Mùa hè rất nóng, cơ thể sẽ nhiều mồ hôi! Dư Man không có buông ra hắn: “Em muốn nói thêm.” “Ngủ đi!” Hắn không có hứng thú. Dư Man bực bội: “Ngày mai chúng ta liền đi thăm ba mẹ đi.” Từ Quốc Quân không nói chuyện, đem tay cô dời đi, đưa lưng về phía cô. Dư Man trừng hắn, biết rõ Từ Quốc Quân tính tình. Ngày hôm sau, ăn cơm sáng xong Dư Man lại thu xếp công việc để đi thăm cha mẹ , Từ Quốc Quân lại nói: “Đừng đổi chỗ, để bọn họ vẫn là ở dưới quê đi” .Từ Quốc Quân có tâm muốn ba mẹ lên nhà, vấn đề sợ Dư Man không được. Nếu là cô trở mặt thu xếp đem ông bà mang trở về, đến lúc đó hắn cũng chưa mặt thấy ca huynh đệ tỷ cùng muội của mình.

Dư Man không nói cái gì, chỉ là xem hắn vài lần. Sau khi ăn xong Từ Quốc Quân đi tới công ty vận chuyển, Dư Man thu xếp xong chuyện trong nhà ra ngoài ngõ, đem hai đứa con gởi nhà hàng xóm một lúc, cô trở về ở quê. Từ Quốc Dân cùng vợ mình Lưu Hoa thấy chị dâu, tâm đều run. Từ Đại Hải cùng Ngụy Thục Trân hai vợ chồng già thấy chính mình con dâu tức khắc đau đầu. Làm cho bọn họ ngạc nhiên chính là, lần nào cũng đi tay không, lần này cư nhiên mang theo một giỏ trái cây “Chị dâu, tới là được, nay lại xách theo cái gì vậy a!” Dư Man cười khẽ: “Mấy năm nay toàn là tay không đi tới cửa, ta thật là ngại ngùng chính mình.” Cô vừa nói ra, bốn người phản ứng không kịp. Dư Man cũng không cảm thấy xấu hổ: “Quốc Dân, ta là tới đón ba mẹ đi nhà ta.” Từ Quốc Dân cùng vợ Lưu Hoa liếc nhau, hai người trong lòng bồn chồn. “Chị dâu không bận gì sao?” Trước đó Ngụy Thục Trân sinh bệnh nằm viện, muốn đi tới nhà cô ở vài ngày đều không được, cô nói cô rất bận. “Ta không đi giúp cửa tiệm nữa”- cô nói.

Em trai Dư Mạn mở một cửa tiệm đồ ăn, chỉ cần không có việc gì , cô liền chạy qua coi giúp cửa tiệm. Lưu Hoa a một tiếng, không nói cái gì, mấy người ánh mắt nhìn về phía ba mẹ. Ngụy Thục Trân ho khan vài tiếng: “Con cùng Quốc Quân cãi nhau?” “Không cãi nhau, mẹ tại sao lại hỏi như vậy?” Ngụy Thục Trân vỗ vỗ ngực thuận khí: “Không cãi nhau liền tốt, ba cùng mẹ sợ phiền hai con, liền sẽ không đi nhà con.” Bọn họ cho rằng Dư Man cho bọn họ ở vài ngày, trời thì nóng, Ngụy Thục Trân lười muốn đi. Dư Man không giải thích: “Mẹ, mọi người cùng con đi thôi, Từ Dương cùng Từ Hà đều nhớ hai người nha, luôn là ở trước mặt con nhắc muốn gặp ông bà nội.” Đã lâu không gặp cháu trai cháu gái, Dư Man như vậy vừa nói, hai vợ chồng đều muốn đi thăm cháu. “Chúng ta đây liền đi mấy ngày vậy!” Từ Đại Hải nói. Từ Quốc Dân: “Đi thôi, chờ mấy ngày sau, con sẽ đi đón hai người” Ngụy Thục Trân gật đầu, muốn thu thập quần áo, Lưu Hoa mở miệng: “Mẹ, mẹ muốn lấy gì, con tìm cho mẹ.” “Ở vài ngày, chỉ cần quần áo thay để tắm rửa là được” Hai vợ chồng cũng không có nhiều quần áo, Dư Man lời nói đến bên miệng nuốt trở vào. Từ Quốc Dân dùng xe ngựa chở mọi người lên phố, trong nhà nhiều việc, hắn không ở lại ăn cơm liền đi trở về.

Hai vợ chồng Ngụy Thục Trân tới nhà cũng thực câu nệ, Dư Man có thói quen ở sạch, hai vợ chồng già tử nhìn trong nhà không dính hạt bụi,có chút không biết nên đặt chân nơi nào. “Ba mẹ, các ngươi làm sao vậy? Mau vào phòng nha!” Hai vợ chồng già vào được, Dư Man mang theo bọn họ đi vào đông phòng. Nhà nàng có ba phòng ở, bên ngoài có nhà kho. “Ba mẹ cùng các cháu ở đông phòng được không?” “Có gì không được? Chỗ nào đều được.” Từ Đại Hải nói. Ngụy Thục Trân nói tiếp: “Không cần ở đông phòng, tây phòng đều được.” Đông phòng là Dư Man hai vợ chồng ở, Ngụy Thục Trân cảm thấy không có quen. Từ Đại Hải: “Vậy ở tây phòng đi!” “Ba mẹ cùng các cháu ở đông phòng, chúng ta hai vợ chồng ở tây phòng……” Đông phòng đều là trưởng bối nơi ở, Dư Man muốn cho bọn họ ở đó,mọi việc đã suy tính kỹ. “Liền ở mấy ngày, không cần rắc rối.” Ngụy Thục Trân nói. Dư Man cười không nói, đem quần áo hai người bỏ vào tủ đứng. Dàn xếp xong, Dư Man đem hai đứa nhỏ mang trở về nhà, sau đó đi tiệm bách hóa, cuối cùng là đi chợ mua thức ăn.

Tới xế chiều, Từ Quốc Quân đã trở lại. “Ba mẹ tới rồi à?”. Từ Quốc Quân xem nàng không nói chuyện, Dư Man xốc lên nắp nồi. Cơm chiều là cà tím chiên nhồi thịt, rau trộn cùng, bánh. Sáu người ngồi vây quanh ở bên nhau, Dư Man mở miệng: “Hai con mỗi người chỉ được ăn một chiếc bánh kem nhỏ, còn lại chính là phải đi uống sữa.” Từ Dương Từ Hà từng người lên tiếng. Dư Man nhắc mãi: “Hôm nay đi chợ hơi trể, vẫn là ngày mai nên đi sớm, mua xương về hầm, cho cha mẹ hồi bổ thân thể…” Từ Đại Hải hai vợ chồng trong lòng hoang mang, Dư Man khi nào đối bọn họ tốt như vậy ?. Từ Quốc Quân nhìn cô, ăn cơm không nói chuyện. Tắm rửa xong, nàng nhìn đến đầu gỗ chồng mình đã không mở miệng một lúc lâu: Em mang ba mẹ lên đây, anh không cao hứng sao?” “Không có, chính là cảm thấy có điểm không chân thật.” Dư Man bĩu môi: “Em hôm nay đi làm áo quần cho ba mẹ, áo quần thu đông đều làm hết.” Từ Quốc Quân có chút kinh ngạc, không nói gì. “Đúng rồi, ngày mai em mang ba mẹ đi bệnh viện kiểm tra thân thể, anh nếu là có thời gian liền cùng đi.” “Đang tốt, kiểm tra thân thể làm gì?” “Ba mẹ hàng năm lao động thân thể đều tiêu hao quá mức, nếu phát hiện có gì không ổn, liền đem đi khám,kẻo trể bệnh lại trở nặng.” Từ Quốc Quân tâm nháy mắt mềm đi xuống, nhìn nàng: “Cư nhiên hiểu được ?.” Dư Man trừng hắn: “Em làm như vậy còn không bởi vì anh sao?” Từ Quốc Quân cười cười, Dư Man oa tiến trong lòng ngực hắn. “Nóng.” “Nóng cái gì mà nóng.” Dư Man thập phần chủ động đem tay với vào trong quần hắn, không nghĩ lại bị kéo tay ra. “Ta mệt mỏi, để hôm khác.” Hắn nói.

Hai người đã mấy tháng không ở bên nhau qua, cho nên Dư Man luôn hoài nghi Từ Quốc Quân bên ngoài có người. “Anh có phải hay không muốn bức em đi hồng hạnh vượt tường?” “Cô dám?” Dư Man bĩu môi: “Anh không làm, em liền nhờ người khác tới giúp.” Từ Quốc Quân bị cô lời nói chọc cười: “Với ai học? Cư nhiên lại như vậy muốn hả.” Dư Man thanh âm phóng ra: “Anh đem em nhịn đến khổ, hai vợ chồng đã lâu không có ngủ với nhau , vậy mà còn trách em nghi thần nghi quỷ ư” Từ Quốc Quân suy nghĩ lời cô nói, cảm thấy có đạo lý. “Kia còn không phải do cô sao, thân thể liền bất động, làm sao ta dám đυ.ng vào cô được!” Từ Quốc Quân tìиɧ ɖu͙© rất mạnh, Dư Man vẫn luôn không thích ứng, mỗi lần đều khóc lóc, dần dà hắn cũng không có hứng thú. Dư Man tưởng bóp chết hắn:”Anh còn trách em? Mỗi lần đều khô ráo, làm đau muốn chết, chỉ tự hưỡng thụ một mình,làm em lạnh nhạt, làm sao em có hứng thú được chứ? “ Cô không hùng hùng hổ hổ, ta có thể như này sao?” Dư Man này há mồm liền không suy nghĩ. “Này, về sau em không mắng anh, chúng ta liền có thể?” Từ Quốc Quân không nói lời nào, đem nàng tay rút ra, Dư Man không chịu, lại duỗi tay đi vào. “Cô như vậy nóng vội làm gì? Có thể hay không để ta đem quần cởi xuống?” Dư Man rút tay ra, đem chính mình quần áo cũng cởi.