"Cô... cô mới là chó! Không đúng, rõ ràng là cô..."
Triệu Hiểu Thuý tức đến mức muốn xé xác Quý Vân Khê, nói năng lộn xộn.
Cô ả hít một hơi thật sâu để điều chỉnh cảm xúc, sắp xếp lại ngôn từ: "Con heo chết tiệt, cô tưởng tôi không dám tìm lãnh đạo sao! Tôi đi ngay bây giờ!"
Quý Vân Khê thờ ơ nói: "Cô tìm hay không thì liên quan gì đến tôi?"
"Nhưng mà, nếu cô tìm lãnh đạo mà phát hiện ra căn bản không có chuyện gì mờ ám, chỉ là người phân công công việc thấy cô xấu xí, thấy cô không vừa mắt nên xếp cô vào cuối cùng. Thì lúc đó cô sẽ thành trò cười cho thiên hạ!"
Triệu Hiểu Thuý bị cô chế nhạo, vừa khóc vừa gào thét: "Con heo này… cô còn xấu hơn tôi. Quý Vân Khê, rõ ràng là cô bảo Điền Tam Thúc làm!"
"Chậc chậc chậc, Điền Tam Thúc đã tốn bao tâm tư để giữ lại suất công nhân cho Lý Thôn của cô, thay đổi số phận của cô, có ơn với cả nhà cô, kết quả cô lại vu khống ông ấy! Cô đúng là có lương tâm, biết trả ơn quá đi!"
"Tao... mày..."
Triệu Hiểu Thuý không nói được câu nào phản bác.
Cãi không lại, cô ả định lao vào đánh Quý Vân Khê: "Quý Vân Khê, tao xé nát mồm mày!"
Ngay khi Triệu Hiểu Thuý lao tới, may thay những cô bạn của Triệu Hiểu Thuý đã bình tĩnh khống chế cô ả, liên tục cảnh báo cô ả rằng đánh nhau gây chuyện sẽ bị đuổi việc, cố gắng để cô ả bình tĩnh lại.
So với chịu đựng bất công, Triệu Hiểu Thuý đương nhiên sợ bị đuổi việc hơn.
"Hu hu hu..."
Sau khi bình tĩnh lại, Triệu Hiểu Thuý không còn xông tới chỗ Quý Vân Khê nữa, chỉ có thể nằm vật ra giường của mình khóc lớn.
Giọng cô ả rất to lại còn mang theo sự oan ức, có thể sánh ngang với Mạnh Khương Nữ!
Những nữ công nhân khác ra vào ký túc xá đều không khỏi tò mò nhìn ngó.
Bị Triệu Hiểu Thuý quấn lấy một lúc như vậy, Quý Vân Khê vất vả lắm mới giành được thời gian sửa bài đã không còn nữa.
Vẫn chưa kịp động bút thì đã phải thu dọn đồ đạc đi làm ngay.
Cô không vui trừng mắt nhìn Triệu Hiểu Thuý, ánh mắt này trong mắt Triệu Hiểu Thuý dường như đang đe dọa cô ả nếu còn gây chuyện thì sẽ không khách sáo với cô ả!!
"Hu hu hu..." Triệu Hiểu Thuý càng hận, càng ấm ức: "Bị con heo chết tiệt kia cưỡi lên đầu, cuộc sống này không thể sống nổi!"
"Hiểu Thuý, đừng xúc động." Cô bạn một lần nữa nhỏ giọng khuyên nhủ: "Cô và Điền Khả có quan hệ không tệ, đợi tối tan làm, chúng ta tìm Điền Khả giúp đỡ."