Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Năm 80, Khởi Nghiệp Từ Làm Công Nhà Máy

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đường Thu Trì cau mày: "Khả Nhi nói rằng chàng trai kia là đứa trẻ chăm chỉ và hiểu chuyện nhất thôn Lý. Cậu ta xé rách quần áo của con cũng là do vô tình kéo con dậy khỏi chỗ ngồi, sao trong miệng con thì người ta lại trở nên xấu xa như vậy! Nhà người ta một năm thu nhập chỉ có vài trăm tệ, cho dù vô tình làm sai, con mở miệng đòi một nghìn tệ thì thực sự là quá đáng!"

Quý Vân Khê thấy buồn cười: "Thím ba nếu có ngày thím bị xé rách quần áo trên phố, thím có nguyện ý tha thứ cho kẻ gây ra không?"

Với câu hỏi này, câu trả lời của Đường Thu Trì đương nhiên là không nhưng bị con con hỏi một cách vô lễ như vậy, bà ấy vẫn rất tức giận: "Làm sao có thể giống nhau được, hơn nữa Khả Nhi nói lúc đó..."

"Đủ rồi!" Điền Tam Thúc tức giận đập bàn nói.

Sau đó ông tức giận nhìn Điền Khả: "Điền Khả, con nói xem, hôm nay con đã nói chuyện này với thím ba của con như thế nào?"

Điền Khả bị Điền Tam Thúc tức giận làm cho hoảng sợ đến mức đầu óc trống rỗng.

Cô ta thừa nhận khi trình bày có thêm một số lời thêm thắt, nhưng vừa rồi Quý Vân Khê nói chuyện chẳng phải cũng có lời dẫn dắt, thêm thắt sao?!

Dài dòng, kể lể đều thể hiện mình là nạn nhân nhưng lúc đó vẻ mặt của Quý Vân Khê lại là cố tình tống tiền!

Chú ba rõ ràng là họ hàng của cô ta, cô ta chỉ muốn chú ba và thím ba ra mặt giúp đỡ bạn tốt của cô ta miễn đi khoản nợ khổng lồ một nghìn tệ mà thôi.

"Chú ba, chú... chú có ý gì..." Điền Khả mắt đỏ hoe: "Chú có cho rằng con đang gây chia rẽ không? Chuyện trên tàu những người khác cùng đi với chúng ta đều biết. Chú không tin con thì có thể đi hỏi những người khác."

"Đúng vậy!" Đường Thu Trì lớn tiếng phản bác: "Điền lão tam, ông đúng là không phân biệt phải trái, hung dữ với cháu gái mình làm gì!"

...

Những gì người khác đã nhận định, Quý Vân Khê biết cô có giải thích thế nào cũng vô dụng.

Quý Vân Khê uống hết ngụm nước ngọt cuối cùng rồi buông đũa, kết thúc chuyến đi ăn chực.

"Hôm nay cảm ơn chú ba và thím ba đã khoản đãi, không còn sớm nữa, con và anh trai cũng nên về rồi. Còn về chuyện trên tàu, theo con thấy, Triệu Cương mất một khoản tiền nhưng con thì mất đi sự trong sạch, là cơn ác mộng không thể xóa nhòa cả đời. Đây chính là thái độ của con."

Nói xong, cô kéo Quý Nam Hàn đang trừng mắt tức giận với Điền Khả đứng dậy rời đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »