Chương 12

"Đừng nghĩ nữa, ngủ đi." Quý Vân Khê nói.

...

Kiếp trước Quý Vân Khê được coi là xuất thân từ gia đình trí thức, cha là bác sĩ, mẹ là giáo viên.

Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ ở Thanh Bắc một cách rất suôn sẻ, cô đã đi làm giảng viên đại học.

Là con một nên cô không bị áp lực phấn đấu, mỗi ngày ngoài việc lên lớp, cô chỉ ở nhà chơi game, viết tiểu thuyết, xem phim hoạt hình.

Cuộc sống của cô có thể được coi là cuộc sống nằm ườn của một cô gái nhà lành chất lượng cao.

Vì vậy... có phải là ông trời thấy cuộc đời cô quá suôn sẻ nên mới ném cô vào thế giới này không?

Mà ở thế giới này, sau khi cha mẹ của nguyên chủ hy sinh, đủ loại họ hàng điên cuồng chạy đến để bòn rút của cải. Bà nội bị đả kích lớn nên sinh bệnh nhưng vẫn cố gắng chống chọi với những người họ hàng cực phẩm kia.

Giờ đã ba năm trôi qua, bà nội bệnh nặng không có tiền chữa, vội vàng để nguyên chủ bám vào Điền Tam Thúc, chính là để tìm cho cô một con đường thuận lợi hơn trong cuộc đời.

Quý Vân Khê tự động viên mình, dù khó khăn đến đâu thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục.

Còn về vai pháo hôi trong tiểu thuyết, cô sẽ không làm!

"Cơm hộp... Cơm hộp mới ra lò đây..."

Mùi thơm của thức ăn mới ra lò khiến Quý Vân Khê không nhịn được nuốt nước bọt mấy lần.

Cái bụng cồn cào, cô không nhịn được mà sờ sờ chiếc ví nhỏ, mỏng lét của nguyên chủ, đau lòng, ngăn cản sự bốc đồng của bản thân.

Mặc dù đã cướp được của Triệu Cương một khoản tiền lớn nhưng số tiền này vẫn chưa đến tay cô!

Hơn nữa cô cũng không biết chắc được Điền Tam Thúc sẽ có thái độ như thế nào với cô và anh trai.

Vạn nhất ông ấy bảo vệ con mình thì số tiền trong túi cô hiện nay còn không đủ để sống ở Hải Thành một tuần.

Nhân viên bán đồ ăn đẩy xe đồ ăn đi qua bên cạnh Quý Vân Khê, thấy cô béo tròn nên chắc chắn trong lòng rằng cô chính là "Khách hàng mục tiêu" của cơm hộp, liên tục hỏi Quý Vân Khê có muốn mua một hộp cơm không.

Quý Vân Khê quay đầu về phía cửa sổ, vẫn không nhịn được mà nuốt nước bọt mấy lần, từ bao giờ mà cơm hộp trên tàu hỏa lại thơm như vậy chứ?!

...

Tít tít tít...

Ngày hôm sau, cuối cùng tàu cũng đến ga Hải Thành.

Cửa tàu vừa mở ra, hành khách điên cuồng tràn ra ngoài.

Nhìn qua cửa sổ, bên ngoài đông nghịt người, cảnh tượng hùng tráng giống hệt như cảnh tượng trong dịp Tết.