Chương 42

Tác giả: Thẩm Tang Du

Editor: kkoten

【 Trải qua kiểm tra nướ© ŧıểυ ngày hôm qua, giám định ra trong cơ thể đội viên Nạp Lan Chi thuộc Đội Quốc Gia nước Z có chứa thành phần thuốc kí©h thí©ɧ bị quốc tế cấm dùng....... ngôi vị quán quân thi đấu lần này bị bãi bỏ....... Mong Đội Quốc Gia nước Z xử phát đội viên của mình. 】

Sau khi tra ra thuốc kí©h thí©ɧ phiền toái lớn nhất không phải ngôi vị quán quân bị bãi bỏ, mà là bị cấm thi đấu, vận động viên này sẽ bị cấm dự thi ba năm, đại giới này mới là thảm thống.

Vương Thiến phản ứng đầu tiên lại đây: "Không có khả năng! A Chi không có khả năng sử dụng thuốc kí©h thí©ɧ!"

Mấy huấn luyện viên khác cũng đều không tin, mỗi tháng trong đội đều sẽ tiến hành kiểm tra đo lường đối với mỗi đội viên, trước khi tới đã kiểm tra đo lường qua, hơn nữa ở chung lâu như vậy, mấy vị huấn luyện viến cũng hiểu rõ cô.

Huấn luyện viên trưởng cũng không tin, chau mày lại.

Nạp Lan Chi tâm tình ngã xuống đáy cốc, ngày hôm qua có bao nhiêu cao hứng, hôm nay liền có bao nhiêu phẫn uất, "Cháu không có dùng thuốc kí©h thí©ɧ."

"Kiểm tra có sai lầm, chúng ta phải chống án!" Vương Thiến không cho phép môn sinh mình đắc ý nhất trong cuộc đời có một vết nhơ như vậy, sự nghiệp của cô vừa mới bắt đầu!

Huấn luyện viên trưởng không đáp lại, chuyển qua tới hỏi Nạp Lan Chi: "Cháu có ăn đồ ăn hoặc uống nước người khác đưa cho hay không?"

"Không có, nước đều chưa bị mở, cháu tự mình vặn ra, đồ ăn cháu không biết."

Cũng không thể bài trừ khả năng trong đồ ăn có thuốc kí©h thí©ɧ Huấn luyện viên trưởng do dự, "Chuyện này, tốt nhất vẫn là cứ như vậy đi, ba năm không tham gia thi đấu cũng không phải không thể tham gia thi đấu tranh giải và thế vận hội Olympic."

Vương Thiến phẫn nộ đánh gãy: "Huấn luyện viên trưởng, ngài biết, không phải nguyên nhân này, đây là một vết nhơ, là vết nhơ cả đời vận động viên bơi lội!"

Nạp Lan Chi nhấp khẩn môi, quật cường nhìn ông: "Cháu muốn một lần nữa kiểm tra nướ© ŧıểυ!"

"Hiệp hội bơi lội quốc tế đã công bố kết quả! Nếu trong đồ ăn thật sự có thuốc kí©h thí©ɧ thì sao? Một lần nữa kiểm tra đo lường nguy hiểm cũng rất lớn!" Huấn luyện viên trưởng lớn tiếng trách cứ nói.

"Không có khả năng!" Cửa phòng bị đẩy ra, Mao Lanh Canh lớn tiếng kêu lên, "A Chi đều cùng cháu ăn, cháu kiểm tra đo lường ra tới không có việc gì. Cháu ủng hộ kiểm tra đo lường một lần nữa."

"A Chi tuyệt đối sẽ không dùng thuốc kí©h thí©ɧ, chuyện này trong đó nhất định có vấn đề." Trịnh Khải Ninh kiên định nói.

Nạp Lan Chi quay đầu đi, đầu hơi hơi cúi thấp, khóe mắt đã ướŧ áŧ, có vết nhơ gì cũng không thể là thuốc kí©h thí©ɧ! Nạp Lan Chi trước mắt hiện lên thân ảnh của ba cô và Lưu Kiện, không thể!

Nạp Lan Chi đứng lên, "Tôi muốn kiểm tra đo lường một lần nữa."

Huấn luyện viên trưởng đã bị bọn họ chọc cho tức giận đến không có gì để nói, "Việc này cần bàn bạc kỹ hơn, không liên quan đến hai đứa, đều đi về trước!"

Một đám người đều không muốn đi, tình trạng căng thẳng không có động tĩnh.

"Trở về!"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó nối đuôi nhau đi ra.

Mao Lanh Canh ôm lấy cô: "Đừng nghĩ nhiều, đều sẽ tốt."

"Không dùng chính là không dùng, chúng ta có thể khiếu nại." Đội viên khác cũng đều an ủi nói.

Nạp Lan Chi gật gật đầu, miễn cưỡng mà cười cười, nói: "Cảm ơn, em không có việc gì. Sư huynh sư tỷ, mọi người đều trở về đi, em muốn một mình an tĩnh."

Mọi người cũng không miễn cưỡng, phát sinh chuyện như vậy, ai cũng hiểu.

Người đi rồi, trên hành lang trống rỗng, Nạp Lan Chi ngồi thang máy đến dưới lầu, nơi này là tiểu khu Hiệp hội an bài cho vận động viên, sau thế vận hội Olympic, nơi này liền làm nơi tiếp đãi các vận động viên quốc tế tới thi đấu.

Nơi này đường ra chỉ có vận động viên quốc gia hoặc là huấn luyện viên, nhân viên công tác, có biết cô hoặc không quen cô, bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ cô cũng không để ở trong lòng, chỉ là, hôm nay Nạp Lan Chi có điểm khổ sở.

Theo nối đi, Nạp Lan Chi chậm rì rì đi ra, con đường này thực thẳng tắp, tựa như con đường cô đi ở giới bơi lội, đường bơi, chính là nó sẽ có hố, hiện tại cô đã một chân dẫm đi vào.

Nạp Lan Chi dừng lại bước chân, tầm mắt nhìn theo lối đi ở phía trước, cô vẫn luôn đi về phía trước,điểm cuối ở nơi nào đây?

Một đôi giày da màu đen ở nơi xa chặn tầm mắt, Nạp Lan Chi đem tầm mắt nhìn lên, cảm thấy chính mình hẳn là nhìn lầm rồi, chớp chớp mắt, vẫn là anh.

Phó Trí Thành đứng yên, tóc có chút hỗn độn, áo sơmi cũng bị bỏ ra khỏi quần.

Nạp Lan Chi giống như thấy được người thân, mũi bắt đầu lên men, ủy khuất mà cúi đầu, cuối cùng, cô ngồi xổm xuống, giống như đứa bé không được ăn kẹo, ôm đầu gối khóc nức nở.

Phó Trí Thành đi tới, bắt lấy cánh tay của cô, đem cô ôm vào trong ngực, vỗ vỗ lưng cô, cằm vừa lúc để trên đầu cô, cọ cọ: "Đừng sợ, có anh."

"Tôi không dùng thuốc kí©h thí©ɧ......." Nạp Lan Chi ủy khuất khóc lóc kể lể.

"Anh biết, anh biết." Phó Trí Thành trấn an trong chốc lát, cảm giác không có việc gì, buông cô ra, chính mình tây trang phía trước đã tẩy qua, mũi và mắt cô vẫn hồng hồng.

"Anh sẽ cùng huấn luyện viên trưởng của em nói chuyện, yên tâm, nhất định sẽ điều tra rõ ràng."

Cuối cùng, huấn luyện viên trưởng hướng Hiệp hội bơi lội quốc tế đưa ra đề nghị kiểm tra nướ© ŧıểυ một lần nữa, có bộ ngoại giao quốc gia tham gia, công bố hoài nghi nướ© ŧıểυ kiểm quá trình có vấn đề, không cho phép Quốc Gia Đội thành viên chịu oan uổng.

Có chính phủ nước Z tham gia, người của Hiệp hội bơi lội quốc tế cũng không có cách nào, đáp ứng kiểm tra đo lường một lần nữa, cũng cho phép nước Z phái người điều tra, nhưng nếu kiểm tra kết quả lại dương tính như cũ, mà không điều tra ra cái gì, Hiệp hội bơi lội quốc tế sẽ không khách khí.

Đây là tiến hành bí mật, huấn luyện viên trưởng vẫn lo lắng nếu lần thứ hai kiểm tra đo lường vẫn dương tính, nháo đến quá lớn không thể giải quyết, hy vọng điệu thấp mà đi.

Bên ngoài hướng gió đã hoàn toàn thay đổi.

Truyền thông Phương Tây như bắt được nhược điểm, cao hứng nhảy nhảy trên mặt đất.

《Thiếu nữ 18 tuổi nước Z giành được quán quân 200m tự do, hóa ra dùng thuốc kí©h thí©ɧ 》

《 Thiên tài ngã xuống, giới bơi lội dơ bẩn nước Z, thích dùng thuốc kí©h thí©ɧ》

《Nước Z — một quốc gia thích dùng thuốc kí©h thí©ɧ》

Truyền thông trong nước không có nhiệt liệt cùng trắng ra như phương Tây, nhưng ở người có tâm thúc đẩy hạ, cũng có không ít truyền thông trong nước đưa tin chuyện này, thậm chí nhảy ra chuyện vài thập niên trước.

《 Nạp Lan Chi xa ngã đi theo con đường của ba cô khi xưa, bị bắt ở nước ngoài sử dụng thuốc kí©h thí©ɧ, bị cấm bơi! 》

《 Đáng tiếc cho một thiên tài, thanh danh tổn hại vì dùng thuốc kí©h thí©ɧ, kiểm kê vận động viên trong nước sử dụng thuốc kí©h thí©ɧ công bố, có một người mọi người tuyệt đối không thể tưởng được 》

《 Hai mươi năm trước Nạp Lan Thừa Lập, hai mươi năm sau Nạp Lan Chi, cha con một mạch tương thừa 》

Nạp Lan Thừa Lập cùng Nạp Lan Chi quan hệ cha con không nghĩ tới ở điều kiện như vậy bị công bố ra, Nạp Lan Chi trong lòng càng thêm khó chịu, hai mươi năm trước thanh danh của ba cô bị hủy bởi thuốc kí©h thí©ɧ, hai mươi năm sau, chẳng lẽ còn muốn lại thêm một đứa con gái sử dụng thuốc kí©h thí©ɧ sao?

Chỉ là hiện tại cũng chỉ có thể chờ đợi kết quả.......

Buổi tối, Nạp Lan Chi ngơ ngác ngồi ở trên giường, thế nào cũng ngủ không được, màn hình di động sáng, trên màn hình hiện số điện thoại làm cô chần chờ không dám tiếp.

"......."

"A Chi, con không sao chứ." Thanh âm nôn nóng đầu điện thoại bên kia làm Nạp Lan Chi lại nghĩ tới hôm nay những chuyện xảy ra ngày hôm nay, trong lòng áy náy đối với ba cô nảy lên.

Nạp Lan Chi mang theo khóc nức nở nói: "Ba ba, thực xin lỗi!"

Điện thoại kia đầu yên lặng trong chốc lát, mới hỏi: "A Chi, con nói cho ba ba biết, con có dùng thuốc kí©h thí©ɧ hay không."

"Không có, không có, con không dùng......." Nạp Lan Chi dùng sức lắc đầu.

"Ba ba tin tưởng con, con gái của ba, ba biết, chỉ cần con nói không có, con chính là quán quân trong lòng ba ba." Nạp Lan Thừa Lập nội tâm cũng đau kịch liệt, chẳng lẽ đây là lời nguyền sao? Hai mươi năm trước, ông tin tưởng đồng đội, uống lên chai nước có thuốc kí©h thí©ɧ thủy, hai mươi năm sau, con gái ông lại không minh bạch mà bị dán nhãn thuốc kí©h thí©ɧ.

Thẩm Dĩnh đã khóc không ngừng, nỗ lực ức chế nói: "A Chi, không có việc gì, ba mẹ vĩnh viễn tin tưởng con."

Nạp Lan Chi hàm chứa nước mắt gật đầu, "Chúng con đã yêu cầu kiểm tra nướ© ŧıểυ một lần nữa, kết quả ngày mai có, ba mẹ, hai người yên tâm."

Đối với kết quả kiểm tra đo lường ngày mai, Nạp Lan Chi kỳ thật là không có tin tưởng, ai biết có phải trong đồ ăn của cô có thuốc kí©h thí©ɧ hay không, tựa như giống ba cô lúc trước vậy.

"Tốt, đã khuya, hảo hảo nghỉ ngơi, không cần nghĩ nhiều." Thẩm Dĩnh còn muốn nói chuyện, Nạp Lan Thừa Lập sợ nói nhiều cô khổ sở, không cho bà nói, hai người liền ở đầu điện thoại bên kia tranh chấp lên.

"Mau đưa cho tôi, tôi còn chưa nói được mấy câu, ông nói nhiều như thế rồi còn gì."

Nạp Lan Chi dở khóc dở cười, nói: "Mẹ, con không có việc gì, hôm nay đã khuya, mẹ cùng ba ba nhanh đi ngủ đi."

"Con bé cũng mệt mỏi......."

Sau đó điện thoại liền tắt, tâm tình Nạp Lan Chi nhẹ nhàng không ít.

Nạp Lan Chi ôm đầu gối cầm di động, do dự hồi lâu, vẫn gọi cho số điện thoại kia.

"Uy."

Nạp Lan Chi không nói gì.

"A Chi."

"Ân." Nạp Lan Chi nhẹ nhàng lên tiếng, "Cảm ơn anh."

Phó Trí Thành cười khẽ một cái: "Không có việc gì, rốt cuộc gánh vác được một tiếng anh kia của em."

Nạp Lan Chi hơi đỏ mặt, cô cũng kêu một tiếng, "Cảm ơn anh Thành."

Phó Trí Thành lại cười cười: "Chỉ nói một câu cảm ơn?"

"Ân....... Quấy rầy anh ngủ sao?"

"Còn chưa ngủ, sắp ngủ, em cũng đi ngủ sớm một chút."

"Ngủ ngon." "Ngủ ngon."

Nạp Lan Chi buông xuống tâm sự, đem điện thoại đặt ở trên ngăn tủ, hướng trong ổ chăn nằm xuống, nhắm mắt lại, ngày mai, lại là một ngày tốt đẹp.

Ngày hôm sau các hạng mục thi đấu khác tiếp tục tiến hành, Vương Thiến để cô lưu lại chờ kết quả, nếu cô đi ra ngoài, khẳng định sẽ bị phóng viên vây quanh.

Kết quả tới buổi chiều mới biết, sau khi biết được kết quả kiểm tra nướ© ŧıểυ của cô là âm tính, đại thạch đầu rơi xuống đất kia một khắc, Nạp Lan Chi muốn khóc.

Mấy vị huấn luyện viên cũng yên tâm, lúc sau chính là Hiệp hội bơi lội quốc tế giải thích, bọn họ muốn Hiệp hội bơi lội quốc tế công khai xin lỗi giải thích.

Sư huynh sư tỷ sôi nổi an ủi cô, tiểu sư muội lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, dĩ nhiên rất sợ hãi.

Chuyện này cũng chưa xong, Hiệp hội bơi lội quốc tế cùng chính phủ nước Z đều tham gia điều tra, điều tra biểu hiện, lỗi hẳn là ở lúc nhân viên công tác đưa mẫu nướ© ŧıểυ để kiểm tra, kiểm tra đo lường là máy móc kiểm tra đo lường, bác sĩ trường thi tùy cơ.

Hiệp hội bơi lội quốc tế bày tỏ, sẽ khôi phục danh dự cho Nạp Lan Chi.

Nạp Lan Chi mở ra Weibo hồi lâu không dùng, trên Weibo đã lâu không thay đổi, tin phát lên Weibo mới nhất vẫn là hai tháng trước, phía dưới bình luận không ít, đặc biệt là mấy ngày nay, Nạp Lan Chi không cần xem cũng biết vì cái gì.

Lập tức nàng phát một tin lên Weibo.

Sơn chi cute: Thanh giả tự thanh.

Hoa ăn kia nữ hài ~: Có ý tứ gì, có xx sao?

Gì hiệp tử: Ngửi được hương vị âm mưu, nhìn tin tức, ta vẫn luôn không tin. Nữ thần, cố lên a!

87380: Bạch liên hoa, lục trà kỹ nữ.

Buổi tối Hiệp hội bơi lội quốc tế phát biểu thanh minh.

【 Trải qua lần thứ hai kiểm tra nướ© ŧıểυ, toàn bộ hành trình giám thị....... Giám định Nạp Lan Chi không sử dụng thuốc kí©h thí©ɧ, hôm trước oan uổng đối với Nạp Lan Chi, chúng tôi chân thành tha thiết xin lỗi....... Hy vọng sớm ngày điều tra rõ chân tướng 】

Đội tuyển bơi lội quốc gia phía Weibo chính phủ tuyên bố trên Weibo trước.

Trung Quốc đội bơi lội quốc gia v: 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】 sự thật chân tướng đang trong điều tra, quyết không thể oan uổng bất luận một vận động viên nào./@ Sơn chi cute: Thanh giả tự thanh.

Thiếu ngàn: Biết ngay nữ thần của ta sẽ không làm loại chuyện này!! Đám hắc tử ngày hôm qua kia, nuốt tường đi thôi!

Trần lạc, hoa lạc, điệp thương phiệt: Làm fans của cô ấy đã lâu, ngày hôm qua nhìn thấy tin tức, vẫn luôn không tin tưởng.

Không sợ duy nhất: A Chi của ta quả nhiên bị người hãm hại!! Nhất định phải tìm ra hung thủ, sẽ không phải là đồng đội chứ?

Năm dặm mù sương: Ha hả lâu, ba cô ta dùng thuốc kí©h thí©ɧ, cô ta chắc cũng dùng không ít. Còn chưa thành niên liền mạnh hơn mấy lão tướng giới bơi lội kia, không có miêu nị ai tin a!

Tiêu bảo bảo: Cha ngươi là ăn trộm, cho nên ngươi cũng là ăn trộm. Nạp Lan Chi chính là lợi hại như vậy, tuổi trẻ không đại biểu không có thực lực.

Truyền thông trong nước chậm một bước, qua một ngày mới đưa tin, một số truyền thông cảm thấy bị vả mặt, đại bộ phận truyền thông đều bắt đầu hình thức bán hàng đa cấp một vòng đưa tin mới, đem ngắn ngủn một cái chuyện xưa mở rộng thành một cái vui buồn lẫn lộn chuyện xưa cảm động.

Trần Mẫn kết thúc một cái hạng mục kia của cô, yên lặng đi ra ngoài.

Đổng Lực đi theo phía sau co, "Trạng thái hôm nay sao lại không tốt như vậy! Trước kia dạy em đều phế rồi sao?"

Trần Mẫn đột nhiên hỏi: "Chuyện kia có phải cùng ngươi có quan hệ hay không, hoặc là cùng tiểu gia gia!"

Đổng Lực không nói gì, trong chốc lát mới nói: "Ngươi đứa nhỏ này đang nói cái gì!"

Trần Mẫn cười lạnh, "Các ngươi lần trước nói chuyện tôi đều nghe thấy được! Tiểu gia gia bảo ngươi làm?"

"Ta không có làm." Đổng Lực nói, "Quốc gia cùng lợi ích cá nhân ta còn là phân biệt được."

Trần Đống yêu cầu hắn làm một việc, Đổng Lực cự tuyệt, hắn cùng Vương Thiến quan hệ không tốt, cũng không thích Nạp Lan Chi. Nhưng, đó là bởi vì Nạp Lan Chi là đệ tử của Vương Thiến. Đứng ở góc độ khác, Nạp Lan Chi có thiên phú như vậy ai mà không thích, vì quốc gia, Đổng Lực đều không thể hạ cái độc thủ kia, nhưng Đổng Lực không nghĩ tới Trần Đống tay dài như vậy.

"Ông ta cũng thật lợi hại, huỷ hoại tôi, còn tưởng huỷ hoại người khác, thầy, biết vì sao Nạp Lan Thừa Lập xuất ngũ không?"